Chương 2: Xuyên game

Cô hận không thể gϊếŧ chết hai bọn hắn.

Trong tối hôm ấy không chỉ cô mà nhà hàng xóm cũng bị trộm, hai bác hàng xóm tốt bụng cũng bị bọn chúng nhẫn tâm gϊếŧ như cỏ rác.

Sau 4 ngày nằm dưới cống cuối cùng xác cô được phát hiện vào một buổi triều cường.

Mọi người đều hoảng sợ cảnh sát cũng đến để xác nhận danh tính của cô cùng tìm ra hung thủ.

Dù đã biết danh tính của cô nhưng vì cô là trẻ mồ côi nên cũng chẳng có ai làm hậu sự cho cô cả nhưng sau đó một nhà hảo tâm biết được hoàn cảnh của cô đã giúp cô làm hậu sự sau đó đưa tro cốt của cô vào trong chùa.

Còn hai tên trộm bị phán tù chung thân. Mỗi ngày trong tù lao động để đền tội tối đến khi bọn hắn ngủ cô sẽ tiến vào giấc mộng bọn hắn khiến bọn hắn ngủ không yên cầu xin tha thứ.

Không biết qua bao lâu một hôm khi đang tung tăng dạo chơi bỗng một ánh sáng lôi kéo cô đi.

Trong lúc đó đầu óc cô quay cuồng bất tỉnh khi nào không hay.

Khi mở mắt ra cô thấy mình đang ở trong một căn phòng lạ lẫm.

Mọi vật thất đều khác với căn phòng trước kia của cô. Cô đứng dậy đi đến trước gương không hề bị thay đổi vẫn là cô trước đây chỉ có điều người trong gương có da có thịt hơn so với cô. Vì ăn uống không đầy đủ nên cô hơi thiên hướng về suy dinh dưỡng nhưng người trong gương da thịt lại hồng hào trắng mịn nhìn là biết có bảo dưỡng.

Đang suy nghĩ thì một con ma trơi xuất hiện trước mặt cô dọa cô hết hồn đến mức hét toáng lên.

Ma trơi: "Hello cô gái nhỏ. Chào mừng cô, tôi là hệ thống chủ quản của nơi này. Có phải hay không cô còn nhiều điều hối tiếc chưa làm ở cuộc sống trước xét thấy vì sai lầm trong công việc của cấp dưới của tôi mà số phận của cô đã bị thay đổi. Nên để đền bù chúng tôi đã đưa cô đến nơi này. Cô có thể lựa chọn không làm nhiệm vụ mà tận hưởng cuộc sống bình thường nhưng nếu cô chọn làm nhiệm vụ của hệ thống thì chúng tôi sẽ có những ưu đãi cho cô. Cô còn điều gì thắc mắc không?"

Tuyết Minh: ...Nãy giờ tôi còn chưa nói gì luôn đó.

Dù nãy giờ cô có chút không tập trung nhưng cô vẫn nắm bắt được trọng điểm không hề do dự cô liền chọn: "Cảm ơn đã cho tôi cơ hội nhưng tôi chọn không làm nhiệm vụ." Ma trơi: "Ây ây từ từ đã, cô hãy xem thử trước tình hình thế giới này đi rồi hẳn quyết định."