Nhưng cái lỗ bé nhỏ chưa từng được khai phá của Ngải Đông Đông vẫn chặt khít, mặt nó đã đỏ như máu, toàn thân nó càng run dữ hơn. Chu Cương nắn bóp vuốt ve cánh mông nó, trán gã cũng lấm tấm mồ hôi.
Thế này không được, một ngón tay vào còn khó thì cái thứ dưới háng gã làm sao có cửa. Chu Cương vuốt mặt, mắt gã vằn tơ máu. Ngải Đông Đông như cảm nhận được gì đó, cái lỗ nhỏ của nó se sẽ co rút lại, những biến động tinh tế ấy làm sao qua được mắt Chu Cương, gã dùng hai tay banh mở hai cánh mông nó ra để lối vào càng được phô bày trước mắt gã.
||||| Truyện đề cử: Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một |||||
Trách nào có người dùng từ bông cúc để hình dung nơi này, những nếp gấp tạo thành cái nụ tròn nho nhỏ đúng là giống nhụy hoa thật. Chu Cương nhìn đăm đăm hồi lâu rồi thình lình gã chúi mặt vào nơi ấy.
Ngải Đông Đông kinh hoàng, nó chỉ cảm thấy khe mông mình nóng rực như áp phải mặt Chu Cương, toàn thân nó ngứa ran, nó lắp bắp ré lên: “Đừng… đừng… á…”
Đầu lưỡi Chu Cương đã quét khắp khe mông nó, rà qua cái lỗ đóng khít của nó, liếʍ ướt cả những cọng lông mỏng manh xung quanh. Ngải Đông Đông muốn vùng thoát khỏi thứ cảm giác quái đản này nhưng bàn tay to lớn của Chu Cương ghìm trên thắt lưng nó, nó chỉ có thể vặn vẹo vật mình tại chỗ. Cái sự giãy giụa như rắn của nó càng làm Chu Cương bị kí©h thí©ɧ dữ dội, gã hăng say liếʍ mυ"ŧ, thậm chí còn cố tình làm vang lên những tiếng lép nhép đầy nɧu͙© ɖu͙©.
Thế này hoàn toàn vượt quá khả năng chịu đựng của Ngải Đông Đông, nó rú lên một tiếng rồi bắn phụt ra chăn.
Phát tiết xong Ngải Đông Đông bớt kích động hơn nhiều, bây giờ Chu Cương mới được tập trung thưởng thức nó. Ngải Đông Đông khóc không ra nước mắt, cuối cùng thì nó cũng không thoát được. Mũi miệng Chu Cương vùi giữa hai cánh mông nó, gã liếʍ say sưa như đói khát cùng cực. Đầu lưỡi trơn tuột như có mắt dễ dàng khơi gợi du͙© vọиɠ trong Ngải Đông Đông lần nữa, làm nó lại bắt đầu vặn vẹo thắt lưng.
Chu Cương liếʍ ngược từ đáy chậu lên túi tinh, gã mυ"ŧ mát hồi lâu rồi mới thòm thèm chặc lưỡi: “Đoán xem chỗ này của con mùi vị thế nào?”
Ngải Đông Đông ngượng chín cả người, răng nó va vào nhau lập cập, sự táo tợn ban nãy dùng để khıêυ khí©h Chu Cương đã biến đâu mất sạch. Nó không ngờ Chu Cương ngày thường vẫn ra vẻ đàng hoàng đứng đắn với nó vừa lên giường đã nỡ chiêu đãi nó một chầu mặn chát như vậy. Vậy mới nói tay mơ vĩnh viễn không thể so găng với dân chuyên nghiệp. Ngải Đông Đông chỉ dám tưởng tượng viển vông còn Chu Cương sẵn sàng làm đến nơi đến chốn.
Cái vật khổng lồ dưới háng gã lúc này đã hùng vĩ khủng khϊếp, qυყ đầυ to phát sợ đang cà cà khe mông thằng bé. Ngải Đông Đông dù kích động lắm rồi nhưng nó bắt đầu thấy sợ, nó sợ thật sự, nó nhận ra lần này nó mơi quá trớn mất rồi.
Hai tay Chu Cương lại banh mông nó ra, thằng em gã hung tợn dằn nơi cửa vào, cố lắm mới tiến vào được nửa cái đầu bóng láng. Trước mắt là giai đoạn khó khăn nhất, Ngải Đông Đông không chịu được run lên từng chặp, miệng nó rầm rì như mê sảng, chắc chỉ một giây nữa là nó òa lên khóc vì đau. Chu Cương vào rất chậm, hai chân Ngải Đông Đông giơ lên mỏi nhừ mà riêng cái qυყ đầυ còn chưa vào hết.
“Đau lắm hả?” Chu Cương hổn hển hỏi.
Mặt Ngải Đông Đông đã tái xanh, nhưng nó vẫn hùng hồn ôm bom nói cứng: “Ba… ba vào đi… đừng, ấy đừng động… A!”
Nửa thân trên nó lại giật bắn lên, cổ nó cũng mơ hồ lộ ra gân xanh, nó oằn mình lơ lửng một hồi lâu rồi thả vật xuống hai tay Chu Cương.
Toàn thân Chu Cương cũng khẽ run, gã ghì lấy nó, cố nhịn không nắc tới, vừa siết chặt nó gã vừa thở hổn hển: “Thả lỏng ra…”
Nhưng càng nói thế Ngải Đông Đông lại càng thít chặt lại, nó cũng muốn lỏng ra lắm nhưng mà… nhưng mà…
“A, không, không được đâu… con không chịu được, ba nuôi, ba… ba rút ra đi, ba…” bụng dưới nó dường như gồ lên một cục, không biết là ảo giác của nó hay Chu Cương thực sự vĩ đại đến thế. Chỉ biết cảm giác này làm nó mê muội, mắt nó hoa lên, mồ hôi vã từng hột trên mặt nó lại bị Chu Cương nâng niu nuốt lấy. Tay Chu Cương lần lên bóp đầu ti nó khiến nó càng bị kí©h thí©ɧ mãnh liệt, chiêu này hóa ra lại rất hữu hiệu. Toàn thân nó nơi ấy là nhạy cảm nhất, Chu Cương chỉ cần sờ vào là nó đã sướиɠ run cả người, mà thần kỳ nhất là lúc này nó bắt đầu cảm thấy mạch đập của Chu Cương hối hả trong cơ thể nó, nong căng từng milimet nơi sâu kín của nó. Nó có thể dùng cơ thể mình để vẽ viền lại cả cái qυყ đầυ khổng lồ lẫn những đường gân xanh vằn vện bên dưới.
Mồ hôi trên người Chu Cương cũng mướt mát chẳng kém gì Ngải Đông Đông, trán gã đọng những giọt to như hột sỏi, kɧoáı ©ảʍ mà gã đang nếm trải thực sự phải gọi là kinh dị, làʍ t̠ìиɦ không biết bao nhiêu lần nhưng gã không hề biết thì ra con người ta có thể sung sướиɠ đến thế. Sướиɠ như thể hàng chục dòng điện rần rật chạy lan đến từng mạch máu, cái lỗ nhỏ bé khít khao ấy tham lam vây bọc lấy gã, sượng sùng mυ"ŧ chặt gã, tắm gã trong lửa tình.
Trong cơn mê muội Ngải Đông Đông dường như không còn đau đớn nữa, trái lại niềm vui sướиɠ của sự giao hợp tràn đầy nội tâm nó, nó mở to cặp mắt mờ sương nhìn Chu Cương, rồi thình lình nó cắn răng thít cơ mông lại.
Chu Cương rên lên, mặt gã đỏ bừng, rồi gã hùng hổ nắc tới.