Chương 10: Sợ chung phòng với tên lập dị

Tác giả: Ninh Ninh

Chương 10: sợ chung phòng với tên lập dị

Tôi không biết mình có bị làm sao không nữa, cậu hôm bữa hôn tôi làm tôi thổn thức, hận cậu ta hôn tôi không hỏi.

Nụ hôn đầu tiên tôi muốn dành cho người tôi yêu chứ không phải cậu ta.Nằm trằn trọc cả đêm tôi không tài nào chợp mắt được, cứ nhắm mắt là nghỉ đến cậu ta hôn tôi.

Ngồi dậy đi vào nhà tắm, nhìn mình trước giương tôi thở dài. Nói cậu ta gầy vậy nhìn tôi mắt thâm cuồng má hóp lại cũng chẳng khác cậu ta là bao.

Đi làm sáng đi tối về, ăn cơm một mình. Một tháng trôi nhanh qua, tôi làm thư ký cho anh tôi làm tốt anh tôi được mọi người đề bạt lên chức giám đốc phòng marketing giống như ở công ty bố mẹ chồng tôi.

Hai tháng qua tôi làm việc cật lực, vị trí này tự tôi đi lên không nhờ đến sự giúp đỡ từ ba tôi hay anh hai. Hôm nay tôi đang ngồi làm điện thoại kêu.

reng reng….

Tôi nhìn màn hình là mẹ chồng tôi gọi.

Thời gian qua tôi vẫn thường xuyên qua lại hai bên ba mẹ, một điều tôi không muốn ba mẹ tôi lo lắng, mà ba mẹ chồng cũng tốt tôi không muốn họ thất vọng khi thấy tôi. Mẹ chồng tôi thương tôi, tôi không biết vì sao bà thương tôi vậy, đôi khi tôi nghĩ chắc do con trai bà.

Tôi mở máy nghe.

“Alo, con nghe ạ!”

[Diệp Ngọc con hôm nay về sớm đi qua nhà ăn cơm với cả nhà được không?]

“Dạ, được ạ, vậy tầm 5h con chạy về qua nhà.”

[Vậy nhé, mẹ cùng chị dâu con ở nhà đợi.]

“Dạ…”

Tôi tắt máy, cả một tháng nay mẹ chồng tôi vài bữa lại gọi tôi về ăn cơm, tôi không từ chối được, sang nhiều thành thân.Cuối buổi tôi lái xe về thẳng nhà chồng.Trong phòng bếp nhà chồng Diệp Ngọc.

“Cô, dạo này ở bên đấy làm có chuyện gì giấu tôi không?”

Mẹ chồng Diệp Ngọc đang hỏi cô giúp việc bên nhà riêng của Diệp Ngọc. Cô giúp việc bị hỏi bất ngờ, cô ta quay mặt rối rắm không dám nhìn thẳng vào mẹ chồng Ngọc.

“Có chuyện gì sao không nói?”

“Bà chủ, tôi…”

“Cứ nói, có gì tôi chịu.”

Cô giúp việc gật đầu tay làm miệng nói:

“Cô cậu chủ không ngủ chung phòng, cậu chủ ngay ngày thứ hai cưới đã dẫn người con gái khác về….về..”

“Về làm cái gì, cô cứ ấp úng vậy tôi đuổi việc cô bây giờ.”

“Tôi…. Cậu ấy đưa về làʍ t̠ìиɦ.”

"Choang"

Cái đĩa trên tay mẹ chồng Ngọc rơi xuống đất bà ta không dám tin hỏi lại:

“Cô nói thật, là sự thật?”

“Dạ, tôi không nói sai nữa lời, cô cậu ấy đã không ngủ chung ngay ngày kết hôn rồi, tôi nghĩ do cậu chủ.”

Mẹ chồng Ngọc tức giận ngồi xuống ghế.

“Cái thằng chết bầm này, ba cùng anh hai nó đã nói con Hoài Lan chỉ để chơi, kết hôn rồi nên cắt đứt, thản nào con Ngọc nó từ chối về công ty làm.”

“Bà chủ, bà có thể giấu cô chủ được không? Cô ấy trước một tháng cậu chủ ở nhà cô đi sớm về khuya không muốn chạm mặt cậu, từ ngày cậu đi công tác cô mới đi về sớm.”

“Cô yên tâm, tôi không nói, cô để ý xem thằng An nó còn dẫn thêm ai về nhà cô đến nơi cho tôi hoặc gọi điện thoại. Không dạy bảo cái thằng này tôi không thể ngủ ngon. Mấy năm nay nó chơi bời có thiếu gì nữa.”

“Dạ.”

Tôi không biết cuộc nói chuyện giữa mẹ chồng cùng cô giúp việc, tôi vào đỗ xe ở trong gara đi vào trong nhà. Ba chồng cùng anh chồng chưa về, tôi đi xuống bếp thấy mẹ chồng cùng cô giúp viecy đang làm cơm tôi đi vào chào.

“Mẹ, mẹ để con giúp ạ.”

Mẹ chồng tôi là người rất trẻ đẹp, bà thấy tôi bà buông đồ trong tay đi đến cầm tay tôi nói:

“Con đi theo mẹ, không cần giúp gì có người làm rồi.”

Tôi muốn nói lại bị mẹ chồng kéo đi một mạch ra nhà khách.

Tôi cùng bà ngồi xuống, tôi lấy chén rót một chén nước đưa bà, mẹ chồng tôi nhận lấy uống, từ đầu đến cuối bà cứ nhìn tôi. Làm tôi cảm thấy chột dạ.

“Con với An cãi nhau sao?”

Tôi giật mình, mẹ chồng tôi tự nhiên hỏi vậy dự cảm không tốt luẩn quẩn trong người tôi.Tôi gượng cười.

“Dạ, không có đâu mẹ.”

“Con còn tính giấu?”

“Thật sự là không có mà mẹ!”

“Mẹ cũng là phụ nữ con hiểu chứ?”

“Dạ con biết.”

Mẹ chồng tôi không cười nữa, bà nghiêm túc nhìn tôi, bà khí chất thật sự làm tôi ngột thở.

“Con với An lấy nhau không tình yêu? Thằng An nó tính tình mẹ làm mẹ nó mẹ biết, con không cần giấu nữa. Con có chuyện gì uất ức không?”

Tôi trong lòng rất cảm ơn bà, lời bà nói khiến tôi cảm động nhưng tôi không được nói, chúng tôi như bà nói cưới không tình yêu. Nhưng bản hợp đồng không thể để lộ.

“Dạ không ạ, chúng con dù sao cũng từng làm bạn con không có gì khó chịu.”

“Con…Con nói vậy làm sao mẹ nói thằng con trai mẹ được đây con. Các con lấy nhau không tình yêu nói thẳng là liên hôn vì thương trường. Nhưng không yêu lấy về lâu ngày sẽ yêu con hiểu chứ?

“Con hiểu.”

“Vậy mẹ cũng nói thẳng, hai đứa từ nay không được chia phòng nữa, nếu mẹ biết hai con phòng đứa nào đứa nấy ngủ mẹ sẽ nói cho ba mẹ con cùng nhau đưa các con về đây sống không cho ở riêng nữa.”

“Con!”

“Con không cần nói, tối nay bắt đầu, thằng An đi về rồi tí nó về đây ăn cơm, hai đứa tối đi một xe trở về không chia xe đi nữa. Mai con đi làm để thằng con mẹ đưa đi. Con không cần phải từ chối. Hai đứa không như vậy bao giờ ba mẹ hai bên mới có cháu bế?”

Tôi bị bà nói đến họng cứng lại, ngủ chung với tên lập dị đó mẹ chồng tôi là muốn chiết sát tôi? Nhìn thấy bản mặt tôi còn không muốn nhìn giờ ngủ chung, đi xe chung….

Tôi chẳng nói được gì vì bà là mẹ chồng bà có quyền, tôi chỉ cần nói bà còn vấn tội thì cái hợp đồng giữa hai đứa sớm ngày bị lộ ra ngoài. Lúc đấy ba mẹ hai bên sẽ nhìn chúng tôi thế nào đến tôi cũng chưa biết.

Bữa cơm tối có đầy đủ cả gia đình, tôi ngồi cạnh Hoàng An, cậu ta diễn rất giỏi, chúng tôi không lộ ra một tia không hợp nào.

Sau bữa cơm ba chồng tôi có hỏi tôi có về công ty làm việc không? Tôi cũng nói tôi vừa được đề bạt lên chức giám đốc phòng marketing ở công ty. Hiện tại tôi không muốn người trong công ty nói ba cùng anh trai tôi không tốt, tôi vẫn ở lại công ty làm việc.

Một phần là vậy, một phần vì tôi không muốn chung công ty với Hoàng An, Hoài Lan. Như mẹ chồng tôi nói buổi tối mẹ chồng tôi bắt tôi lên xe Hoàng An ngồi, tôi nói đủ lý do đều bị bà xua tay bỏ qua. Cuối cùng nước mắt tèm lem ngồi lên xe Hoàng An đi về.

Trên xe tôi cảm thấy mình sắp không thở nổi nữa, ngồi chung xe với cậu ta chỉ một đoạn đường 30 phút mà tôi tưởng tượng ra nó giống tôi ngồi trên chiếc xe tới 30 năm.

“Cô nóng sao?”

Hoàng An hỏi tôi, tôi nhìn qua cộc lốc nói:

“Không!”

“Vậy sao không ngồi yên được?”

“Tôi không thích.”

“Không thích thì giờ cũng phải thích, cô muốn cho ba mẹ hai bên biết chuyện?”

“Chuyện gì?”

“Hợp đồng!”

“Biết hay không do cậu chẳng do tôi.”

“Tôi không làm gì!”

“Thế sao cậu biết là do tôi?”

“Cô biểu hiện ra, nếu cô không ngồi được trong chiếc xe này hàng ngày, không nhìn tôi, không chịu ngủ chung phòng, ba mẹ hai bên hỏi đến tôi nói do cô.”

“Cậu…”

“....”

“Khốn nạn!”

“Cũng thế.”

Trên xe hai chúng tôi hai người người kia một câu, người này một câu cả đoạn đường từ nhà chồng về nhà chúng tôi cãi nhau ngay trên xe, không ai nhường ai.

Về đến nơi, tôi xuống xe đi nhanh lên mở cửa nhà chạy bay về phòng đóng chốt.

Giờ bảo tôi sợ cái gì thì tôi không cần nghĩ tôi sẽ trả lời ngay.

"TÔI SỢ CHUNG PHÒNG VỚI TÊN LẬP DỊ!"

#Gachongthayem #NinhNinh