Thời Âm không hề nghĩ ngợi , liền nói :" Em không hối hận , nếu không phải là anh thì em sẽ không gả cho ai hết ."
Ngữ khí kia , vẻ mặt kia , đã đem bộ dạng tiểu bạch thỏ ngọt ngào ngốc nghếch của cô phát huy vô cùng nhuần nhuyễn .
Chu Thừa Uyên lẳng lặng nhìn cô một lúc , trên khuôn mặt tái nhợt bỗng nhiên lộ ra một chút ý cười nhạt nhẽo .
Khoan hãy nói , một nam nhân anh tuấn luôn xụ mặt , khi cười lên thật đúng là có thể gϊếŧ chết người khác .
Bởi vì thật sự rất dễ nhìn , rất đẹp trai a !
Thời Âm không khỏi trở nên háo sắc trước nụ cười của hắn .
Lấy giá trị nhan sắc thần tiên cùng với thân phận địa vị của hắn , hoàn toàn có thể trở thành nam chính trong tiểu thuyết bá đạo tổng tài a !
A , cô đã quên mất hắn không sống được lâu .
Ai , nếu hắn không phải là một ma bệnh đoản mệnh , có lẽ thật sự có thể .
Chu Thừa Uyên ngã người dựa vào phía sau , tư thái có chút thản nhiên , hắn gật đầu nói với Chu Cẩm Phong :"Con không có ý kiến . "
Mặc dù hắn biết hiện tại cô đang ôm mục đích nào đó , nhưng đã chủ động đưa đến đây , hắn cũng không có lý do nào để cự tuyệt .
Chu Cẩm Phong hơi kinh ngạc .
Vài năm trước ông đã cùng đứa con trai này nói qua chuyện thành gia lập thất , nhưng là khi đó thái độ của nó rất kiên định , không muốn tính đến những chuyện này .
Hiện tại đây là ....
Bất kể là bởi vì lý do gì , nếu thật sự có thể cưới được một người vợ cho Thừa Uyên , trong lòng Chu Cẩm Phong đã cảm thấy rất vui vẻ , huống chi đối phương còn là Thời gia đã hiểu rõ .
Nhưng Thời gia thì không giống như vậy .
Chu Cẩm Phong vui cười hớn hở quay đầu nhìn về phía Thời Minh Viễn hỏi :" Minh Viễn , cậu cùng Ngữ Lâm có ý kiến gì không ?"
Thời Minh Viễn tuy rằng không cam lòng , nhưng không thể không nể mặt đối phương .
Bởi vì hiện tại Thời Âm gả vào Chu gia , chính là trợ giúp duy nhất có lợi cho ông .
Thế nhưng là , trong lòng ông thực sự không muốn đáp ứng , dù sao đây cũng là chuyện hôn nhân cả đời của con gái , vạn nhất mấy tháng sau Chu Thừa Uyên thật sự ra đi , chẳng phải là con gái của ông sẽ trở thành goá phụ khi mới đôi mươi sao ? Điều này làm cho ông cảm thấy không cam tâm .
Thời Minh Viễn trầm ngâm một lát , cẩn thận mở miệng nói :" Chu lão gia , tuy rằng chúng tôi từ trước đến nay đều tôn trọng ý kiến của Âm Âm , nhưng dù sao chuyện này cũng là đột ngột phát sinh ... Không bằng .... Chúng ta thương lượng lại một chút ,rồi hãy quyết định ."
Chu Cẩm Phong tự nhiên hiểu rõ ý tứ của Thời Minh Viễn , trong lòng ông thực ra cũng có chút nghi hoặc , liền thật hiền hoà nói :" Đúng là phải nên cân nhắc thật kỹ ."
Lời này không chỉ nói cho Thời gia nghe , mà còn nói cho chính bản thân ông nghe .
Thân làm trưởng bối , ông cũng phải cân nhắc kỹ càng cuộc hôn nhân này .
"Chúng ta đêm nay không nói đến mấy chuyện này nữa , cùng nhau đến ăn một buổi tối vui vẻ với nhau. " Ông bước xuống bậc thềm , những người bước xuống theo , không còn ai nhắc đến chuyện hôn nhân đại sự của hai nhà .
Sau khi ra khỏi khách sạn , Thời Âm liền bị Đường Ngữ Lâm lôi kéo ra ghế sau ngồi , trên đường đi nói tới nói lui , tẩy não cô , hi vọng cô đem quyết định gả cho con ma bệnh Chu Thừa Uyên thu hồi lại .
Thời Âm chính là rất quyết tâm , mặc kệ Đường Ngữ Lâm có khuyên như thế nào , cô cũng không chịu thu hồi quyết định .
"Những năm gần đây con không phải luôn chung tình với Tư Dương sao ? " Đường Ngữ Lâm tận tình khuyên nhủ nói với Thời Âm :" Con xem Tư Dương tốt như thế nào , cao ráo đẹp trai , tối thiểu cũng có thân thể khoẻ mạnh đúng không ? Kết hôn cùng với nó , con khẳng định có thể sinh được một tiểu Thời Âm đáng yêu hoặc là một tiểu Tư Dương đẹp trai , nó tuyệt đối có thể cam đoan hạnh phúc hôn nhân của hai đứa ! Còn Chu Thừa Uyên kia hiện tại đang ngồi xe lăn , thành nửa tàn phế ! Con nghĩ xem cậu ta có thể làm được làm không ?"
Thời Âm không nói nên lời .
Làm sao có thể nghĩ xa vời như vậy cơ chứ ?
"Ôi , mẹ " Thời Âm dở khóc dở cười bất đắc dĩ nói :" Con thật sự rất thích tiểu thúc thúc Thừa Uyên , lúc trước đi theo sau anh Tư Dương , cũng là bởi vì làm như vậy mới có thể nhìn thấy tiểu thúc thúc Thừa Uyên nhiều hơn thôi ! "
"Hơn nữa " Thời Âm ánh mắt đỏ hồng đứng lên , một bộ dáng ủy khuất đáng thương nói :" Thân thể hiện tại của tiểu thúc thúc Thừa Uyên không được tốt , mọi người đều nói anh ấy có khả năng .... có khả năng không còn sống được bao lâu nữa , con thật sự không muốn lãng phí thời gian , không muốn để cho bản thân đến cuối cùng lại cảm thấy hối tiếc. "
Đường Ngữ Lâm có chút tức giận nói :" Cái đứa nhỏ này tại sao lại không chịu nghe mẹ khuyên bảo ? Mẹ đã nói với con đó là cái hố lửa , con còn muốn nhảy vào đó đi tìm đường chết hay sao ?"
Thời âm khẽ thấp giọng nói :" Chẳng lẽ cha mẹ nhẫn tâm nhìn con cùng với người mà còn thích đến chết cũng không thể ở bên nhau sao ?"
"Nếu không thể cùng anh ấy kết hôn , con sẽ không gả vào Chu gia . " Thời Âm quật cường đứng lên , đưa tay lau nước mắt :" Mà nếu con không gả vào Chu gia , xí nghiệp của nhà chúng ta , sẽ phải gặp nguy cơ rất lớn không phải sao ?"
Cô nói xong liền giương mắt nhìn về hướng Thời Minh Viễn ngồi ở phía trước , gọi :" Cha ."
Thời Minh Viễn thở dài .
"Cha mẹ để cho con gả cho tiểu thúc thúc Thời Uyên , để con hoàn thành nguyện vọng của bản thân đi." Thời Âm năn nỉ nói , lại có một chút lý trí bổ sung thêm :" Như vậy , cũng có thể đồng thời giải quyết nguy cơ của nhà chúng ta ."
" Để cho cha suy nghĩ một chút ." Thời Minh Viễn chỉ nói như vậy .
Thời Âm cũng không tiếp tục bức bách , dùng sao chuyện này nặng nhẹ lợi hại như thế nào , Thời Minh Viễn vẫn có thể tự hiểu rõ.
Ba ngày sau , Thời Minh Viễn gọi cho Thời Âm vào trong thư phòng .
"Âm Âm , con đã thật sự suy nghĩ kỹ chưa , con muốn gả cho Thừa Uyên sao ? " Thời Minh Viễn hỏi cô .
Thời Âm gật gật đầu kiên định nói :" Vâng ."
Thời Minh Viễn bất đắc dĩ âm thầm thở dài , nói với Thời Âm :" Cha có thể đáp ứng hôn sự này cho hai đứa , nhưng là cha có vài yêu cầu . "
Thanh sắc trên mặt Thời Âm bất động , thuận theo Thời Minh Viễn nói :" Cha nói đi ."
" Gả qua thì có thể , nhưng không thể gióng trống khua chiêng , không thể để lộ ra , phải giấu diếm người ngoài . Như vậy , sau này vạn nhất có một ngày Thừa Uyên thật sự không còn nữa , tổn thương mà con phải chịu chỉ còn lại một chút ít ."
Dù sao Thời Âm cũng không để ý là có công khai hay không , dù sao đến cuối cùng cô vẫn sẽ khôi phục lại thành người độc thân tự do .
"Còn có một điều nữa chính là , một khi Thừa Uyên không còn nữa , con phải chuyển về đây ở . "
Thời Âm cười cười , gật đầu .
Đây là sợ đến lúc đó ở Chu gia không còn ai làm chỗ dựa cho cô , cô sẽ bị khi dễ a .
"Qua hai ngày nữa sẽ đưa con đến Chu gia , đến lúc đó cha sẽ đích thân nói chuyện với Chu lão gia , con chỉ cần biết như vậy là được rồi ."
"Được " Thời Âm nở một nụ cười " Cảm ơn cha đã thành toàn . "
Lúc trước nguyên chủ hình như mỗi ngày đều chạy đến Chu gia gặp Chu Tư Dương , Thời Âm một chút cũng không muốn đi , dù sao cô cũng không có thích hắn ta , liền tùy theo tính khí của bản thân không đến tìm Chu Tư Dương nữa .
Về phần vì sao cô thích Chu Thừa Uyên mà không qua đó thăm hắn , cô cũng đã có tính toán riêng của mình .
Mấy ngày nay Thời Âm ở nhà cũng không có nhàn rỗi . Nữ chính bên trong nguyên tác ở thời điểm này thực ra đã ghi danh tham dự một chương trình thi tuyển nhóm nhạc tài năng gọi là << Minh Nhật Chi Tinh >>. Mặc dù ngoài đời cô chỉ là một minh tinh hạng ba tẻ nhạt , nhưng cũng có khiếu ca hát và thực hiện vũ đạo tốt , chẳng qua là cần phải tập luyện một thời gian nữa mới tốt hơn được .
*Nhật Minh Chi Tinh : Ngôi sao ngày mai
Mà cô hiện tại , đúng là đang luyện tập vũ đạo cùng âm nhạc .
Khoảng mười ngày nửa tháng nữa , show Tống Nghệ sẽ chính thức bắt đầu ghi hình , đến lúc đó cô sẽ đến thành phố biển Thanh Dương để ghi hình , có khả năng sẽ bận rộn ghi hình tiết mục trong vòng năm ngày .
Thời Âm cảm thấy thời gian Show Tống Nghệ quay hình thật sự rất hoàn mỹ .Bởi vì như thế có thể tránh được tình cảnh khó xử khi đối diện nhau của một đôi vợ chồng mới cưới không có bất kỳ nền tảng tình cảm nào .
Thời Âm cho tới bây giờ chưa bao giờ cảm thấy yêu công việc đến thế.
Ngay tại lúc cô đang hăng say tập luyện , di động bỗng nhiên vang lên , cô nhìn tên người gọi hiển thị trên màn hình , mặt trên viết là "Mạnh Nhiên "
Mạnh Nhiên là người đại diện của nữ chính trong nguyên tác , thân cao 1m75, thể trọng 60kg , tuy là một người phụ nữ , nhưng là bởi vì cô ấy để tóc ngắn bề ngoại lại ra dáng anh hùng , chiều cao không thấp , còn rất thích mặc đồ thể thao và đi xe mô tô nên luôn bị người khác tưởng nhầm là đàn ông .
Cô ấy là người có sức hút rất mạnh mẽ khiến tất cả những cô gái xung quanh mê mẩn.
Thời Âm nhấc máy lên nói "Alo"
Mạnh Nhiên thanh thanh cổ họng nói :" Âm Âm chị đã dậy chưa ? Em đang chuẩn bị đến đón chị ."
Thời Âm :" Đón chị ? Có hoạt động gì sao ? "
Mạnh Nhiên đang ngồi ở trên xe , nâng ngón cái lên gãi gãi cái trán , thở dài nói : "Chị đã quên hôm nay phải đi quay và chụp hình cho trang bìa tạp chí rồi hả ?"
Thời Âm :" ... "
Cô không phải là quên , cô căn bản là không biết .
Trong tiểu thuyết cũng không có đề cập đến hôm nay nữ chính có lịch trình quay chụp ảnh cho một trang bìa tạp chí .
"A ... Chị nhớ ra rồi ." Thời Âm hàm hồ nói :" Bây giờ chị sẽ đi chuẩn bị ngay đây ."
Cúp điện thoại xong , Thời Âm liền nhanh chóng chạy vào phòng tắm .
Hơn một một tiếng sau , Mạnh Nhiên đã ở ngoài cửa chờ Thời Âm rất lâu , vừa định mở cửa xe ra đi vào trong thúc giục , thì Thời Âm đã xuất hiện .
"Đến đây đến đây ." Thời Âm mang giày cao gót chạy tới , phi thường linh hoạt nhấc làn váy lên leo vào trong xe.
Lái xe chuyên chú lái xe , thời điểm Thời Âm vừa lên xe , tiểu trợ lý đã vội vàng mở nắp chai nước khoáng ra đưa cho cô :" Âm Âm , chị uống nước đi ."
Thời Âm cười cười , vừa vặn lúc đó cô cũng có chút khát , liền uống hai ngụm lớn .
Mạnh Nhiên nói với Thời Âm: "Em vừa hỏi mấy người bên kia , nghe nói thiếu gia của bọn họ sẽ mang theo hai người bạn đi tản bộ xung quanh, xem xét hiện trường, đến lúc chị Âm Âm đừng bị phân tâm."
Thời Âm nhíu nhíu mày không hiểu hỏi :" Chuyện này thì có liên quan gì đến chị ? Sao chị lại phải phân tâm? Chẳng lẽ trong số bọn họ có người nào dung mạo tuyệt mỹ trăm năm mới thấy một lần ?"
Mạnh Nhiên thần thần bí bí lại gần nói với Thời Âm :" Theo như em được biết thì , một trong hai người bạn của vị thiếu gia kia có người mà chị lúc nào cũng khắc ghi trong lòng ."
Thời Âm mờ mịt một giây , rồi hiểu ra .
"Người em nói là Chu Tư Dương ?" Thời Âm hỏi .
Manh Nhiên chau chau mày :" Chị mỗi lần nhìn thấy anh ta không phải là một bộ dạng hoa si mê muội hay sao , dáng vẻ đó thật giống như trên thế giới này chỉ còn lại hai người ."
"Buổi chụp ảnh hôm nay đối với chị mà nói rất quan trọng, nếu phản hồi tốt, sự cuốn hút của chúng ta sẽ đạt được cấp độ mới, sau này sẽ không cần lo lắng về việc không làm được đại diện các thương hiệu cao cấp nữa, chị phải thể hiện tốt một chút, đừng cố tỏ vẻ, muốn nhân tâm lúc mấu chốt cần phải lên dây xích."
Thời Âm dở khóc dở cười .
Cô lớn gan nắm lấy cằm của Mạnh Nhiên , cười hì hì nói :"Đến lúc đó xem là được rồi ."
Mạnh Nhiên một phen ôm lấy cổ của Thời Âm , đem cô ấn vào trong lòng mình cười nói :" Ôi , vài ngày không gặp , em gái nhỏ đã dám trêu chọc Nhiên ca rồi à ."
Thời Âm ngửa đầu , chịu đựng cảm giác xúc động muốn nổi da gà của mình , cô cố ý hướng tới chỗ Mạnh Nhiên nháy nháy mắt , mềm mềm ngọt ngọt gọi :" Nhiên ca ...."
"Em bóp chết chị ." Mạnh Nhiên bỗng chốc đẩy Thời Âm ra , ghê tởm như muốn nôn :" Chị câm miệng lại cho em ."
Thời Âm thảnh thơi thở dài một tiếng , cô biết , Mạnh Nhiên chịu không nổi nhất là loại này .
Tiểu trợ lý bên cạnh nhịn không được cười ha ha .
Mạnh Nhiên nhìn về phía cô ấy :"Hiểu Mộng !"
Hiểu Mộng lập tức câm miệng , nhịn cười đến mức bỏ bừng cả mặt .
Nhưng mà không bao lâu sau , mấy người bọn họ lại không còn cười nổi nữa .
Bởi vì xe của bọn họ mới chỉ đi được có nửa đường đã bị hỏng .
Thời gian thỏa thuận với bên kia đã sắp tới , nếu như không thể đến đúng giờ , chậm trễ việc chụp ảnh , bọn họ không chỉ chịu trách nhiệm về chi phí vượt dự liệu , mà còn vi phạm hợp đồng , phải bồi thường cho đối phương số tiền nhiều hơn gấp mấy lần .
Đáng chết nhất chính là chỗ mà xe của bọn họ bị hỏng không có nhiều xe qua lại , thậm chí muốn thuê một chiếc xe cũng rất khó .
Ngay tại lúc Mạnh Nhiên lấy điện thoại ra cố gắng thương lượng với bên kia , thì một chiếc xe hơi màu đen lại dừng ở chỗ của bọn họ .
Sau đó Chu Tư Dương rời khỏi vị trí ghế lái , đi đến chỗ bọn họ .
Lúc này Thời Âm đang ngồi trên ghế gần cửa xe , trên đầu đội một chiếc mũ ngư dân màu đen , nhàm chán chờ đợi .
Chu Tư Dương đứng ở trước mặt cô , hỏi :" Âm Âm , làm sao vậy ?"
Thời Âm bỗng nhiên ngẩng đầu lên , người đàn ông trước mặt đứng ngược sáng , tại thời điểm nhân vật nữ chính gặp khó khăn đột nhiên xuất hiện , thật giống như một thiên thần , quanh người tràn ngập ánh sáng .
Nhưng vừa nghĩ tới những hành động sau này của hắn trong tiểu thuyết gốc , Thời Âm liền cảm thấy đây là một tên cặn bã , ánh sáng xung quanh hắn đột nhiên vụt tắt .
A , Đàn ông !
"Xe bị hư ." Cô bình tĩnh nói với hắn :" Không thể đến địa điểm đúng thời hạn , có thể là sẽ phải bồi thường hợp đồng cho đối phương ."
Chu Tử Dương nâng môi lên , nhẹ nhàng hôn lướt qua trán cô một cái , bất đắc dĩ nói :" Không phải có anh ở đây sao ? Ngốc !"
Thời Âm nâng mi mắt lên nhìn về phía hắn .
Cảm thấy loại đàn ông này thật là đủ loại chiêu trò .
Không thích người ta lại cố tình tới trêu chọc ! May mắn thay là cô đã nhìn thấy rõ kết cục của Thời Âm trong nguyên tác , bằng không khẳng định sẽ trúng mỹ nam kế của hắn !
Thời Âm có chút cảm kích cười cười , nâng giọng nói :" Thật vậy sao ? Cảm ơn anh nhiều lắm. "
Nói xong cô liền gọi Mạnh Nhiên một tiếng :" Nhiên ca , mau đến đây , có cách rồi !"
Mạnh Nhiên vội vàng cúp điện thoại chạy đến , nhìn thấy Chu Tư Dương liền lễ phép chào một tiếng , sau đó lại nghe Thời Âm cười nói :" Anh Tư Dương nói anh ấy có thể giúp chúng ta ."
Chu Tư Dương lộ ra vẻ mặt thật có lỗi , có chút khó xử nói với hai người :" Cái đó .... Trên xe của tôi chỉ còn có một chỗ trống ."
________
Gọi là tiểu thúc thúc mà xưng anh thì k hợp lắm . Nhưng mà xưng chú thì nó hơi sai sai . Nên là mk quyết định sử dụng anh , cho phù hợp luôn . Kiểu cô ấy hay gọi là tiểu thúc thúc nên quen miệng haha haha
Xưng hô nhiều kiểu quá thật khó nghĩ a .