Nói xong, con gấu đen đó đứng thẳng dậy, gầm lên giận dữ, nanh vuốt thậm chí còn nhỏ giọt nước dãi!
Nó chạy vọt lên phía trước hai bước, cái móng đen khổng lồ mang theo luồng gió giận dữ hung hăng đánh về phía đầu gã bán thú nhân.
Tuy gã bán thú nhân cao lớn vạm vỡ, nhưng thân hình cực kỳ linh hoạt. Hắn như một con báo, bốn chân chạm đất, nằm rạp người xuống tránh được cú đánh của gấu khổng lồ.
Hắn linh hoạt lăn người về phía trước, trực tiếp vòng ra sau lưng con gấu, chạy đà nhảy lên một cây to, hai chân mạnh mẽ đạp vào thân cây lấy đà, từ nửa thân cây phóng xuống mang theo kình phong lao thẳng vào lưng con gấu, năm ngón tay như móc câu, hung hăng cào ra năm vết thương sâu hoắm trên lưng nó!
Con gấu khổng lồ đau đớn, vung móng vuốt về phía sau chộp lấy, trực tiếp bẻ gãy cái cây mà gã bán thú nhân vừa mượn lực. Nhưng đối phương có thân hình nhỏ hơn nó, tuy móng gấu của nó vô cùng mạnh mẽ nhưng tốc độ quá chậm, hoàn toàn không thể chụp được.
Gã bán thú nhân lợi dụng ưu thế về thân hình, không ngừng tấn công con gấu khổng lồ. Hắc Sơn ngoài việc gầm rống phẫn nộ ra thì chẳng làm được gì.
Thấy vết thương ngày càng nhiều, dưới một đòn tấn công nữa của gã bán thú nhân, Hắc Sơn quỳ một chân xuống, rõ ràng là không địch lại.
Phạn đứng né ở một bên cuối cùng cũng không kìm được nữa. Dù sao Hắc Sơn cũng là thành viên của bộ lạc, mặc dù Phạn cũng khinh thường hành vi một thú nhân bắt nạt giống cái, nhưng dù gì Hắc Sơn cũng là con trai tộc trưởng, tương lai rất có khả năng kế thừa vị trí tộc trưởng, hắn đương nhiên không thể đứng nhìn Hắc Sơn bị đánh.
Hơn nữa tên bán thú nhân kia, có vẻ chính là con quái vật bị nguyền rủa sắp trở thành bạn đời của "Liễm", một kẻ thậm chí không thể biến hóa thành hình người hoàn chỉnh!
Nghĩ vậy, không hiểu sao một cảm giác muốn thách đấu thậm chí đánh bại đối phương bỗng dưng nổi lên.
Hắn muốn cho "Liễm" đứng bên cạnh thấy rằng, đối phương không chỉ là kẻ tàn tật, mà còn là kẻ không bằng mình dũng mãnh! Việc cậu chọn gả cho tên bán thú nhân đó là một quyết định sai lầm cỡ nào!
Phạn chạy nhanh tới, vừa chạy vừa nằm rạp xuống đất đột nhiên biến thành một con sói xám khổng lồ!
Hắn há to cái miệng đầy máu, đột ngột táp về phía cánh tay đang vung xuống của gã bán thú nhân.
Biến cố xảy ra quá đột ngột, gã bán thú nhân không kịp rút tay lại, ánh mắt hắn khẽ run lên. Chỉ thấy cơ bắp cuồn cuộn của hắn nổi phồng lên, trong chớp mắt từ người biến thành một con báo trắng mạnh mẽ! Không rõ vì lý do gì, con báo trắng này có kích thước lớn hơn nhiều so với Phạn và Hắc Sơn, và trên lưng nó còn có một đôi cánh thịt teo tóp!