Chương 9: "Tiếu Tiếu phải gả cho Hạ Bạch!"

Trấn nhỏ không bóng người cũng không quá mức hoang vắng

Bản thân Hạ Bạch tuy không cần phải sử dụng đồ vật của phàm nhân, nhưng hàng năm Tiếu Tiếu đều phải đổi đồ mới, cho nên hắn thường xuyên lên trấn lấy đồ cho nàng.

Hạ Bạch trộm tìm mọt ít vải đỏ, thậm chí cuối cùng hắn còn tìm được một bộ áo cưới tinh mỹ.

Hắn cảm thấy mỹ mãn, mang áo cưới lụa đỏ, đèn l*иg cùng hoa chúc long phượng chạy về sơn cốc.

Sau khi trang trí sơn cốc thành mười dặm hồng trang, hắn tay chân nhẹ nhàng lên giường ôm Tiếu Tiếu ngủ.

Ngày thứ hai Tiếu Tiếu tỉnh lại, sơn động đơn sao nay có lụa đỏ trang điểm nháy mắt trở nên rực rở hẳn lên, ra cửa lại thấy cỏ xanh mơn mởn ngày xưa giờ treo đầy đèn l*иg xinh đẹp đỏ thẫm, quả thực cùng trước đó khác nhau rất lớn!

Nàng tuổi vốn là không lớn, liền yêu thích xem quang cảnh xinh đẹp, vui vẻ mà nhảy lên muốn chạm vào đèn l*иg, nhưng đèn l*иg được treo quá cao với không tới, nàng cực lỳ ủy khuất.

"Tiếu Tiếu muốn cái này?" Hạ Bạch duỗi tay tháo đèn l*иg xuống đưa cho Tiếu Tiếu: "Sao nàng lại không mặc bộ quần áo màu đỏ kia?"

Tiếu Tiếu vui sướиɠ ôm đèn l*иg vào trong ngực: "Thật là đẹp!"

Lại nghi hoặc hỏi: "Hạ Bạch đưa quần áo cho ta lúc nào? Quần áo trước kia còn chưa mặc đến nữa”

Nàng không quá coi trọng bề ngoài, thời điểm mười hai mười ba tuổi hắn tốn khá nhiều vải vóc may may quần áo cho nàng, nhưng qua tuổi mười bốn, nàng liền lớn lên chậm, đến bây giờ mười bốn tuổi xiêm y năm ấy vẫn còn mặc được, chỉ là hơi kích một chút thôi.

Hạ Bạch không có trả lời câu hỏi củaTiếu Tiếu, ngược lại hắn hỏi nàng: "Tiếu Tiếu có muốn gả cho Hạ Bạch không?"

Thế sự trên đời tiểu thiếu nữ hiểu được đều là Hạ Bạch dạy, thậm chí sách có thể tìm được trấn trên, chỉ cần nói về phương diện tình yêu nam nữ toàn bộ sẽ bị Hạ Bạch dùng yêu hỏa đốt cháy hầu như không còn gì, vì vậy tiểu thiếu nữ đọc không ít sách, lại chỉ là thơ từ ca phú, hồ, giả, dã, đối với việcnam nữ cưới gả vẫn như cũ dốt đặc cán mai.

"Gả cho Hạ Bạch?" Nàng chớp chớp mắt, mê mang hỏi: "Gả cho Hạ Bạch là có ý gì?"

"Chính là... Sau này ngày qua ngày, Tiếu Tiếu đều sẽ cùng Hạ Bạch cùng nhau trải qua, Tiếu Tiếu còn phải sinh thật nhiều thật nhiều hài tử cho Hạ Bạch. Nếu Tiếu Tiếu gả cho người khác, sẽ không cùng Hạ Bạch bên nhau."

Tiểu thiếu nữ luống cuống: "Tiếu Tiếu không rời khỏi Hạ Bạch!"

Nàng sợ Hạ Bạch không cần nàng, đôi tay đồng loạt ôm lấy cánh tay Hạ Bạch: "Tiếu Tiếu phải gả cho Hạ Bạch! Sinh hài tử cho Hạ Bạch!"

Hắn đương nhiên muốn nàng vì mình sinh thật nhiều hài tử!

Trợn mắt nói dối quá nhiều lần, hiện tại Hạ Bạch mặt còn không đỏ, bảo tiểu thiếu nữ đi đổi áo cưới: "Vậy Tiếu Tiếu hôm nay liền gả cho Hạ Bạch được không?"

Tiểu thiếu nữ sợ Yêu Long đổi ý, liền nói: "Được ạ! Tiếu Tiếu liền đi thay quần áo!"

Nói xong liền vội vội vàng vàng chạy về sơn động.

Hạ Bạch nhìn phản ứng của tiểu thiếu nữ, chỉ cảm thấy cả trái tim đều là ngọt ngào, ấm áp thập phần thoải mái.

Hắn không ngừng tự hỏi mình vì sao một hai phải cùng Tiếu Tiếu làm xong nghi thức cưới gả mới đυ.ng vào nàng, dù sao hắn bị nhốt nhân gian, nơi đây cũng cũng chỉ có hai người hắn cùng Tiếu Tiếu, nàng có trở thành thê tử của hắn hay không, hắn đều là sẽ chạm vào nàng.

Có lẽ hắn muốn nàng hoàn toàn thuộc về hắn kể cả hình thức.

Hạ Bạch có thể bảo tiểu thiếu nữ hiến thân cho hắn, lại không cách nào lừa gạt cảm tình của chính mình.

Hắn muốn Tiếu Tiếu trở thành sự tồn tại duy nhất trong sinh mệnh hắn. Hắn muốn danh chính ngôn thuận có được nàng.

Nếu Tiếu Tiếu trở thành thê tử của hắn, vậy cả đời này của nàng sẽ không có bất cứ lý do gì mà rời khỏi hắn.

Truy rằng bên trong kết giới đồ vật đơn sơ, hẵn vẫn muốn hàng hoàng mà cưới nàng, đem nàng hoàn hoàn chỉnh chỉnh mà trở thành người của hắn. Hắn muốn đốt nến đỏ thâu đêm báo trời cao, người con gái này, không phải chỉ là vật tiêu khiển trong cuộc đời cô tịch của hắn, nàng sẽ là nương tử duy nhất của hắn, sẽ vì hắn mà sinh con dưỡng cái, sẽ ở bên hắn, trải qua hạnh phúc mỗi này.

----

Chương sau bắt đầu viên phòng?(^_-)

Lão yêu long rốt cuộc muốn đem tiểu thịt non ăn sạch sẽ ~~

Tiểu Ngư: Tiếu Tiếu không chịu cho Hạ Bạch cởϊ qυầи áo nàng, muốn biết không biết xấu hổ Hạ Bạch là sưng sao làm sao ~~

Hạ Bạch: Chỉ cần ta muốn, liền không có gì không được!