Chương 33
Tiểu biệt thắng tân hôn.
Cuối cùng Giản Lộ cũng hiểu tường tận ý tứ của câu này. Tối hôm qua vừa vào cửa đã bắt đầu vận động, buổi sáng lại kịch liệt một phen, lúc ăn cơm trưa, Giản Lộ vừa ăn vừa xoa xoa cái thắt lưng đang đau. Nếu không, nhìn Lâm An Thâm đang ngồi ở đối diện, sao anh lại ăn cơm với độ dáng nhàn hạ như vậy. Quả thật là bộ dáng rất nhàn hạ, từ đáy lòng Giản Lộ kêu lớn không công bằng!
Lâm An Thâm cảm thấy có ánh mắt không hề thiện cảm đảo qua người mình, liền nâng mắt, gắp cho Giản Lộ một miếng rau, sau đó tiếp tục ăn cơm với vẻ mặt nhàn hạ.
Giản Lộ nhụt chí cắn cắn miếng rau, nhưng mà lại thấy thật ngọt ngào. Kỳ thật cũng khó cho Lão Hồ Ly, nghẹn những sáu này…
Nghĩ đến đây, Giản Lộ cười trộm.
Quá trưa, ánh mặt trời ấm áp chiếu vào căn phòng, ăn cơm trưa xong, Giản Lộ thoải mái nằm trong lòng Lâm An Thâm mà xem phim truyền hình Thái Lan, cô thật sự rất thích cơ thể ấm áp của anh, Giản Lộ ôm Lâm An Thâm càng chặt hơn.
Phim tình cảm Thái Lan đang không ngừng sướt mướt. Tuy rằng Lâm An Thâm đang hưởng thụ cảm giác được người trong lòng ỷ lại, nhưng mà nhìn từng cảnh, từng cảnh trong TV làm cho anh bất đắc dĩ lại bất đắc dĩ.
“Giản Lộ, anh đi rót cốc nước.”
“Đừng động đậy, em không khát.”
“……” Anh khát…
Một lúc sau.
“Giản Lộ, anh đi lấy quyển sách.”
“Không được đọc, anh lại đọc ‘Tâm sự con gái’ chứ gì, đều xem hết cả rồi. Đừng làm phiền em xem ti vi.”
Lâm An Thâm lại phải tiếp tục xem phim Thái Lan độc hại.
Một nam một nữ đang tranh cãi ầm ĩ, lại có bên thứ ba châm ngòi, còn có gia đình phản đối, nhưng hai nhân vật chính vẫn dây dưa không dứt.
Lâm An Thâm bị tiếng khóc nháo trong phim làm cho đau đầu, người bên cạnh lại đang xem rất nhập tâm, hoàn toàn bị những tình tiết rối rắm thu hút. Anh buồn cười, hôn lêи đỉиɦ đầu cô, mặc dù nói phim ảnh chính là phản ánh đời thật, nhưng mà những cảnh trong TV kia sẽ không xuất hiện trong cuộc sống của hai người họ. Bởi anh tuyệt đối không cho phép kẻ nào đó có nửa cơ hội phá quấy thế giới của anh và cô.
Tuyệt không.
Những thăng trầm của câu chuyện vẫn tiếp tục.
Rốt cục, nữ chính không chịu được những nghi kị của nam chính cùng nhưng áp lực từ phía gia đình, cô nó lời chia tay. Nam chính không đồng ý, nữ chính vẫn kiên trì. Từ việc dùng ngôn nữ để níu kép nhau màn hình TV chiếu đến hai người dùng thân thể để níu kéo. Nam chính dùng sức mạnh để giữ nữ chính lại.
Giản Lộ nhìn màn hình hai thân thể triền miên, quẫn… Vốn là một người xem thì cá là không cảm thấy gì, nhưng nếu người bên cạnh lại là Lâm An Thâm, Giản Lộ liền cảm tháy mất tự nhiên.
Nhìn lén Lâm An Thâm, Giản Lộ phát hiện vẻ mặt vừa ẩn nhẫn của anh đã thay bằng vẻ hứng thú, nghiên cứu màn hình.
Thật sự là sắc Hồ Ly!
Lại hết một tập, phim đang đến đoạn cao trào, nữ chính trong TV nhất quết chia tay, thậm chí cô còn tìm đến người thứ ba diễn trò yêu đương để nam chính tức giận. Cuối cùng, nam chính tức giận thật, nhưng cục tức này anh nhịn xuống mà du͙© vọиɠ ngược lại lại trào ra thay sự tức giận. Màn hình, ban đêm không có người, nam chính xé rách quần áo nữ chính sau đó hung hăng giữ lấy cô.
Giản Lộ đại quẫn. Sao phim Thái Lan lại có thể ‘bạo lực’ như vậy…
Ánh đèn TV chiếu đến sắc Hồ Ly bên cạnh, quả nhiên là xem rất nhập tâm.
“Lâm An Thâm, lấy cho em cốc nước.’
“Anh hết khát rồi.”
“…..” Em khát mà…..
“Lâm An Thâm, anh lấy ‘Tâm sự con gái’ ra đây đi……”
“Không xem.”
“Em muốn ăn táo…..”
“Chờ chút.”
“Em muốn ngủ trưa……”
“Giản Lộ.”
“…..?”
“Đừng làm phiền anh xem ti vi.” Nói xong, một tay ôm lấy Giản Lộ, chặn cái miệng cô lại.
“…..” Kế hoạch quấy nhiễu của Giản Lộ hoàn toàn thất bại.
Lại hết một tập.
Giản Lộ định thở ra một hơi, kí©h thí©ɧ hẳn đã qua rồi, màn hình sẽ không kí©h thí©ɧ như vậy nữa di.
Trong TV, nam chính cùng nữ chính hòa hảo như lúc đầu, vượt qua muôn vàn khó khăn để đến bên nhau. Rốt cục bình tĩnh, nhưng mà…
Một giây trước màn hình vẫn là cảnh trời xanh xanh, biển xanh xanh, một mảnh trong sáng cùng yên tĩnh, nam chính cùng nữ chính tay trong tay bước trên bãi biển, sau đó, không báo trước, không khí bất ngờ thay đổi, này một nam một nữ phá vỡ bầu không khí lãng mạn trước đó, ở trên bờ cát không người lại diễn một màn ‘dã chiến’.
Giản Lộ vô hạn quẫn…..
Ông đạo diễn có hiểu gì là tự nhiên quá độ không, có hiểu nghệ thuật là gì không vậy!
Chưa kịp nghĩ lại, một cánh tay đã vây chặt người Giản Lộ lại. Mặt cô dán trong lông ngực đang nóng lên của anh, mà mặt Giản Lộ cũng nóng theo, thuận theo tự nhiên khiến đầu cô bị nóng đến choáng váng mơ hồ.
Nhiệt độ hai người diễn một màn nghệ thuật thành công…
“Giản Lộ.”
“Không cần…..”
“Anh muốn hôn một cái.”
“Không……”
“Một cái thôi.”
“Không……”
“Anh không đủ.”
“Không, không……”
“Sáu ngày này anh rất khổ…..”
“Khuôn mặt sao……?”
“Miệng.”
“….. Một chút thôi đấy…..”
Lâm An Thâm nâng cằm Giản Lộ lên, cúi đầu hôn lên đôi cánh hoa mềm mại. Một chút lại một chút xâm nhập vào trong, một chút lại một chút đòi lấy. Giản Lộ bị một chút một mất đi ý thức, ý thức phòng về từng chút, từng chút một tan chảy.
Lâm An Thâm dễ dàng trộn bước. Anh tiếp tục dịu dàng di chuyển trên khuôn mặt hồng hồng của cô, không nhanh không chậm, giống nhưng champagne làm cho Giản Lộ uống một ngụm lại muốn uống thêm ngụm nữa, sau đó chậm rãi say trong một mảnh hương thơm ngọt ngào.
Cuối cùng, còn lại một tia ý thức, Giản Lộ bắt lấy đôi tay không an phận của anh.
Tối hôm qua…. Sáng nay…. Đều cái kia… giữa trưa còn muốn cái kia sao…… Nghe đồn có rất nhiều hoàng đế cổ đại vì miệt mài quá độ mà chết……
Lâm An Thâm nhẹ nhàng cắn cái tai mẫn cảm của cô.
Giản Lộ nhất thời choáng vàng, nhưng mà vẫn cố dùng nửa phần ý thức còn lại kiên trì phòng thủ.
Nhưng mà chiêu của Lão Hồ Ly thì nhiều vô số.
“Vợ à, anh nghĩ muốn……”
Nha ~ trời ơi! Lâm An Thâm thế mà làm nũng!
Giản Lộ hoàn toàn không còn sức chống cự, một chiêu liền bại.
Sau đó, Lâm An Thâm liền dễ dàng muốn làm gì thì làm. Lão Hồ Ly tâm tình sung sướиɠ, hưởng thụ thịnh yến sau bữa trưa….
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời vẫn sáng lạn.
Lâm An Thâm nói: Xảy ra chuyện gì?….