[❤️Đa nhân cách + cưới trước yêu sau] [Âm mưu đã lâu x ngọt mềm ngây thơ] Thái tử Thịnh Chiêm giấu lưỡi đao sắc bén, khí chất bất phàm, đến tuổi tròn đôi mươi, đón nữ tử Triệu thị làm vợ. Đêm tân hôn, …
[❤️Đa nhân cách + cưới trước yêu sau]
[Âm mưu đã lâu x ngọt mềm ngây thơ]
Thái tử Thịnh Chiêm giấu lưỡi đao sắc bén, khí chất bất phàm, đến tuổi tròn đôi mươi, đón nữ tử Triệu thị làm vợ.
Đêm tân hôn, Mịch Du ngẩng khuôn mặt kiều diễm lên, dịu dàng gọi: “Điện hạ.”
Nam nhân trước mặt, mày kiếm mắt sáng, ánh nhìn sâu thẳm, cúi người hôn lên môi nàng: “Sa Nhi, gọi ta là Chiêm Lang thôi.”
Màn trướng đỏ buông xuống, ánh nến lung linh phản chiếu, sắc xuân khắp phòng.
Sau khi thành thân, Thịnh Chiêm sủng ái Mịch Du hết mực, nhưng đôi khi lại hỏi nàng: “Sa Nhi thích ta hơn, hay thích đệ đệ của ta hơn?”
Nhìn vào ánh mắt sâu thẳm của hắn, Mịch Du run rẩy trong lòng, ngoan ngoãn đáp: “Sa Nhi đương nhiên thích Chiêm Lang rồi.”
Thịnh Chiêm bật cười khẽ, ghé sát tai nàng thì thầm: “Nói dối. Nàng thích đệ đệ của ta hơn – nàng muốn gả cho hắn, đúng không?”
Mịch Du nước mắt lưng tròng, không dám nói sự thật: “Chiêm Lang…”
---
Năm mười bốn tuổi, Mịch Du tình cờ cứu được Kỳ Vương Thịnh Long.
Nam nhân tiêu sái, nụ cười rạng rỡ, luôn thân thiện, quan tâm đến nàng.
Mịch Du ngây thơ, bất tri bất giác đã rung động.
Nhưng cuối cùng, nàng lại gả vào Đông Cung, trở thành thê tử của huynh trưởng hắn.
Vào đêm Trung Thu, trên chiếc thuyền hoa, Kỳ Vương ôm lấy eo Thái tử phi, môi lướt qua má nàng, chậm rãi hỏi: “Đã nhiều tháng không gặp, tẩu tẩu có khỏe không? Cùng ca ca ta… có hạnh phúc không?”
Mịch Du run rẩy thì thầm, không dám kháng cự: “Điện… điện hạ…”
“Sai rồi,” Nam nhân đặt lên nàng nụ hôn nóng bỏng, thì thầm: “Tẩu tẩu phải gọi ta là Thập đệ.”
Mịch Du cắn môi, chịu đựng tủi thân, khẽ nức nở: “Long ca ca…”
Nhưng không nên như thế này. Hắn, Thái tử và Kỳ Vương, Thịnh Chiêm và Thịnh Long, vốn là cùng một người…
---
Thái tử và Kỳ Vương vốn là huynh đệ song sinh.
Nhưng đệ đệ mất sớm, huynh trưởng không thể chấp nhận sự thật, nên sinh ra ảo giác, lấy một thân diễn hai vai.
Mịch Du có tình cảm với Kỳ Vương, tự dưng phải gả cho Thái tử, vừa nhận trọn vẹn yêu thương từ hai người, vừa chịu đựng sự ghen tuông từ hai phía.
Thái tử ghen tỵ vì nàng yêu đệ đệ, Kỳ Vương lại ghen tỵ vì nàng gả cho huynh trưởng. Trong khuê phòng, nàng thường bị dày vò đủ điều vì lý do đó.
Khiến nàng ấm ức không thốt nên lời, chỉ biết yếu ớt cất tiếng, mong chờ sự dịu dàng từ hắn: “Phu quân... “
**Lưu ý: Đệ đệ nam chính qua đời từ khi còn nhỏ, mặc kệ là Thái tử hay Kỳ Vương, đều là nam chính. Tình cảm phát triển với nữ chính cũng hoàn toàn là bản thân hắn.