PHIÊN NGOẠI: Bùi ba ba lạt mềm buộc chặt

phiên ngoại: Lạt mềm buộc chặt Bùi ba ba

“Cô nương, cô nương ~ ngươi mau tới đây đổi xiêm y, mới vừa rồi cô gia chúng ta ách.. không phải… Bùi công tử hắn...hắn hôm nay trở về đến sớm, ở trong phòng đợi người đã lâu, chúng ta nói ngài đang tắm chưa xong!”

“Bùi công tử… Hắn tới đây thật lâu sao?” Có chút bất an mà nhìn thị nữ thay áo ngủ cho chính mình, Lý Nhạn Dung vội soi gương cuống quít cởi bỏ búi tóc, đem nhánh tóc dài đen khoác trên vai, thẳng rũ đến mông, mỹ nhân lấy khăn lông ướt lau mặt làm ra bộ dáng mới tắm xong, lúc này nàng mới thoáng thở phào nhẹ nhõm, ôm ngực lặng lẽ đánh giá chính mình một phen trong gương, rốt cuộc ổn thoả mới nhẹ nhàng mà theo hướng phòng ngủ đi ra

Nguyên bản nghe thấy nha hoàn nói Bùi Trọng Khanh đã đợi chính mình một hồi lâu, mỹ nhân có chút lo lắng, có thể thấy được trong phòng khắp nơi im ắng, chỉ một trản ánh đèn sáng lên, nội thất, phu quân trên danh nghĩa của nàng quy củ mà nằm ở một bên trường kỷ, hình như như là ngủ rồi, mỹ nhân không khỏi nhẹ nhàng thở phào.

Lại thấy áo ngủ nam nhân đơn bạc như vậy nằm không có chăn sẽ cảm lạnh, vì thế lấy thảm mỏng đắp lên cho hắn, không nghĩ mỹ nhân vừa mới đem thảm tới gần hắn nam nhân đã mở mắt, ngồi dậy.

“Bùi… Bùi… Công tử…” Tuy rằng hai người đã thành thân được nửa tháng, nhưng vẫn chưa viên phòng, Lý Nhạn Dung cũng chưa bao giờ tiếp xúc qua nam tử nào nhiều như, nhất thời nàng sợ tới mức lui về phía sau, ôm chặt thảm trong tay. “Ngài không phải ngủ sao?”

“Ân… Ta từ trước đến nay thiển miên…” mắt phượng thanh lãnh không dấu vết mà quét liếc thê tử một cái, nam nhân đi đến bên cạnh bàn bát lượng bấc đèn, lại đạm nhiên mà uống một ngụm nước ấm.

“Kia… Đó là ta quấy rầy…” Kỳ thật Lý Nhạn Dung vẫn luôn thực cảm kích nam tử trước mắt, là hắn ở Đông Duệ cứu chính mình một phen, còn hướng Lý gia cầu hôn, ngăn chính mình không bị tên công tử ăn chơi trác táng kia chà đạp, cũng là hắn vì tôn trọng chính mình mà chậm chạp không có phá thân xử

Ân tình, nàng nên hảo hảo báo đáp nam nhân, chính là nàng làm không được… Nàng đã phụ biểu ca, đã thực tự trách áy náy, như thế nào có thể làm nữ nhân của hắn… Hơn nữa Bùi công tử hắn là một chính nhân quân tử, chính mình như thế nào có thể trêu đùa hắn đâu? Cho nên trong lòng nàng mâu thuẫn thật sự, vẫn luôn trốn tránh hắn, tựa như như bây giờ, nam nhân vừa tỉnh dậy, nàng liền muốn chạy nhanh trốn lên trên giường.

Chính là lúc này đây nàng mới vén lên rèm giường, nam nhân đã gọi lại nàng: “Ngươi… Hôm nay đi đâu vậy?”

“Ta, ta… Không… Ta ở phòng ngủ…”

“Chính là hôm nay có người nhìn thấy ngươi đi ngươi đi đến viện trạch của cô mẫu … Còn có người trông thấy nói cho ta biết… Ngươi cùng biểu huynh ngươi nhìn nhau ngây người cả ngày, Lý Nhạn Dung, ngươi làm ta quá thất vọng rồi…”

Kỳ thật, Bùi trọng khanh vẫn luôn trộm thích thầm nàng, không đơn giản là vì nàng đệ nhất mỹ nhân tên tuổi trong thành, cũng không đơn giản là tính tình của nàng, mà là bởi vì hắn từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nàng, chính mình liền hạ quyết tâm muốn nữ nhân này là của mình, bất quá nam nhân cũng biết Lý Nhạn Dung có một biểu huynh thanh mai trúc mã, hơn nữa việc này cũng không phải có một người biết, hôm nay liền có người trông thấy, nàng ngày sau không khỏi bị người ta hắt bát nước bẩn, không biết nên như thế nào ứng đối, nam nhân chỉ đành phải nghĩ biện pháp gõ nàng.

Mà mỹ nhân nhi nghe thấy lời này tức khắc sợ ngây người, sợ hãi mà đứng chôn chân. “Ta… Ta không phải… Không có không có…” Nàng hôm nay cũng không có thấy biểu huynh! Rốt cuộc trước hôn lễ nàng đã cùng biểu huynh kết thúc!

“Chuyện tới hiện giờ, ngươi còn muốn gạt ta phải không? Hay là muốn ta chờ các ngươi đem nón xanh đội lên đầu ta … Không bằng chúng ta ngày mai cùng bẩm báo cha mẹ, hòa li đi…”

Kỳ thật nam nhân làm sao có thể bỏ nàng, đi bất quá là hù dọa nàng thôi, không nghĩ mỹ nhân nghe được lời này quả thực sợ hãi, vội không ngừng mà lắc đầu, “Không có, không thể nào, chúng ta đã ta đã chặt đứt… Ta, ta… Bùi công tử ta thật sự không phải loại nữ nhân này, ta, ta vẫn còn Cung Sa, ngươi có thể kiểm tra…”

“Vớ vẩn! Ý ngươi là bảo ta nuốt lời sao? Ta nói không chạm vào ngươi… Như thế nào nghiệm thân… Thôi, sắc trời không còn sớm, ta đi thư phòng nghỉ tạm…” Bổn triều nữ tử, thủ cung sa đều là ở chỗ mị huyệt hoa đế, muốn nghiệm thân phải bẻ tiểu bức nàng ra cẩn thận nhìn, hắn nếu thật đi bẻ bức nàng ra, chính mình sẽ thành người nào? Tuy rằng nhìn nàng bộ dáng ủy khuất, nam nhân có chút động tâm!

“Không không, ngươi đừng đi, ta thật sự không có cùng biểu ca mập mờ, thủ cung sa còn...thật sự! Ta có thể cởϊ qυầи lót… Thật sự, cầu ngươi đừng như vậy…” Nàng làm sao có thể cùng biểu ca làm chuyện kia đâu? Như vậy nàng sẽ bị nhà mẹ đẻ đuổi ra khỏi nhà, hơn nữa… Nàng đã nghĩ kỹ rồi muốn làm nương tử của Bùi Trọng Khanh…