Chương 80

Người ta nói lãng tử biết quay đầu quý hơn vàng, điều này khá áp dụng với Triệu Cảnh Hàn hiện tại.

Cảnh Hàn từng si mê đại tiểu thư Vương Tĩnh không có gì lạ, nay đã lấy lại được lý trí khôn khéo , chứng tỏ mình đã trở thân phận tổng tài Triệu Cảnh Hàn.

Bất cứ ai có năng lực đều có thể được người khác kính trọng và ngưỡng mộ, Vương Tĩnh cũng không ngoại lệ, cô tự nhận mình là người phàm.

Vì đối phương tình cờ là buổi hẹn hò mù quáng, lại thời điểm thích hợp, không có lý do gì để nó trôi qua một cách dễ dàng.

Cho nên giữa hai gia đình có hôn ước, hai người về cơ bản đã trở thành một đôi mặc định, cũng chỉ có một lễ đính hôn để thông báo khắp nơi.

Sự việc này gây xôn xao dư luận, nếu không phải Kiều Nhan gần đây hết lòng vì chồng con thì sáng sớm hôm sau cô đã nghe được hung tin.

“Chồng quý cô đây không nói gì sao?” Vương Cảnh cầm cái ly cười hỏi, nháy mắt đầy ẩn ý.

Kiều Nhan nhấp một ngụm champagne lắc đầu,

"Tôi không phải bận chăm sóc chồng con, còn phải lo chuyện nhỏ của bản thân, không có thời gian để tập trung vào việc khác. Nếu thật sự đính hôn thì không thể thiếu chỗ của tôi. "

Vừa nói xong, Kiều Nhan quay đầu lại giả bộ nhìn Vương Tĩnh, hạ giọng nói, quả thật đến lúc đó cô so với Vương Tĩnh còn phải cao hơn một thế hệ, đại tiểu thư này không cần mặt mũi đi.

Cho dù là quay đầu thì Triệu Cảnh Hàn đã trải qua giáo huấn cũng trưởng thành hơn trước, nhưng đừng quên rằng Hứa Nhã Nhã vẫn ở đó.

Nếu Triệu Cảnh Hàn đính hôn với người khác, ai biết được Hứa Nhã Nhã sẽ làm gì khi biết chuyện.

Rốt cuộc, ngoại trừ một số văn bản đặc biệt, hầu hết lợn đực và lợn cái về cơ bản là những sinh vật rất có tính sở hữu nghiêm trọng.

Khi nam chính thấy nữ chính ô uế thì lập tức có thể quét sạch tình yêu đích thực của mình, nữ chính cũng có thể chỉ cho mình có tâm sự thân mật, không cho nam chính cơ hội tiếp xúc tiếp xúc.

Nếu không, nó sẽ là một mớ hỗn độn.

Kiều Nhan không thể nói với Vương Tĩnh tất cả những điều này, nhưng trước tình cảm của người bạn, cô không dấu vết nhắc nhở về tai họa ngầm Hứa Nhã Nhã.

Vương Tĩnh không để tâm chút nào, cũng không chuẩn bị tâm lý cho nó.

"Đó chỉ là một buổi hẹn hò mù quáng. Bây giờ nó thậm chí không được tính là hôn phu. Nếu điều gì đó thực sự làm tổn thương đến mặt mũi của bà, cùng lắm thì một đánh hai đấm, không đến lượt anh ta thể hiện trình độ.”

Vương Tĩnh nói điều đó một cách bảnh bao, và cô ấy nghĩ rất thoáng.

Dù sao về già cũng phải đóng góp cho gia đình, chọn ai thì chọn người nấy, sao không chọn cái tốt nhất, ít ra cũng được cảnh đẹp ý vui.

Nhưng nếu tham gia vào cái gọi là tình yêu thực sự vướng mắc giữa một số người vì điều này, thì cô cũng có thể tìm một người bạn quen thuộc trong vòng kết hôn .

Cho nên, trong vấn đề hôn nhân của nhà Triệu và họ Vương, dù là tiến hay lùi, Vương Tinh đều có quyền lựa chọn.

Cô đơn giản chỉ sợ có người quấy rầy hiện trường, nếu Hứa Nhã Nhã dám tới, cô cũng dám đánh người.

Một cách xử lý vừa không hài lòng vừa không tốt, Vương Tĩnh có thể đoán rằng Triệu Cảnh Hàn chọn đối tác đính hôn khác.

Đừng nói cô không dám đến như thế này, nhà họ Vương vốn chiều chuộng cô ấy , nếu thêm chút áy náy, đổi một vị hôn phu phù hợp cũng không có gì là lạ.

Sau khi Kiều Nhan hiểu được suy nghĩ của cô ấy, có chút hâm mộ với sự dễ dàng của cô ấy.

“Có gì mà phải hâm mộ, tớ còn ghen tị với cậu nữa là, Triệu đại thần chính là bạch nguyệt quang của rất nhiều phu nhân trong vòng, cậu phải cố gắng lên.”

Vương Cảnh bĩu môi nhìn về phía Triệu Quân Khiêm, giống như bày trò vui.

Kiều Nhan ung dung, bình tĩnh nhìn rất nhiều phụ nữ sặc sỡ đang tràn về phía người đàn ông cô.

Ngay sau đó, liền thấy người đàn ông kiềm chế và thận trọng bình tĩnh thoát ra khỏi đám đông phụ nữ, sau đó tìm gia chủ đối phương để bàn bạc, thành công nhấn chìm được một nhóm phụ nữ đang muốn bám vào.

Các nam nhân nói chuyện, nếu họ dám dây dưa đi lên, nếu bị trưởng bối, chồng, anh em của họ nhìn thấy được, tí nữa đi về cũng bị ăn chửi.

Bằng cách này, Triệu Quân Khiêm đã đánh bay những làn sóng ong bướm, ngoài việc khiến một số người nắm quyền chế giễu vài câu, không ai có thể nói gì được nữa.

Mặc dù vậy, Kiều Nhan ngoài mặt vẫn cười hờ hững, nhưng trong lòng lại khẩn trương.

Cũng may Triệu Quân Khiêm đã cho cô một câu trả lời thỏa đáng.

Vì thế, khi thấy anh vẫy tay , Kiều Nhan cáo biệt Vương Tinh, biểu hiện đến dịu ngoan nghe lời đi cùng anh xã giao, giống như chưa từng thấy cảnh ong bướm vừa rồi.

Vương Tĩnh nâng cao giọng nói cô lên mà trêu chọc cô, cầm ly nhìn Kiều Nhan rời đi.

Nhìn bóng lưng yêu kiều đã chuyển từ thiếu nữ thành nữ nhân, không còn là một cô bé đáng thương cần sự che chở của cô nữa, Vương Tĩnh cảm thấy an tâm và khao khát.

Kiều Nhan đã trưởng thành từ một cô bé tội nghiệp bị bắt nạt ngay sau khi tốt nghiệp đến mức giờ đây cô có thể từng bước đảm đương những bữa tiệc thượng lưu, ngoài sự nỗ lực của bản thân, cô còn cần sự yêu thương và ủng hộ của một người đàn ông.

Phải nói rằng cô ấy là một người may mắn.

Vương Tĩnh nghĩ vậy, ánh mắt dừng một chút trên người đàn ông cao lớn đang ôm eo Kiều Nhan, lập tức chuyển hướng trước khi đối phương phát hiện.

Nói đến đây, khi còn trẻ đối mặt với một nam thần tuyệt đỉnh như vậy, thiếu nữ nào không có động tâm.

Đáng tiếc thân phận bên kia quá cao, quá đà không phải ai cũng dám nghĩ tới, còn bản thân đối phương chuyên tâm sự nghiệp cũng không có ý nghĩa gì.

Những người phụ nữ lần lượt đến ngã xuống cát, thành công tiễn đưa người đàn ông lên ngôi vị cao nhất, trở thành đóa hoa bất khuất của núi cao trong lòng mọi người.

Cho đến khi, anh sẵn sàng từ bỏ ngai vàng vì Kiều Nhan,

Vương Tĩnh thở dài nói không hâm mộ là giả.

Nhưng hâm mộ cũng vô dụng, dù sao cô cũng không làm được, không dám động không dám động.

Lúc này, Triệu Cảnh Hàn - người đã giao tiếp xong, với bộ vest thẳng tắp bước tới, thần thái tự tin do sự trở lại của anh ta mang lại dường như có một chút thần thái của Triệu Quân Khiêm.

Vương Tĩnh mỉm cười bí ẩn vì điều này.

Triệu Cảnh Hàn không nghĩ được mình từng lợi dụng người khác làm chỗ dựa, bây giờ lại đến phiên hắn làm công việc này, cũng là đồ chơi để lão phu nhân bù đắp tiếc nuối.

“Chú ở đằng kia, chúng ta đi qua chào các cô chú.”

Triệu Cảnh Hàn bước tới nói, khuỵu khuỷu tay ra hiệu lịch thiệp với Vương Tĩnh.

Vương Tĩnh kiêu ngạo gật đầu, đổi một ly rượu rồi thuận thế nắm lấy cánh tay đang duỗi ra của Triệu Cảnh Hàn, hai người cùng nhau đi về phía đám sếp lớn ở trung tâm.

Một đôi trai tài gái sắc này này khá được lòng các cô chú, thấy bọn họ lần lượt đến chào hỏi, tỏ ý chúc phúc, tỏ vẻ Triệu tổng giáo dục tốt.

Triệu Cảnh Hàn có thể vượt qua khó khan Đông Sơn tái khởi, Triệu Quân Khiêm xứng đáng nhận được lời khen ngợi này.

Tuy nhiên, anh ta nói chung không thích danh cao, che giấu công lao và danh vọng của mình vì nếu không phải những người nắm giữ quyền lực cốt lõi, thậm chí cả thế giới bên ngoài sẽ thực sự không biết rằng Triệu Cảnh Hàn có thể đứng vững được từ vũng bùn.

Mọi người chỉ biết rằng Định Hải Thần của Triệu thị đã dọn sạch gọn gàng thủ phạm đứng sau vụ bắn tỉa, họ không biết những hành động tiếp theo của anh ta.

Vì thế , người bị hiểu lầm tự đứng lên, Triệu Cảnh Hàn bây giờ mới được troòng hoan nghênh.

Lãng tử quay đầu có cái gì tốt, điều quan trọng là giá trị và lợi ích.

Triệu Cảnh Hàn hiểu điều này, vì vậy hắn muốn đạt được những thành tích tốt hơn để chứng tỏ bản thân không phụ sự giúp đỡ và kỳ vọng của gia đình.

Khi trưởng thành, hắn không còn vướng bận vào việc không dựa dẫm vào bậc cha chú, một mình quyết tâm tạo dựng sự nghiệp.

Đó là may mắn khi có thể bước đi ở điểm xuất phát cao hơn. Tại sao hắn phải từ bỏ lợi thế của mình để cạnh tranh với những người khác cùng cấp?

Thật ấu trĩ.

"Nghe nói bên trên sẽ làm gì đó về Internet, cũng không biết chương trình cụ thể là như thế nào.."

Chủ đề của một vị tiền bối lập tức khiến Triệu Cảnh Hàn nghĩ muốn chạy xa, đồng thời thu hút sự chú ý của một số lãnh đạo doanh nghiệp.

Kiều Nhan dừng cuộc trò chuyện với phu nhân, hai mặt nhìn nhau, vểnh tai lên nghe.

Người lớn tuổi vừa nói là xuất thân từ một gia đình bất thường, có một vài mối quan hệ trong giới chính trị. Nếu đúng như những gì ông ta tiết lộ thì có lẽ đó là sự thật.

Kiều Nhan tới xã giao, ngoài việc ngoại giao với các phu nhân, việc chính là nghe ngóng mọi tin tức trong bữa tiệc và trợ giúp Triệu Quân Khâm khi cần thiết.

Chỉ cần phu nhân giàu có không phải là vật hoang phí hay vật nuôi không đáng kể, về cơ bản đều có nghĩa vụ này.

Khi nghe lão gia tử bắt đầu vào đề tài rò rỉ một ít tin đồn, mọi người đều lơ là bỏ qua, trên mặt vẫn là nhàn nhạt tán gẫu, nhưng đều là tập trung lắng nghe.

Lúc này, Triệu Quân Khiêm đã tiếp lời lão tiên sinh.

"Trình độ máy tính đang tăng lên qua từng năm, việc sử dụng điện thoại thông minh ngày càng trở nên phổ biến. Quốc gia đã đặt nền móng cho nó và việc chuyển đổi sang thời đại thông tin là cấp thiết".

Có thể nói chính xác điều này, rõ ràng biết điều gì đó, có tầm nhìn xa phi thường.

Quả nhiên,lão tiên sinh gật đầu khen ngợi, hai người cú thế mà thảo luận về nó. Những người khác trong vòng lắng nghe một cách nghiêm túc, với những suy nghĩ khác nhau.

Kiều Nhan nhìn lên vẻ đẹp trai của người đàn ông, nhìn cách giao tiếp với lão tiên sinh một cách thành thạo, cái khí chất khôn ngoan của người chỉ huy và chiến lược rất thuyết phục và làm cho cô đau lòng.

Triệu Quân Khiêm tâm tình tốt, nói chuyện còn liếc mắt nhìn cô vài cái, thấy cô chỉ cười mà không làm gì, anh tiếp tục nói chuyện.

Ánh mắt khẽ động, Kiều Nhan nhếch khóe môi nhìn sang chỗ khác, nửa đường cô lại nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của người bên cạnh.

Triệu Cảnh Hàn hiện tại kinh doanh liên quan đến lĩnh vực Internet, làm sao có thể không cao hứng khi nghe nói phía trên có ý định phát triển mạnh mẽ phương diện này.

Nếu bắt kịp làn sóng này, công ty mới của hắn có thể phát triển ổn định và nhanh hơn, có thể nhanh chóng trở lại vị trí của người lãnh đạo cũ, và có thể sẽ tốt hơn nữa.

Vương Tĩnh nhận thấy được sự thay đổi khó có thể che giấu của hắn, âm thầm bĩu môi ,vô tình nhìn Kiều Nhan, trong lòng chợt nảy ra một ý tưởng.

Kiều Nhan đang thực hiện một hợp đồng nhỏ cho thuê nhà ngắn hạn,Vương Tĩnh đương nhiên là biết đến.

Nếu đám đàn ông kia làm việc, vì cái gì phụ nữ không thể.

Vì vậy, sau bữa tiệc, Vương Tĩnh tìm Kiều Nhan mười phần chân thành, dự định mở một công ty kinh doanh lĩnh vực Internet, mời Kiều Nhan tham gia cùng họ, kiếm tiền chơi.