- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ
- Chương 72
Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ
Chương 72
Sau bữa tiệc trăng tròn, Kiều Nhan nhận được lời mời gặp mặt của Vương Tĩnh.
Có lẽ bởi vì thân phận của Kiều Nhan bây giờ thay đổi quá lớn, dù sao cô cũng không giống như trước kia có thể ầm ĩ nổi loạn trong phòng bao, cho nên các đại tiểu thư lần này lựa chọn tại một nơi yên tĩnh, không còn gặp mặt ở hội sở náo nhiệt.
Tuy đã lâu không gặp nhưng Kiều Nhan vẫn xem những người này như bạn bè giúp đỡ ngày trước, thái độ của cô vẫn không có gì thay đổi.
Mà đám người Vương Tĩnh vô cùng rối rắm, kết quả vẫn không thể xem Kiều Nhan như trưởng bối, không bằng cứ như trước kia, kết giao làm bạn bè.
Hai bên đều có suy nghĩ của riêng mình, trừ lúc mới đầu còn có chút lạ lẫm, chỉ một lát sau, không khí đã dần dần thân thiện lên.
Tất cả cùng nhau cùng bát quái tán gẫu, nói đến nói đi đề tài lại quay về Kiều Nhan.
“Kiều Tiểu Nhan, cô cùng Triệu thúc thúc biết nhau từ lúc nào?” Vương Tĩnh dưới sự giật giây của đám người lặng lẽ hỏi Kiều Nhan.
Kiều Nhan đang nằm sấp hưởng thụ chị gái xinh đẹp mát xa, nghe được vấn đề này hửm một tiếng, nghĩ qua một chút rồi đưa ra câu trả lời thỏa mãn lòng hiếu kỳ của bọn họ.
“Rất lâu rồi, hơn một năm trước, lúc ấy tôi vừa thành toàn cho một đôi chân ái, cho nên đến một bữa tiệc giải sầu, trùng hợp thế nào tôi lại quen được anh ấy, lúc ấy cũng không biết thân phận thế nào, về sau được anh ấy theo đuổi…”
Kiều Nhan muốn nhân cơ hội lần này giải thích một chút những sự kiện cô cùng Triệu Quân Khiêm trải qua, cho dù người ngoài suy đoán thế nào, hơn nữa cô thật sự cũng không phải đứng giữa hai cha con bọn họ sử dụng thủ đoạn, cái này nhất định phải nói rõ ràng.
“Oa, Triệu Đại Thần về sau còn đau khổ theo đuổi cô sao!?” Vương Tĩnh cùng một nhóm người nâng mặt kinh hô, tò mò không chịu nổi nhanh chóng thốt ra một câu.
Kiều Nhan không nói gì, cảm thấy điểm chú ý của những vị tiểu thư này quả thật cùng người bình thường rất khác nhau.
“Đúng vậy. Anh ấy dùng phương pháp lỗi thời theo đuổi tôi, tỷ như sớm muộn đều gửi tin nhắn ân cần thăm hỏi, đưa hoa hồng mỗi ngày.”
Thủ đoạn này tuy đã cũ rích, nhưng sự chân thành của anh lại dần dần ăn sâu vào lòng cô. Lúc ấy không phải vì e ngại thân phận của anh, cô nhất định đã sớm cảm động nhanh tay giữ lấy người đàn ông này.
Dù sao, Triệu Quân Khiêm muốn có nhan sắc có nhan sắc, muốn có khí chất có khí chất, thực lực cũng không phải bàn, hơn nữa cả người luôn toát ra ánh sáng chói mắt, thu hút người khác, người như vậy đáp ứng đủ tất cả tiêu chuẩn không phải sao, hơn nữa anh còn vượt xa cả yêu cầu của cô.
Được người đàn ông cực phẩm như vậy theo đuổi, một khi cô cũng có tình cảm khẳng định sẽ nắm chặt lấy, không đồng ý mới là kẻ ngốc.
“Cho nên cô liền chấp nhận sao?” Vương Tĩnh lộ ra nụ cười mờ ám, vẻ mặt hâm mộ hỏi.
Không phải hâm mộ Kiều Nhan có thể được Triệu Quân Khiêm yêu thích, mà là hâm mộ quá trình ngọt ngào theo đuổi của cô.
Bọn họ làm mỹ nữ thanh thuần bao lâu cũng rất mong muốn tìm được người như vậy, cùng một chàng trai khiến bản thân tim đập thình thịch nói lời yêu đương.
Ngay tại lúc những vị tiểu thư đang dùng ánh mắt hâm mộ lẫn ghen ghét nhìn cô, Kiều Nhan liền lắc đầu. Bản thân cô ngẫu nhiên phát hiện được thân phận của Triệu Quân Khiêm, hơn nữa cô còn bị cặp đôi kia dây dưa không dứt cho nên liền trực tiếp nói lời cự tuyệt.
Cả nhóm người tiếc nuối thổn thức, cũng hiểu đôi nam nữ trong miệng Kiều Nhan để chỉ ai.
“Còn sau này thì sao? Cô bỏ hết luân lý cùng cấm kỵ quyết định ở cùng nhau sao?” Một đám chị gái thích đọc tiểu thuyết khoa tay múa chân, hết sức kích động truy hỏi.
Sau này, khi cô có con, bị cha đứa bé phát hiện, bá đạo vạch trần quan hệ rồi kéo cô đi lĩnh chứng, bảo vệ cô bình an sinh con.
“Sau đó, các cô biết rồi đấy .” Kiều Nhan giảm bớt nội dung, đem sự tình giản lược khai báo.
Những người ở đây nghe còn chưa hết ý, đã tự tưởng tượng câu chuyện đằng sau, đối với tình duyên của Kiều Nhan vẫn là rất thích, không ngừng hâm mộ.
Đợi đến cuộc vui tách ra, những tin tức này nhanh chóng được truyền đi khắp nơi.
Kiều Nhan biết, chuyện giữa nguyên chủ và Triệu Cảnh Hàn sớm muộn gì cũng bị người khác đào ra, đối với việc tương lai bị người khác tính kế, còn không bằng bây giờ cô giải thích toàn bộ.
Dù sao trên thực tế, cô đến với Triệu Quân Khiêm sau khi chia tay bạn trai cũ, cho dù cùng cha anh ta kết hôn, nhưng trên phương diện tình cảm, người ngoài cũng không đàm tiếu được lời nào.
Còn khúc mắc về luân lý thường ngày, trong cái giới thượng lưu rối loạn này còn thiếu máu chó hay sao, chỉ cần không thèm để ý, chút trở ngại này căn bản không đáng là bao.
Về sau, kết quả đúng như Kiều Nhan dự liệu, những người kia đối với chuyện này bàn tán một hai ngày, rất nhanh đã bị những chuyện khác đẩy xuống phía sau, cũng không có sự việc gì lớn, cũng không có ai phê phán cái gì.
Mẹ Triệu đương nhiên cũng nghe được chuyện này, có chút để ý.
Chỉ là chuyện này ảnh hưởng đến mặt mũi con cháu nhà mình, hơn nữa ấn tượng của bà về Kiều Nhan rất tốt, cuối cùng vẫn chỉ buồn bực kết luận do cháu nội nhà mình quá làm loạn, bạn gái tốt không cần lại đi tìm chân ái cái gì cơ chứ.
Chẳng qua đây cũng là may mắn, nếu không làm sao bà lại có thêm cháu nội được.
Kiều Nhan đưa con trai bảo bối đến nhà chính mấy ngày, bản thân mẹ Triệu cũng nghĩ thông suốt, thái độ với cô vẫn như cũ. Triệu Quân Khiêm còn muốn giúp vợ nhỏ một chút, về sau lại thấy chính cô giải quyết mọi chuyện ổn thỏa, càng vui hơn khi anh nghe được câu chuyện tình yêu của cô.
Thì ra trước đó những hành động của anh cô đều ghi nhớ trong lòng, thì ra những việc anh làm không phải vô ích.
Lúc ấy cô thật sự động tâm.
Triệu Quân Khiêm trong lòng nóng như lửa đốt, tình cảm dâng trào, chưa bao giờ anh nghĩ bản thân có thể cảm tính như vậy, thật muốn khắc sâu cô vào trong ngực hòa làm một chỗ.
Những ngày qua, anh luôn luôn tăng ca làm thêm giờ, nhưng hôm nay, đến giờ tan tầm anh đã trở về nhà, nhân viên cấp cao hai mắt nhìn nhau khó hiểu.
Triệu Quân Khiêm cho thư ký Lý cùng trợ lý Tôn nghỉ phép, một mình anh lái xe đến cửa hàng hoa.
Buổi tối, Kiều Nhan nhận được bó hoa kiều diễm chồng tặng, hơn nữa còn có đêm xuân nóng bỏng cùng người nào đó vô cùng hăng hái.
Ngày hôm sau, hông đau chân đau rời giường cũng là lúc cô nhận được tin tức bát quái từ Vương Tĩnh, là về Triệu Cảnh Hàn.
Đại tiểu thư sung sướиɠ khi thấy người khác gặp họa, công ty Hàn Nhã gặp nguy cơ, hơn nữa còn có một thế lực phía sau gây trở ngại, cắn mãi không buông, dường như muốn kéo Hàn Nhã xuống đà phá sản.
Gần đây cô chỉ ở nhà, mỗi ngày không phải bị anh ép buộc trên giường cũng chỉ ở dưới lầu ăn cơm trông con, cơ bản không ra ngoài bao giờ. Nếu không phải Vương Tĩnh nói ra, cô cũng không biết chuyện này, có vẻ tình cảnh bây giờ của anh ta không được tốt lắm.
“Nếu bây giờ cô muốn trả thù, đoán chừng bây giờ là thời gian vô cùng thích hợp, tôi nói cho cô biết, chỉ cần thổi gió bẻ măng một chút, Hàn Nhã nhất định không thể đứng vững.” Vương Tĩnh âm thầm nghĩ kế cho Kiều Nhan.
Cô biết, cô ấy suy nghĩ vì cô, cho dù có chút tâm tư nhỏ, nhưng cũng đơn giản chỉ muốn dạy dỗ cho anh ta bài học.
Nhưng Triệu Cảnh Hàn bây giờ đã khác, mà cô cũng đang chung sống hạnh phúc cùng gia đình nhỏ của mình, cũng không phải tham dự đến chút thị phi này tránh rước họa vào thân.
Cho nên chuyện nói gió bẻ măng chắc chắn sẽ không có.
Dù sao, trên danh nghĩa anh ta vẫn là con trai của Triệu Quân Khiêm, chắc hẳn hai người sẽ có chút cảm tình, hiện tại cô sống tốt như vậy, cần gì phải dính vào tự tìm phiền toái.
Kiều Nhan mặc kệ, bản thân ôm con nhàn nhã mà sống.
Ban ngày xử lý một chút công việc, buổi tối cùng người đàn ông của mình lăn lộn, thỉnh thoảng nhàn nhã gọi điện hỏi thăm cha mẹ hai bên, cô không thừa thời gian quan tâm đến người ngoài.
Triệu Quân Khiêm đối với hành động này của cô hết sức hài lòng, hoa hồng tặng cô mỗi ngày đều được thay đổi, tư thế thân mật cũng càng ngày càng phong phú thật khiến cô sắp không chịu được.
Vợ chồng sinh hoạt hài hòa, cho dù nam hay nữ căn bản hai bên đều có lợi.
Kiều Nhan trải qua một khoảng thời gian dễ chịu, nét mặt hồng hào tỏa sáng, gương mặt mỹ lệ càng ngày càng nẩy nở như cánh hoa hồng kiều diễm ướŧ áŧ.
Có đôi khi cô cùng Triệu Quân Khiêm tham dự một số bữa tiệc thật khiến người khác kinh diễm không ít.
Giai nhân như hoa, chẳng qua đóa hoa này là có chủ, mà đối phương dùng tâm tưới nước tỉ mỉ chăn nuôi, nâng như bảo bối còn không đủ, làm gì còn có cơ hội cho người khác mơ ước nhìn trộm.
Mãnh hổ ở bên, ai dám chạy đi đυ.c khoét tường nhà này chứ.
Kiều Nhan được Triệu Quân Khiêm bảo vệ chặt chẽ, chút rắc rối đều bị anh đưa ra ngoài tầm mắt, chính vì vậy, cô cũng không biết bản thân mình đã dẫn tới phong ba.
Kiều Nhan một mặt muốn tiếp nhận từng bước chỉ bảo của mẹ Triệu, trưởng thành tận lực làm nữ chủ nhân của Triệu Thị, một mặt vẫn không quên đi theo chồng mình học tập kinh doanh, tự lực tự cường.
Bởi vậy, cô ở Kinh Tình chậm rãi đi lên từng bước.
Gần đây cô cũng biết thêm một số tình hình của Triệu Cảnh Hàn, gần như vẫn không tốt lên. Người có mắt đều nhìn ra, Hàn Nhã bị thế lực lớn cản trở như vậy nhưng không sụp đổ, nguyên nhân chủ yếu còn có tập đoàn Thỉnh Hải đằng sau, chỉ là thái độ của bọn họ không rõ ràng, nếu trong khoảng thời gian tới vẫn không ra tay cứu viện, Hàn Nhã ngã xuống là chuyện không thể tránh khỏi.
Thịnh Hải người nắm quyền là Triệu Quân Khiêm, nói đến thái độ tức là thái độ của anh.
Triệu Quân Khiêm rốt cuộc tính như thế nào, người ngoài mơ hồ không rõ, Kiều Nhan lại hết sức rõ ràng.
Anh vẫn thờ ơ lạnh nhạt, tạm thời không hề có ý giúp một tay.
Cô vẫn cảm thấy anh không phải người lạnh lùng vô tình, có lẽ lần này muốn tôi luyện anh ta một chút, tổng kết kinh nghiệm rồi mới nhúng tay vào.
Nhưng ai ai cũng tự cho mình thông minh, tự cho cái gì đều hiểu. Suy đoán lén truyền ra tin tức sai lệch, bỏ đá xuống giếng.
Bởi vậy, công ty Hàn Nhã tìm đến cửa hợp tác đều bị từ chối. Cho dù không phải vì lý do kia, họ cũng không thể rót máu vào cái vực sâu thăm thẳm này được.
Dưới tình huống như vậy, Triệu Cảnh Hàn rốt cục cũng cúi đầu nhìn rõ hiện hực, trở về nhà chính một chuyến.
Sau đó, Kiều Nhan nhận được điện thoại của mẹ Triệu, muốn người một nhà cùng nhau ăn bữa cơm đoàn viên.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Nữ Phụ
- Gả Cho Ba Của Bạn Trai Cũ
- Chương 72