Chương 71

Màn đêm buông xuống đèn đuốc sáng trưng, không khí long trọng.

Từng đợt xe tiếng vào quảng trường, khách mời ăn diện trang nhã có quy tắc tiến vào biệt thự.

Nếu không phải thân phận của khách mời ở đây quá nổi tiếng, bữa tiệc này xem như quy mô khá đơn giản, yên tĩnh chỉ như một yến tiệc thượng lưu thông thường, chẳng qua bảo an có hơi nghiêm ngặt, khách khứa đến đây đều được kiểm tra chặt chẽ.

Kiều Nhan mặc một thân sườn ám đỏ thêu hoa đứng cạnh bên người Triệu Quân Khiêm, nghênh đón những vị khách quý đến đây, sau đó tạm thời thành công lui thân trở về đổi một bộ váy khác, chờ đợi tiệc tối mở màn.

Bởi vì quá bận rộn cộng thêm chút hồi hộp, cho nên cô không phát hiện trong đám người còn có những người bạn quen thuộc xưa cũ, hơn nữa những người kia chỉ nhìn qua cũng đã nhận ra cô.

Tại thời điểm Kiều Nhan không biết, bí mật chôn giấu bấy lâu đã bị bọn họ bóc trần sạch sẽ.

“Các cậu còn nhớ Kiều Nhan đáng thương không? Vừa rồi tôi vừa thấy cô ấy đứng bên cạnh Triệu đại thần, cũng chính là nữ chủ nhân của bữa tiệc này.”

” Cháu nội Triệu gia chính là con trai của cô ấy, trời ơi, Triệu Cảnh Hàn không biết có tham dự không, bạn gái cũ trở thành mẹ kế, không biết anh ta sẽ có cảm giác gì.”

“Về chuyện này, tôi cảm thấy chúng ta vẫn nên giữ miệng một chút, người ta đã là bậc trưởng bối, những chuyện trước kia không nên tùy tiện nói ra biết không, Triệu đại thần không phải là người dễ chọc.”

Sau khi Vương Tĩnh khϊếp sợ, vừa chửi tục cảm thán không ngừng, từ trong túi xách lấy điện thoại gõ liên hồi, phát một loạt tin tức cho nhóm chị em.

Phía sau, một đoàn tiểu thư đài các đang đứng chờ ngoài cổng chưa tiến được vào hội trường từng người lấy di động ra xem xét, đợi đến khi đọc được nội dung tin tức gần như đồng loạt không kịp phản ứng, tất cả đều cùng bộ dáng kêu trời gọi đất kinh ngạc đến ngây người.

“Mẹ, Kiều Tiểu Nhan quá siêu cấp năng lực, trực tiếp đem vị kia đại thần kéo xuống trần gian!”

“Á, tôi đã biết Cảnh thiếu bây giờ có suy nghĩ gì, cũng hiểu tại sao gần đây anh ta không có động tĩnh gì.”

“Các cô đừng chú ý điểm lạc đề, quan trọng nhất không phải Kiều Tiểu Nhan trở thành vợ của Triệu đại thần, mà không phải từ nay về sau chúng ta sẽ phải gọi cô ấy một tiếng cô sao?”

“Mẹ nó, khoảng thời gian trước cô ta vẫn chỉ là chị em đáng thương của chúng ta, mấy tháng không gặp đã trở thành trưởng bối, không được, tôi phải từ từ tiêu hóa.”

“Mấy tháng… Hôm nay là tiệc trăng tròn của nhị thiếu gia, chuyện này không nên nói thẳng, mọi người tự hiểu đi.”

“Đỉnh đầu Cảnh thiếu quả là một mảnh trời xanh biếc.”

“Trên đầu Cảnh thiếu là một mảnh thảo nguyên.”

“Cảnh thiếu đỉnh đầu là cả một đồi trà.”

“Cảnh thiếu căn bản không chạm qua Kiều Nhan, không coi xem như bị cắm sừng, matcha ăn ngon như vậy, sao có thể so sánh xấu như thế được chứ.”

“Phá hư đội hình, cút đi!”

“Vậy chuyện lần trước Cảnh thiếu vào cục cảnh sát, đứa bé.”

“Chớ nói lung tung, đó là bẫy Kiều Tiểu Nhan thiết kế cho Triệu Cảnh Hàn một bài học, còn có chúng ta lửa cháy thêm dầu, cái này do hắn ta xứng đáng!”

“…”

Trong diễn đàn của nhóm đại tiểu thư vì chuyện của Kiều Nhan mà đã sớm nổ tung, từng tin tức đều được đẩy đi nhanh chóng, một đám thiên kim tham dự kích động không thôi.

Những cô gái vốn chỉ đi theo bên người trưởng bối, ban đầu bọn họ còn cảm thấy có chút nhàm chán, về sau cũng bắt đầu ôm di động trộm cười hề hề, rất giống phát hiện được một cái gì rất thú vị.

Trước đó bọn họ còn không có hứng thú, thậm chí thái độ còn không thèm giả bộ, chỉ trong phút chốc chờ đợi ngắn ngủi, mà ai ai cũng cầm điện thoại cười thần bí ngó đầu vào trong nhìn xem, thật khiến trưởng bối trong nhà tò mò ghé mắt nhìn.

Chỉ một lát, dưa bở lần này lan đến toàn hội thiếu gia tiểu thư.

Không chỉ có các đại tiểu thư cầm điện thoại gõ chữ không ngừng, mà ngay cả mấy thiếu gia ăn diện tuấn tú lịch sự cũng tham gia, đảo mắt nhìn qua tất cả đều đang cắm mắt vào điện thoại.

Vừa rồi còn im lặng thanh nhã, chỉ qua một khoảng thời gian mà không khí như rơi vào chảo dầu.

Những người lớn trong nhà bắt đầu nhíu mày, ban đầu định dạy dỗ lại con trẻ nhà mình một chút, không hiểu sao những đứa nhỏ này dạo này ăn phải thuốc kí©h thí©ɧ gì mà diễn biến đến mức này, dạy dỗ chúng nó tốt xấu gì cũng nên an phận một chút, lỡ như làm hỏng bữa tiệc của Triệu gia, trở về mọi người sống cũng không dễ dàng.

Nhưng chỉ trong nháy mắt tiến vào đại sảnh, toàn bộ những người trẻ tuổi lại vô cùng hiểu chuyện nhanh chóng thu hồi điện thoại di động, giả bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra thật khiến bậc trưởng bối trong nhà nhẹ nhàng thở ra, mang người ngẩng đầu ưỡn ngực tham gia bữa tiệc.

Đại sảnh biệt thự được trang hoàng hoàn toàn mới, phá bỏ đi một số tấm bình phong không cần thiết khiến không gian được mở rộng, sau đó kết hợp trang hoàng một số đồ dụng cung hỉ, còn có đồ ngon rượu tốt đang chờ, không khí xa hoa kí©h thí©ɧ những người trẻ tuổi càng thêm hăng hái.

Thật ra, ban đầu Triệu Quân Khiêm dự định tổ chức tại một khách sạn lớn, nhưng mẹ Triệu lại không đồng ý, hai mẹ con hận không thể đem chuyện vui này thông báo cho toàn thế giới, khiến tất cả mọi người đều biết Triệu gia bọn họ mới có thêm nữ chủ nhân cùng người kế thừa kế tiếp.

Cuối cùng vẫn là Kiều Nhan quan tâm đến gia đình cô có lẽ sẽ không thích ứng được với bữa tiệc lớn như vậy, bản thân cô cũng không thích khoa trương, để tránh có người cố ý hãm hại, lỡ như lật tẩy tất cả những chuyện trước kia của nguyên chủ nhằm mục đích tiêu diệt cô thì kết quả cũng không tốt, không bằng tổ chức tại nhà mọi việc đều có thể xử lý tốt hơn.

Triệu Quân Khiêm đồng ý theo ý kiến của cô, dù sao sau này còn có hôn lễ giữa hai người, tiệc trăng tròn lần này có thể đơn giản hơn một chút.

Người đến đông đủ sau, tám giờ tối, yến hội đúng giờ mở màn.

Lão phu nhân đã lăn lộn trong giới từ rất lâu, là tiểu thư đài các danh giá nổi tiếng, cũng là người mở đầu phát ngôn cho bữa tiệc, cùng mọi người ôn lại chiến tích dĩ vãng, lại mở ra một tương lai tốt đẹp cho con cháu mình về sau, sau đó liền nhắc tới con dâu bà vừa sinh được cháu nội, đêm nay bọn họ cũng chính là chủ nhân của bữa tiệc, chân thành cảm ơn đến mọi người đã có mặt tại đây.

Sau bài diễn thuyết hoa mỹ là đến màn biểu diễn của Kiều Nhan.

“Tiếp theo, hoan nghênh nhân vật chính của hôm nay.”

Lão phu nhân nói xong mỉm cười xoay người nhìn về phía cầu thang. Ở nơi đó từ từ xuất hiện bóng dáng cao lớn, tây trang giày da, phong thái bất phàm chính xác là Triệu đại thần đang đảm nhiệm quản lý Triệu gia.

Triệu Quân Khiêm đứng ở hành lang tầng hai, một thân cao ngạo khí chất từ trên cao nhìn xuống đại sạn, nghiêng người chờ đợi về phía sau khiến mọi người nhón chân ngóng trông nghênh đón một vị giai nhân cao gầy mĩ lệ.

Dưới ánh đèn mờ ảo được ngắm mỹ nhân, khung cảnh thật khiến mọi người mở mang tầm mắt.

Ngay sau đó, tầm mắt mọi người đều dán mắt trên một cô gái đang bế một đứa trẻ, đây chính là nhân vậy chính của hôm nay, cũng chính là nguyên nhân bọn họ có mặt ở đây.

Cậu bé nhỏ xinh mới tròn một tháng tuổi, nhưng địa vị không phải bình thường.

Cậu bé này chính là ngậm thìa vàng sinh ra, có năng lực không khác gì ba của nó, cũng đại diện cho người thừa kế ngọn núi Triệu gia sau này, cũng không phải nhất định sẽ là như vậy nhưng bây giờ bọn họ cũng chỉ có thể thận trọng tiếp đón.

Cũng như trước, Triệu Cảnh Hàn là người thừa kế duy nhất của Triệu thị, một đám người đều cung kinh gọi cậu ta là Cảnh thiếu.

Chỉ là bây giờ, Triệu gia lại có thêm đối thủ nặng ký, mặc dù đối phương tuổi còn nhỏ nhưng tương lai còn xa.

Kiều Nhan không quản được người khác nghĩ thế nào, cô chỉ cố gắng ôm chặt bảo bối vào trong lòng, ỷ lại người đàn ông bên cạnh cho anh một nụ cười, đem tất cả tín nhiệm giao phó lại cho anh, để anh từng bước dẫn theo hai mẹ con cô bước xuống, thu hút tầm mắt của những người phía dưới.

Âm nhạc nhẹ nhàng từ từ vang lên, mọi người chờ đợi nhẹ nhàng vỗ tay hoan nghênh một nhà ba người.

Từ giờ phút này trở đi, Kiều Nhan chính thức xuất hiện với thân phận nữ chủ nhân của Triệu gia, bao gồm cả đứa bé đang nằm trong lòng cô.

Mọi người dồn dập mỉm cười chào hỏi, cho dù trong lòng suy nghĩ thế nào nhưng ngoài mặt vẫn là thái độ hoan nghênh nữ chủ nhân mới của Triệu Thị.

Đừng chê cười, vị nữ chủ nhân này không chỉ có đứa bé làm lá bài phòng thân mà cô ấy còn được mọi người cưng chiều, cho dù trước đó quá khứ thế nào cũng không có người dám đứng ra làm xấu mặt cô ở đây, nếu vậy không phải tìm chết sao.

Dựa vào chuyện này, Kiều Nhan vừa xuất hiện trong giới đã bước đầu đứng vững gót chân. Về sau cô có năng lực dựa vào chính mình xoay sở được hay chỉ là một đóa hoa nhu nhược dựa vào người đàn ông của mình mà sống cũng phải dựa vào chính bản lĩnh của cô ấy.

Bậc thang dài mà lại ngắn, Kiều Nhan được Triệu Quân Khiêm ôm eo đi xuống, thời gian như dài vô tận mà cũng ngắn ngủi trong nháy mắt.

Triệu Quân Khiêm giãn mày, ôm vợ nhỏ xinh đẹp vào lòng, thành công tháo xuống bức màn lạnh lùng bá đạo ngày xưa, lộ ra vẻ ôn nhu khó bắt gặp, khoảnh khắc này thật khiến mọi người chậc lưỡi không thôi.

Cây vạn tuế ra hoa, thì ra có bộ dạng thế này.

Hơn nữa với năng lực của anh, không lên tiếng thì thôi, một khi đã lên tiếng thì hiệu suất kinh người, chỉ một khoảng thời gian mà vợ con đều có, quả thật không hổ danh là nhân vật nổi tiếng, một khi đã bắt đầu liền vô cùng rõ ràng quyết đoán.

Thật quá khác biệt so với giới trẻ bây giờ, yêu đương còn tan tan hợp hợp chỉ vì những lý do hồ đồ vô lý.

Vài vị trưởng lão vì vậy mà hài lòng gật đầu, nhìn cô gái kia ôm đứa bé nhìn thấy nào cũng thuận mắt xứng đôi.

Nhìn một cái, đây mới là cuộc sống đúng nghĩa.

Trong mắt mẹ Triệu, con dâu ôm cháu nội từng bước đi đến cũng thật khiến lòng bà dễ chịu, không phải đây là bộ dáng một nữ chủ nhân nên có sao. Vì thế đợi Kiều Nhan đi đến bên cạnh, bà liền thuận tay vỗ vỗ cánh tay cô khích lệ, ánh mắt ý bảo không cần khẩn trương, tất cả đã có bà lo.

Lần này bà vô cùng hài lòng, không khỏi có chút vui vẻ. Mặc dù Kiều Nhan tiến vào Triệu gia với thân phận gì, hiện tại cô cũng chiếm được lòng yêu mến từ hai người đứng đầu Triệu Thị hiện tại, chuyện này thật khiến không ít người vừa hâm mộ lại ghen ghét.

Trong lòng Kiều Nhan quả thực rất khẩn trương, chỉ là lúc chuyện tới trước mắt lại vô cùng bình tĩnh. Cô nhìn sang mẹ Triệu cười cười, im lặng ôm bé con đứng thẳng người, chờ Triệu Quân Khiếm phát biểu lời dạo đầu.

Thật ra cô chỉ cần lộ mặt là được, lát nữa đi giao tiếp cũng có mẹ Triệu dẫn theo, không cần phải hao tâm tổn trí, cô cũng không có gì cần phải khẩn trương.

Sau khi Triệu Quân Khiêm dứt lời, mẹ Triệu cũng nhân cơ hội mời hai người cháu Triệu gia lên khán đài.

Phía dưới một đám người cùng nhau nghẹn họng, thiếu chút nữa sặc rượu tại chỗ.

Triệu Cảnh Hàn dưới con mắt của mọi người dắt tay Triệu Cảnh Bảo trầm mặc đi lên, một thân trầm tĩnh khí chất so với trước kia thành thục hơn rất nhiều, giống như anh ta đã lột bỏ một lớp áo khoác trở nên mạnh mẽ lộ ra ánh sáng rực rỡ bên trong.

Thay đổi lớn như vậy, trước đó không ít người nghĩ sai về đứa bé trong ngực Kiều Nhan, lại nhìn sang Triệu Cảnh Hàn nhanh chóng trưởng thành, ngầm nhịn không được cũng có chút thổn thức.

Kiều Nhan ngẩng đầu, cùng chàng trai đi lên đưa mắt nhìn nhau không thể tránh khỏi, chỉ có thể nhẹ nhàng gật đầu thăm hỏi, vừa quen thuộc lại xa lạ.

Cô nhìn phản ứng của những người xem phía dưới, yên lặng thở dài một hơi.

Giờ khắc này, Kiều Nhan ý thức được, đối với chuyện cô cùng Triệu Quân Khiêm, Triệu Cảnh Hàn có lẽ đã sớm biết, ít nhất trước khoảng thời gian cô đoán.

Vốn tưởng rằng sẽ dạy dỗ cho tên đầu heo một bài học, kết quả anh ta lại thay đổi tính nết, nhìn qua nghiêm trang không còn não tàn, bộ dáng bình tĩnh ổn trọng đều có bóng dáng nhỏ bé của một Triệu Quân Khiêm thứ hai.

Kiều Nhan thấy vậy, nhịn không được cũng muốn cùng những người kia cùng nhau thổn thức.

Đột nhiên, bên hông tay lớn căng thẳng, khiến cô hồi thần, ngẩng đầu nhìn lại con ngươi thâm thúy của Triệu Quân Khiêm.

Kèm theo giọng nói của mẹ Triệu giới thiệu một người cháu nội khác của Triệu gia, bữa tiệc chính thức mở màn.

Âm nhạc vang lên, người đẹp rượu ngon, ăn uống linh đình.