Chương 52

Lúc ở trong bệnh viện, sau khi đuổi đi Lý Văn Đào, thư ký Lý liền trở về bên cạnh ông chủ nhà mình.

Trợ lý Tôn liếc mắt nhìn qua, dùng ánh mắt hỏi sự việc giải quyết thế nào , thư ký Lý gật gật đầu.

Hai người mắt đi mày lại, cặp đôi nam nữ phía sau cuối cùng cũng tạm dừng hành vi thân mật.

Kiều Nhan sắc mặt đỏ bừng, bắt được cơ hội đẩy mạnh khuỷu tay đang giam cầm chính mình, bộ ngực phập phồng lấy lại hô hấp, xấu hổ không dám ngẩng đầu.

"Ngoan." Triệu Quân Khiêm buông ra cho cô một chút không gian, cười nhẹ dùng tay lớn vuốt ve đỉnh đầu cô, ấm áp lại thoải mái.

Kiều Nhan ngẩng đầu nhìn anh một chút, trên nét mặt có chút muốn nói lại thôi.

Triệu Quân Khiêm ôm cô, tiếp tục đem người ôm chặt trong lòng, cúi xuống bên tai nhẹ giọng cổ vũ.

"Muốn nói gì cứ nói cho tôi biết, về sau chúng ta không nên giấu diếm lừa gạt lẫn nhau, thẳng thắn với nhau là tốt nhất, cuộc đời ngắn ngủi, tôi không hi vọng giữa chúng ta bởi vì lừa gạt mà sinh ra bất cứ hiểu lầm nào."

Nghe anh nói như thế, Kiều Nhan bỗng nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thẳng đôi mắt thâm thúy cùng tinh xảo của anh.

"Chúng ta bây giờ là thế nào, cho dù tôi ngoài ý muốn mang thai đứa con của anh, nhưng thân phận trước kia của tôi, trong giới mọi người đều biết, chúng ta..." Không thích hợp.

Kiều Nhan nói ra rõ ràng băn khoăn cùng lo lắng của chính mình, muốn nhìn xem Triệu Quân Khiêm sẽ có phản ứng gì.

Nếu như đối phương đem cô kim ốc tàng kiều, lén lén lút lút, vậy thì thật ngại quá, chú này, chúng ta không hợp! Gặp lại!

"Em chỉ cần quan tâm đến hai chúng ta là được, tên tiểu tử kia em không cần lo lắng, tôi sẽ xử lý thỏa đáng." Sẽ không để cho cô khó xử, sẽ càng không để cho người khác xem nhẹ cô.

Câu sau giống như lời thề thốt tình cảm, anh không có nói ra, nhưng trên cổ đã nổi lên một tầng đỏ ửng không thể che dấu.

So với những người chỉ biết lời ngon tiếng ngọt, người đàn ông này vui mừng dùng hành động thực tế biểu đạt tình cảm, thuận tiện thể hiện một chút năng lực thủ đoạn, bảo vệ cho người phụ nữ của mình, chứng minh anh tuyệt đối có thể chăm sóc cho hai mẹ con bọn họ chu toàn.

Kiều Nhan nghe ra sự nghiêm túc trong lời nói của anh, nhưng thực tế anh vẫn chưa hứa hẹn với cô điều gì, liền cho rằng anh thật sự muốn xem cô như tình nhân mà đối đãi, không khỏi uể oải không thôi.

Trên mặt cô vẫn miễn cưỡng duy trì bình tĩnh, trong lòng sớm đã mưa dầm đầy trời, sớm đã đào góc tường buồn bã, một bên thất thố tiếc thương cho chính mình, một bên lý trí tự tìm đường lui, tính toán tỷ lệ chạy trốn hiện tại cao đến mức nào.

Triệu Quân Khiêm không phải không nhìn ra cảm xúc suy sụp của cô, đôi mắt thâm sâu, lời nói mềm mại đến lưỡi nhưng không nói ra được, chỉ có thể ôm chặt cô chậm rãi vỗ về trấn an.

"Cô gái ngốc, không cần khẩn trương." Giọng nói đàn ông trầm thấp an ủi.

Lời nói ôn tồn nhỏ nhẹ cũng không có gì đặc biệt, nhưng đối với người trước nay nghiêm túc lãnh đạm như anh, dĩ nhiên đã là ngàn năm hiếm có.

Người đàn ông đã từng chìm nổi trên thương thường sấm rền gió cuốn nói một không hai, hiện tại lại rơi vào lưới tình say đắm mê luyến, thật muốn đưa cả thể xúc lẫn tinh thần của cô hòa nhập vào lãnh địa của mình.

Vì thế, anh hung hăng đè nén con mãnh thú trong l*иg ngực cùng tình cảm mãnh liệt, sợ dọa vợ tương lai chạy mất, tương lai sẽ lại phải làm một người chồng thê thảm cô đơn.

Chẳng qua cũng rất rõ ràng, lần đầu tiếp xúc, anh vẫn chưa học thành thạo.

Kiều Nhan nhìn ra tâm ý cùng suy nghĩ của anh, cô còn hiểu lầm sự sắp xếp trước đó, góc từng vừa khẽ mở ra một chút liền chậm rãi đóng lại.

Triệu Quân Khiêm không tự ý thức được điểm này, hành động cũng không cho phép ai dám khinh thường, trong lòng tính toán thật tốt, chờ cho Kiều Nhan một sự kinh hỉ.

"Triệu. . . Quân Khiêm, tôi muốn đi nhà vệ sinh một chút." Lúc này sắc mặt Kiều Nhan lúng túng nói.

Bởi vì cô đang mang thai, số lần đi vệ sinh cũng nhiều hơn trước rất nhiều, nếu không phải lúc này không thể nhịn được nữa cô cũng sẽ không làm mất hứng mà đề xuất như vậy.

Triệu Quân Khiêm dừng lại một chút, sau đó hiểu rõ cong môi cười, hướng trợ lý Tôn giúp cô cùng nhau đi toilet.

Đợi đến hai người phụ nữ dẫn nhau rời đi, Triệu Quân Khiêm vẫy tay gọi thư ký Lý.

"Sếp, Tiểu Đào chỉ vô tình đi ngang qua, nhất thời hồ đồ, tôi đã tự mình xóa video ghi hình hơn nữa cũng đã dạy dỗ lại nó, ngài..." Thư ký Lý lập tức tiến lên giải thích.

Anh cho rằng lúc này ông chủ gọi mình lại đây chính là để thanh toán chuyện vừa rồi, cho nên không dám có chút giấu diếm, cẩn thận báo cáo sự việc, nhân cơ hội không có liêm sỉ biện hộ cho đứa cháu nhỏ nhà mình.

Nhưng Triệu Quân Khiêm đối với chuyện này căn bản không hề để ý, anh đã xác định mối quan hệ với Kiều Nhan, nhất định sẽ không ủy khuất cô ấy, công khai quan hệ cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.

Chẳng qua trước mắt chưa phải thời điểm thích hợp, chờ anh xử lý tốt sẽ trực tiếp công bố tin vui, giúp cô hiện tại không phải nhận thêm lời đồn đãi.

"Chuyện này cậu xử lý tốt là được, hiện tại có chuyện cần cậu đi làm gấp." Triệu Quân Khiêm nghiêm túc nói.

Thư ký Lý lập tức đứng thẳng thân thể, cho rằng ông chủ nhà mình có chuyện lớn gì muốn phân phó, tỷ như tranh thủ đoạt lấy công trình gần đây, hay là ký kết hợp tác cùng tập đoàn quốc tế.

Triệu Quân Khiêm kéo ra caravat, mắt phượng nhìn ra bốn phía, ánh sáng loé ra, mở miệng nói ra nội dung khiến thư ký Lý không khỏi kinh ngạc.

"Cậu đi về trang viên lấy hộ khẩu đến đây, tốc độ nhanh một chút."

Thư ký Lý "..." Công việc anh cũng đã hình dung xong, bây giờ ngài ấy lại giao cho anh việc này?

Nhìn bộ dáng đứng đắn vui vẻ của sếp, thư ký Lý cũng hiểu được nội tình, thiếu chút nữa lên tiếng cảm thán.

Được, dùng đầu ngón chân cũng biết ông chủ muốn làm gì.

Cho dù không phải chuyện làm ăn, anh cũng phải bảo đảm chất lượng hoàn thành công việc, nếu không, anh thật không gánh nổi lửa giận của người cô đơn đã lâu này.

Thư ký Lý gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, xoay người bước nhanh rời đi.

Sau khi Kiều Nhan đi vệ sinh trở về, phát hiện thư ký Lý không còn ở đây, mà Triệu Quân Khiêm nhìn cô nói muốn cô cùng anh đi tới nam khoa một chuyến.

"Nam khoa?" Kiều Nhan nghe được từ này có chút khó tin, tâm tình uể oải liền cứng đờ.

Gương mặt trợ lý Tôn cũng không khỏi đông cứng, trên mặt run rẩy khϊếp sợ.

Ông chủ không phải là người đàn ông uy vũ mạnh mẽ hay sao, bây giờ lại muốn khám nam khoa?!

Có phải tên kia còn gạt cô chuyện gì nữa, tìm thời gian phải hỏi lại rõ ràng, dù sao cô công tác bên người ông chủ cũng không liên quan đến loại này.

Làm gì có người đàn ông nào không có chuyện gì sẽ đi khám nam khoa, cuối cùng không khỏi khiến người khác liên tưởng đến phương diện kia có được hay không.

Biết Triệu Quân Khiêm muốn đến nam khoa, Kiều Nhan âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, cũng không tránh được cô nghĩ nhiều, ánh mắt không nhịn được liếc xuống nửa người dưới của anh.

Chỗ kia có hơi lồi lên một chút, công năng vô cùng xuất chúng, đêm hôm đó cô đã tự mình kiểm chứng, làm sao sẽ...

"Nghĩ gì thế, năng lực của tôi em còn không rõ sao! Có muốn trở về tôi cho em trải nghiệm thêm một chút" Nam nhân thần sắc biến đổi, cúi đầu cắn xuống vành tai của cô, âm thanh kiều diễm mị hoặc.

Kiều Nhan giật mình một cái, lập tức lắc đầu, vội vàng đem hết suy nghĩ trong đầu vứt đi.

Thật đáng chê cười, bây giờ cô có khác gì bánh bao đâu, làm sao có khả năng để anh lại gần, huống chi thái độ anh còn mập mờ, giống như không nguyện ý cho mẹ con cô danh phận, cô càng không có khả năng cho anh lại gần mình thêm nữa!

Triệu Quân Khiêm cử chỉ thân mật, chính mình cũng không nhịn được sau gáy đỏ lên, cố nhịn xuống sắc mặt xấu hổ ôm chặt Kiều Nhan đi về khu nam khoa.

Trợ lý Tôn vẻ mặt khó nói đi theo phía sau, lặng lẽ lấy điện thoại di động đổi tên thư ký Lý thành Lý ngu xuẩn, lạch cạch gõ một tin nhắn gửi qua.

Tiểu dạng nhi, buổi tối trở về sẽ tính sổ với anh.

*Tiểu dạng nhi: cách gọi khinh thường với một người đàn ông, mình chưa tìm được từ khác thay thế nên tạm để vậy.

...

Triệu Quân Khiêm mang theo Kiều Nhan tìm đến phòng khám bệnh, chuyên gia bên trong đã chờ sẵn ở đó.

Vị này là chồng của nữ bác sĩ kiểm tra cho Kiều Nhan trước đó, những năm gần đây cũng xem như hiểu rõ vấn đề hiện tại của Triệu Quân Khiêm.

Kiều Nhan nhìn thấy thái độ quen thuộc của bọn họ cũng dự đoán Triệu Quân Khiêm đến đây không ít lần, cũng không biết thân thể anh rốt ruộc có vấn đề gì.

Trong quá trình chẩn đoán, không cho phép người khác tiến vào.

Triệu Quân Khiêm hôn lên trán Kiều Nhan một cái, hướng trợ lý Tôn chăm sóc cô ấy một chút, rất nhanh anh sẽ đi ra.

"Chờ tôi, đợi một lát nữa sẽ dẫn em đến chỗ này." Triệu Quân Khiêm ôn nhu nói.

Kiều Nhan gật đầu, nhìn cửa phòng đóng lại, quay đầu nhìn trợ lý Tôn cũng giống như cô vẻ mặt rối rắm khó hiểu, nhẹ nhàng cười cười.

Họ đợi bên ngoài không lâu, chưa đến nửa giờ anh đã đi ra.

"Thân thể hẳn là không còn vấn đề, loại dược phẩm kia tác dụng cũng có hạn, thân thể con người hết sức thần bí, hai mươi mấy năm trôi qua sự thay đổi cũng không phải không thể..." Bác sĩ nam đeo kính đưa ra sự giải thích

Kiều Nhan thấy thế, nhịn không được đứng lên nghênh đón.

Bác sĩ nam nhìn đến cô lộ ra một chút vui mừng tươi cười, ôn hòa gật đầu thăm hỏi, quay đầu vỗ vỗ bả vai của Triệu Quân Khiêm, về sau đừng quên mời anh uống rượu mừng.

Triệu Quân Khiêm thận trọng gật đầu đáp lại, khóe môi bằng phẳng nhịn không được cong lên.

Tạm biệt bác sĩ, Triệu Quân Khiêm tiếp tục ôm chặt Kiều Nhan, mang cô rời khỏi bệnh viện, cũng không giải thích tình huống vừa rồi.

Có lẽ chuyện này đối với đàn ông cũng rất nhạy cảm, có chút tật xấu khó có thể mở miệng, Kiều Nhan tự an ủi chính mình như vậy.

Chỉ là kể từ đó, cảm giác có chút không được anh tín nhiệm, khó tránh khỏi có chút thương cảm.

Anh vừa mới nói hai người ở chung nên thẳng thắn với nhau, nhưng hiện tại nhìn xem thế nào, tên lừa đảo!

Kiều Nhan tâm tình không tốt, mím môi không thèm phản ứng lại, bị Triệu Quân Khiêm ôm lên xe trong lúc cảm xúc rối loạn , cũng không thấy thư ký Lý đã chờ sẵn trên xe.

Lần này đổi thành trợ lý Tôn lái xe, thư ký Lý ngồi ở bên ghế phụ lái gật đầu chào hỏi, đưa tay ra hiệu ok, thể hiện hộ khẩu đã lấy đến, nhiệm vụ thành công tốt đẹp.

Phát hiện ông chủ muốn làm gì nên anh không chỉ lấy đến hộ khẩu Triệu Gia mà còn lấy được hộ khẩu của Kiều Nhan mang tới.

Triệu Quân Khiêm quả nhiên rất hài lòng, anh vốn có ý này, nếu thư ký Lý chỉ lấy một cuốn sổ tới, khẳng định sẽ bị anh ném đi lấy thêm một cuốn khác cộng thêm ánh mắt cường đại sắc lạnh.

Sau khi Kiều Nhan ổn định lại cảm xúc mới phát hiện xe không trên đường trở về trang viên, chờ cô phản ứng kịp, bọn họ đã đi tới cửa cục dân chính.

"Đến nơi này làm gì?" Kiều Nhan vẻ mặt mơ hồ bị Triệu Quân Khiêm cẩn thận ôm xuống xe.

Anh cười sáng sủa, không đáp lại, tay lớn lại nắm chặt tay cô đi vào cửa lớn cục dân chính.

"Tới chỗ này có thể làm gì, lĩnh chứng đi." Thư ký Lý đi theo phía sau nhỏ giọng tiết lộ, sau đó giữ chặt trợ lý Tôn chân thành đề nghị, "Em xem đi, hai chúng ta cũng..." lĩnh chứng đi nha.

"Biến, nghĩ hay lắm." Trợ lý Tôn hừ lạnh hất tay anh ra, giày cao gót bước đi lạnh lùng xinh đẹp trừng mắt nhìn anh một chút rồi tránh đi.

Hai người liếc mắt đưa tình làm dịu đi không khí, toàn bộ hành trình Kiều Nhan ngơ ngác bị Triệu Quân Khiêm ôm đi chụp ảnh ký tên, cuối cùng đi ra khỏi cục dân chính nhìn đến sổ hồng trên tay sững sờ.

Triệu Quân Khiêm đem cô kéo lên xe, vùi đầu hôn cô một cái, nghẹn họng cười nhẹ.

"Xin chào, Triệu phu nhân, về sau nhờ em chỉ giáo."

-------

Từ chương sau mình sẽ đổi cách xưng hô của Kiều Nhan nhé.

Với mọi người có thích TQK xưng anh ko, hay xưng tôi, cũng cho mình biết với. Cảm ơn mọi người ủng hộ.

Mình tuần này đi khám nên ra lịch hơi chậm đấy. hihi