Chương 7: Khinh

Sau khi tuyên bố tẳng thừng với hắn, nó chẳng còn gì ngoài việc tức giận rời khỏi công ty. Lái xe thật nhanh đến bệnh viện, tốc độ lái xe kinh hồn như muốn giải toả cỗ tức giận trong người, gió tạt mạnh vào người khiến mái tóc bung xoã lên như giúp nó muốn nó phải bình tĩnh lại.

Nó vào thì đã thấy Anita đứng ở ngoài, nhìn vào phòng bệnh. Nó đứng cạnh Anita sau đó cả hai cùng ra ngoài khuôn viên bệnh viện, nó có chuyện muốn nói với Anita.

- Tại sao chị làm như vậy?-

- Cyrus là một kẻ lừa đảo, ý đồ của hắn ta đã rõ, nếu chị không làm thế chẳng phải hắn cũng sa thải chị sao?- Anita nghĩ chuyện này không hề lạ.

- Vậy tại sao hắn ta không sa thải em.

- Chị không rõ, nhưng có lẽ hắn biết em vốn không hiểu biết về kinh doanh nên có thể giữ em lại để làm bù nhìn

- Chị Anita. Em muốn nhờ chị việc này. - //Em cứ nói

- Chuyện này chị đừng nói với họ, họ sẽ không thể chịu thêm cú sock này đâu. Em sẽ tìm cách không để cho hắn ta thực hiện ý định.

Sau khi thương thảo với Anita, hiện giờ Ainta đã mất việc nên cô thường xuyên thay nó lui tới bệnh viện chăm sóc cho Elena và ba nó. Công việc của nó ở bệnh viện cũng được quản lại, hiện tại nó đều dồn hết tâm huyết vào Hismart, ngày đêm nghiên cứu suy nghĩ xem làm thế nào cho đúng. Đã khuya, nhưng chỉ với một cú điện thoại đã khiến nó phải nhanh chóng rời khỏi nhà. Lái xe với tóc độ xé gió đến bệnh viện vì ba nó đã tỉnh lại.

- Ba...ba...ba tỉnh rồi. - nó xúc động, hốc mắt đỏ lên, nó nữa ngồi nửa quỳ để vừa tầm với giường bệnh, tay nó nắm chặt lấy tay ông.

- Con bé này... mít ướt quá vậy..Ba không sao mà. - bàn tay ông đưa lên lau nước mắt cho nó, ông kìm nén lại sự đau đớn trong cơ thể, nở nụ cười. Nó nhìn ông, nụ cười của ông làm nó đau xót.

- Chị con...Elena.. vẫn ổn chứ.. -

- Chị ấy đã tỉnh 4 giờ trước, ba à, ba đừng lo nghĩ gì hết chuyện của chị và công ty ccon sẽ giải quyết. Ba phải nghĩ ngơi, phải tịnh dưỡng thật tốt còn đi chơi với đứa con gái này nữa chứ. - nó tinh nghịch nói, ba nó nghe lời nó khẽ nhắm mắt lại đợi nó ra khỏi phòng ông liền mở mắt ra nói thầm "Rosabella à, con của chúng ta đã lớn thật rồi..!"

Nó sang phòng bệnh của Elena thấy cô đã ngũ, rõ ràng cô đã tỉnh lại rồi mà.

- Bác Hà, bác nói chị con đã tỉnh rồi mà..

- Cô ấy tỉnh lại nhưng với tinh thần không ổn định, hoảng loạn nên bác sĩ đã tiêm thuốc an thần cho cô ấy, cô ấy cũng ngũ được 1 lúc.. Có lẽ việc này đã tác động rất lớn đến tinh thần của cô ấy/. - nhìn người con gái mặc bộ quần áo của bệnh nhân, vẻ mặt tiều tuỵ, môi tái hẳn đi, mái tóc cũng trở nên xơ rối, trong Elena hiện giờ phải nói vô cùng tàn tạ.

- Cyrus..- xiết chặt lấy chiếc quai túi xách đang mang trên người, nghiếng răng nghiến lợi nói, nó quả thật rất căm ghét con người này, vì con người này đã lợi dụng tình cảm của chị, lại còn chiếm cả tập đoàn nhà nó.

.............

Từ buổi họp hôm đó cho đến bây giờ, mỗi khi bước vào HISMART cũng mang vẻ mặt lạnh lùng, hàn khí toả ra khắc nghiệt khiến cho tất cả các nhân viên đều không dám hó hé nửa lời.

- Tôi đã nói sẽ phản đối việc sáp nhập này. Tại sao mọi người lại không.....- nó tức giận quát trong buổi họp. Thật sự hắn ngồi ở vị trí chủ trì xem hồ sơ như xem báo hay nói thẳng ra hắn đang xem thái độ của nó, ngực phập phồng, hơi thở nhanh như kiềm nén hết mức. Từ ngay lúc đầu và thông qua Elena hắn cũng biết sơ sơ về tính cách của nó, điềm đạm, trầm lặng, đâu nóng nảy với ánh mắt như muốn gϊếŧ người ngay lúc này.

- giám đốc Nghiêm, đứng trên lập trường là cổ đông như chúng tôi liệu cô có tin tưởng một người không chút biểu gì gì đảm nhiệm chức vụ CEO không? - một vị trưởng bối thẳng thừng lên tiếng.

- Ý các vị là không tin tôi, dù thế nào các vị cũng đã gắn bó với ba tôi bao nhiêu năm..ba tôi vừa gặp sự cố một chút các vị lại quay sang ủng hộ tên.....*liếc nhìn hắn với ánh mắt chán ghét* - nó thực quá căm phẫn trước biểu hiện của từng người. Có lẽ bây giờ nó đã hiểu vì sao hắn lại không cho nó nghĩ việc, thật ra hắn biết trước hết tất cả, cũng sắp xếp ra cuộc họp này.

- Chúng tôi là cổ đông đương nhiên đứng đầu là việc lợi nhuận, không phải chúng tôi phản bội lại chủ tịch cũ, nếu muốn chúng tôi tiếp tục ủng hộ Nghiêm gia thì cô Andrea đây có phải nên biểu hiện một chút năng lực không? - một người khác lên tiếng.

- Được, tôi sẽ đảm nhận dự án Tây Đô 2MS. Nhưng tôi cũng nói một điều trong thời gian từ lúc kí hợp đồng đến khởi công thì tôi không mong muốn có một cuộc họp nào nhắc đến việc sáp nhập nữa. - Nó chuẩn bị rời khỏi thì hắn lên tiếng lạnh lùng thách thức.

- Từ đây đến đó là bao lâu. Cô muốn hội đồng quản trị đợi cô 1 tháng hay 1 năm. - nói đến đây rõ ràng trong phòng họp lúc này ai ai cũng biết hắn đang khích nó.

- 1 Tuần. - mọi người đều bất ngờ với câu trả lời của nó.

- Cô ta có làm được không đó..

- Phải đó, quá tự tin rồi.

- Cô ta có biết dự án đó không vậy, hợp đồng đã làm 7 8 tháng nay nhưng có kí được đâu...

- Thật ngạo mạn...

- TAN HỌP. - mọi người đang bàn tán thì có một giọng nói lạnh lùng vang lên. Hắn đứng dậy chỉnh lại áo vest sau đó kiêu ngạo rời khỏi phòng.

......................................................

- Cái gì? Chị nói cái gì? - tại phòng làm việc của mình, tâm trạng của nó vốn bực bội khi tất cả cổ đông trong HISMART hầu như quay lưng với Nghiêm gia thì cuộc gọi với Anita khiến nó càng trở nên bất bình hơn.

- Tức là hắn cho em vào tròng sao?...// không sao..em sẽ tìm cách.

Nó gọi cho Alice (thư kí) của nó đem tất cả thông tin liên quan đến dự án sang phòng cho nó, trong đó có bản hợp đồng đã chuẩn bị từ 7 8 tháng trước.Nghe đâu đây là dự án khiến cho Elena và Anita phải căng não và rồi cuối cùng là bỏ cuộc. Thời gian trôi qua rất nhanh đã 20h nhưng nó vẫn chưa có dấu hiệu dừng làm việc, mọi người trong công ty cũng đã về hết. Tranh thủ đọc thêm tài liệu xíu nữa rồi nó nhanh chóng thu dọn sau đó lái xe đến bệnh viện.

Nhưng khi đến bệnh viện thì ba nó đã ngủ còn tình trạng của Elena chẳng khá khẩm hơn, nó không về nhà vì cảm thấy về căn nhà đó chỉ có mình nó khá thiếu vắng và trống trải. Nó tìm đến ca8nteen của bệnh viện và gọi một ly cafe nóng. Tay đang chạm đến ly cafe vỏ ngoài bằng giấy đang nghi ngút khói thì chớt có bàn tay lấy ly cafe đó đi. Hắn mặc cho nó có đồng ý hay không tự động ngồi xuống đối mặt nó dùng tay còn lai rút thêm vài lớp khăn giấy quấn mọt vòng quanh ly cafe sau đó đưa lại cho nó. Nó nhìn hành động của hắn càng thêm phần chán ghét, nó nhìn sang hướng khác.

- Như thế này sẽ không làm nóng tay. - hắn tự nhiên nói. Hắn nhìn bộ dạng của nó lúc này, đôi mắt xám tro đầy mệt mỏi, trang phục hôm nay, chiếc áo voan tay phồng màu xanh mint kết hợp với chân váy trắng giày cao gót trắng, mái tóc xoã bồng bềnh ôm trọn gương mặt ệt mỏi của nó.

- Hux...Anh đã làm điều này với bao nhiêu cô gái rồi..- nó khinh nó khinh con người trước mặt.

- Là lần đầu tiên, em tin không? Em là người đầu tiên khiến tôi động lòng. - câu nói này của hắn khiến nó càng tởm hắn hơn, càng khẳng định hắn đang lợi dụng chị nó.

- Hi. Vậy tôi cũng nên nói cho anh biết điều này, anh là người đàn ông đầu tiên khiến tôi cảm thấy ghê tởm...- nó quăn hẳng nguyên ly cafe vào sọt rác công cộng.

- Anh có điên, thì điên 1 mình. Đừng kéo theo người khác. -nó lạnh lùng nói sau đó đứng dậy rời đi. Hắn nhìn theo nó quả thật từ nhỏ nó đã được bảo bọc rất kĩ từng chút từng chút quá lạ lẫm đối với nó, hầu như xung quanh nó đều là những thứ tốt đẹp nhưng bây giờ nó đã trở về, cũng chính là lúc hắn sẽ nhuộm cả khoảng màu đen trong cuộc đời nó, hắn sẽ cho nó thấy người ba và người chị mà nó yêu quý đã làm ra những gì.

*Lời tác giả: mọi người hãy ủng hộ truyện mới "Vũ điệu của quỷ dữ" của mình nhé...Thanks!!