Chương 16: Trễ hẹn

Hôm nay nó có hứa với Elena sẽ ghé studio để cùng chuẩn bị đến tham dự tiệc sinh nhật tối nay của tiểu thư nhà họ Viễn. Nó cũng nhanh chóng thu xếp công việc và rời khỏi công ty. Nhưng vừa ra công thì đã thấy Hải Nam - tài xế taxi lúc trước đã từng chở nó về nhà, anh đang đứng lay hoay trước cổng, áo sơ mi trắng tinh đã ướt đẫm mồ hôi, vẻ mặt sốt sắng, đang có vẻ vội vã, và lo sợ.

- Hiện tại anh không thể ứng lương trước được, em nói với bác sĩ tiền viện phí chúng ta sẽ nộp sau có được không?.. Hiện tại... ức...- Hải Nam bất lực, ngồi khuỵ xuống.

- Tan làm rồi,anh còn ở đây có việc gì sao? - sau mười mấy năm, văn từ tiếng việt của nó có chút lộn xộn, nhưng đại khái người khác có thể hiểu được ý nghĩa trong câu nói của nó là gì?

- giám đốc...tôi.....tôi...

- Ngoài giờ, anh có thể gọi tôi là Andrea. Có chuyện gì khó nói sao? Công việc anh có gì khó khắn sao. Anh cứ thẳng thắng chia sẻ. - Nó không ngại dừng lại quan tâm Hải Nam, bởi những ngày qua, tuy ở khác bộ phận nhưng nó có thể thấ được Hải Nam là một người chịu khó trong công việc và làm việc rất giỏi.

- Cô Andrea, mẹ tôi bị trượt ngã, nhưng bác sĩ nói cần phẫu thuật gấp, hiện tại vợ tôi đang ở trong bệnh viện chờ tôi mang tiền đến nộp, nhưng tôi....tôi chỉ mới đi làm vài ngày, tôi không thể ứng lương, và......tôi phải đi đâu để tìm số tiền phẫu thuật đó đây...- Hải Nam như bất lực, là một người đàn ông trụ cột trong gia đình nhưng anh đang cảm thấy bất lực trước số phận.

- Anh gọi nói với chị nhà bảo bác sĩ tiến hành phẫu thuật đi, chúng ta sẽ mang tiền đến nộp viện phí.

Nói đến đây vừa đi lấy xe vừa nhìn đồng hồ, vừa đúng còn 30p, mới đến hẹn với Enlena.

"Két...két.." tiếng còi xe như thức tỉnh Hải Nam, khi anh đang vui mừng nói chuyện điện thoại với vợ. Nhưng cửa xe vừa hạ xuống, anh bất ngờ.. Chẳng phải là nó sao?

- Anh đứng ngơ ra đó làm gì, mau đến bệnh viện thôi. - nghe lời thúc giục của nó, anh vội mở cửa và ngồi vào vị trí phó lái. Chỉ vừa thắt dây an toàn, nó đã đạp chân ga khiến anh hoảng hồn, tốc độ cũng tay lái lụa là đây. Anh đổ mồ hôi hột nhưng cũng mong nhanh chóng đến bệnh viện để biết tinh2hinh2 của mẹ mình.

- Bác gái đang ở bệnh viện nào đây? -

- Bệnh viện Nhân Ái thưa cô. - nó nghe tên bệnh viện Nhân Ái, chẳng phải là nơi nó đang công tác sao?

..........................

Sau 10p thần tốc đến bệnh viện, nó bảo Hải Nam vào xem tình hình thế náo, còn nó tìm nơi đỗ xe. Sau đó liền mang túi xách và bước vào bệnh viện.

- Em nói sao? Tình trạng mẹ nguy kịch như vậy nhưng vẫn chưa bắt đầu phẩu thuật sao? Nhưng họ đã hứa..-

- Họ nói đang chờ bác sĩ chính, ông ấy dđang phụ trách ca mổ khác, chưa xong nên....

Nó từ xa đã nghe được tiếng thổn thức của người phụ nữ, dáng vẻ có vẻ gầy và nhìn rất tảo tần lại có chút tiều tuỵ, có lẽ do hoàn cảnh gia đình có chút khó khăn. Bây giờ có nộp viện phí cũng chưa thể phẫu thuật được, do thiếu bác sĩ.

Nó không nói gì chỉ đến gần hỏi nhỏ cô y tá đang cầm bệnh án gần đó, có vẻ cô y tá cũng đang khuyên nhủ 2 vợ chồng bình tĩnh và chờ bác sĩ chính của họ hoàn thành ca mổ khác thì sẽ tiến hành phẫu thuật.

- Tình hình của bệnh nhân đó thế nào?- bỗng giọng nó có phần trầm lại.

- Bệnh nhân cần phải phẫu thuật máu tụ nội sọ phức tạp. Khá nguy kịch, lẽ ra được phẫu thuật gấp nhưng người nhà chưa hoàn thành viện phí nên bác sĩ chính đã chuyển sang thực hiện ca phẫu thuật khác. Vợ chồng này vừa báo sẽ đóng viện phí nhưng hiện tại đang thiếu bác sĩ chính nên chúng tôi bắt buộc phải chờ. - Cô y tá nói, nó thì lại đang trầm lặng suy nghĩ.

- Mọi thứ đã chuẩn bị hết rồi chứ. - nó hỏi câu này khiến cô y tá giật mình, ngước nhìn cô gái có đôi mắt hút hồn này, trên người còn khoác trang phục công sở, cô tưởng là người nhà nhưng nào ngờ câu phía sau nữa khiến cô lắp bắp.

- Cô nhắn với mọi người, 5 phút nữa sẽ tiến hành phẫu thuật. - nó nói và tiến lại gần hai vợ chồng Hải Nam, cô y tá chạy theo nói với theo.

- cÔ GÌ ƠI, Bác sĩ chúng tôi vẫn chưa kết thúc ca mổ...

- Tôi sẽ là người đảm nhận ca phẫu thuật này, đây là thẻ công tác của tôi. - nó nói sau đó đưa thẻ công tác của mình ra ch cô y tá xem. Cô y tá há hốc mồm. Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng quyết đoán của nó, cô y tá nhanh chóng thông báo.

- Anh chị tin tôi chứ?? - hau vợ chồng ngac nhiên vì hành động của nó, nhưng riêng Hải Nam anh vội đồng ý.

- Cô Andrea chúng tôi tin tưởng cô, xin cô hãy cứu lấy mẹ tôi....// tôi cảm ơn cô..- người phụ nữ thấy chồng mình một mực tin tưởng cô cũng cảm ơn rối rít nhưng cũng có rất nhiều điều thắc mắc.

- Được rồi, anh cầm cái này đóng tiền viện phí nhé. Tôi phải vào chuẩn bị một chút. - nó đưa cho Hỉa Nam một chiếc thẻ, sau đó lại rời đi, tiếng giày cao gót khô khốc, đôi tay linh hoạt buộc lại mái tóc cho gọn gàng phía sau.

.......................

Tại phòng phẫu thuật:

- Sao lúc nãy lại báo với tôi là 30p nữa bác sĩ Khiêm mới qua cơ mà, sao bây giờ gọi vào ca sớm thế? - một cô điều dưỡng thắc mắc lên tiếng.

- Tôi đang ăn chiều thì nghe Tiểu Liên thông báo 5p nữa bắt đầu, làm tôi phải cuốn cuồng chuẩn bị.

- Nghe đâu có người thay bs Khiêm phẫu thuật lần này đấy.

- WOW... bác sĩ mới chuyển đến à, 5p chuẩn bị, gắt đấy.

- Gắt gì mà gắt, chẳng phải bây giờ còn chưa thấy hình dạng sao? Tưởng bác sĩ chính là ngon à..

- Nè...cô xem lại thái độ của cô đi...cô đang hành nghề y đấy...khẩu nghiệp à...

..Tiếng cửa mở ra, khiến 5 người trong phòng lúc này ánh mắt đổ dồn vào con người đang ở cánh cửa kia..

Mọi người bất ngờ vì vị bác sĩ trước mặt là một nữ bác sĩ và tuổi đời quá trẻ, nhưng ánh mắt lạ rất quyết đoán và kiên định, họ giúp nó mặc áo, găng tay và khẩu trang.

- Tôi là người thực hiện ca phẫu thuật này, OK chúng ta bắt đầu tiến hành. - nó nói ngắn gọn và không giới thiệu lòng vòng, mọi người gật đầu và tiến hành phẫu thuật.

- Cho tôi hồ sơ bệnh án. - nó lạnh nhạt,.....

Sau khi kiểm tra hồ sơ, bệnh nhân cũng được gây mê..

- Đầu tiên chúng ta mở sọ...

- Mở màn cứng...... - đôi tay điêu luyện đang thăm dò ổ máu tụ và ổ dập não...

- ..Tít....tít.....- tiếng báo hiệu huyết áp ngày một giảm khiến nhiều người trong phòng khẩn trương. Phụ tá đang nhìn nó, đôi mắt của nó vẫn chăm chú tập trung vào điều trước mắt.

- Bác sĩ, huyết áp ngày một giảm...- phụ tá nghe thế quay sang tiếp tục nhìn nó, nhưng nó vẫn chưa nói lời nào.

- Mau lấy....

- HÚT.....- phụ tá chưa nói hết câu thì đã nghe nó cất giọng.

- Mọi người nên tập trung thay vì khẩn trương như thế. - nó nói đánh trúng vào tâm lý của những thành viên có mặt trong này. Nó rất bình tĩnh.

- Huyết áp đã ổn định. - nghe câu này, nó nhìn lên màn hình sau đó lại nhìn vào vị trí trước mặt.

- Chúng ta sẽ đặt surgicel để tăng cường. - nó vừa nói đôi tay vẫn đang thoăn thoắt thực hiện.

- Còn lại phần khâu, anh đảm nhận chứ? - nó quay sang hỏi phụ tá. Phụ tá gật đầu, nó gật đầu sau đó lui về phía sau.

- Cảm ơn mọi người đã hỗ trợ. - nó cúi đầu chào sau đó rời đi.

- ƠHH..Chúng tôi còn chưa biết danh bác sĩ....- một người nói với thheo..

Nó rời đi trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi gười trong phòng.

..........

Nó cởi bỏ khẩu trang và ca lô trên đầu, khiến mái tóc rũ xuống, khẽ chỉnh lại nhẹ nhàng, nó đã thấy hai vợ chồng đang ngồi ở ghế chờ, hai tay đang vào nhau trạng thái vô cùng sốt ruột.

- Bác sĩ, mẹ tôi sao rồi bác sĩ...- người phụ nữ hỏi.

- Anh chị yên tâm, tình hình bác gái đã ổn, tầm 10 phút nữa ca phẫu thuật sẽ kết thúc. - nó nói, trong mình vẫn khoác bộ đồ phẫu thuật.

- Cô Andrea, chúng tôi đội ơn cô...cô là ân nhân của chúng tôi...- Hải Nam cùng vợ của mình quỳ xuống nền gạch cảm ơn nó.

- Anh chị đừng làm thế, đây là trách nhiệm của tôi. Tôi có việc, sẽ liên lạc sau nhé. - nó về phòng thay đồ, vừa thay lại cho mình chiếc áo sơ mi cùng quần âu công sở, kiểm tra điện thoại đã hơn 10 cuộc gọi nhỡ, lại nhìn sang đồng hồ...

"ring...ring.."

- Chị Elena...- giọng nó có chút nhẹ nhàng, hay nói khác hơn nó đã thoáng mệt.

- Em đang ở đâu đấy, chị gọi Alice báo em đã rời khỏi công ty 2 giờ trước..

- Em đang ở bệnh viện...- nó nhỏ giọng.

- Em đã hứa với chị những gì em nhớ không? Buổi tiệc ở Viễn gia, sắp bắt đầu rồi...

Nó nhìn lại đồng hồ, vẫn còn 30p mới chính thức bắt đầu. Nó thở dài..

- Chị đến Viễn gia trước nhé, em sẽ đến ngay. -

- Chị đã nhờ nv chuẩn bị cho em hết rồi, em đến studio ngay đi nhé.."

Nó ậm ờ sau đó tắt máy, cũng nhanh chóng rời khỏi bệnh viện và lái xe đến studio như lời Elena căn dặn.