Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

[Esport] Tôi Thật Sự Chỉ Là Một Dự Bị Thôi

Chương 16: Xuyên qua

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lâm Lan như thể nghe thấy một trò cười: “Hả?”

Là tên ngốc kia đã thích cậu suốt mấy năm nay mà, cuối cùng là ai không thèm để ý đến ai đây?



Lâm Lan nằm trong bệnh viện hai ngày, Lục Thời cũng nói luyên thuyên hai ngày: “Cậu nói cậu không đẹp, cũng chẳng có gì nổi bật thì Tiêu ca thích cậu làm gì? Tôi thấy cậu chỉ có một điểm rất đẹp, đó là mơ ước viển vông.”

Gặm miếng táo mà cậu ta đưa, Lâm Lan chỉ quan tâm nói: “Ý cậu là, tôi đã theo đuổi Tiêu Thịnh Cảnh sao?”

“Mày không nói, nhưng nhìn vào ánh mắt của mày thì ai cũng biết, đội trưởng Tiêu không nói gì là vì muốn giữ thể diện cho mày, dù sao cũng phải gặp nhau hàng ngày, không tiện làm căng, nhưng trong lòng mày cũng tự biết mà…”

Lâm Lan chỉ biết câm nín, tồi tệ đã đành, lại còn làm ra chuyện mất mặt như vậy, đúng là không biết giấu mặt vào đâu, “Sau này sẽ không như vậy nữa đâu.”

“Mày nghĩ thông suốt thì tốt…” Lục Thời miệng thì độc địa, nhưng tay vẫn không ngừng lại, tiếp tục gọt táo, gọt xong còn đưa cho cậu, “Cho dù mày có chết vì thuốc an thần thì anh ấy cũng chẳng thèm liếc mắt nhìn mày đâu.”

Hả, ngầu ghê nhỉ?

Nói thật, Lâm Lan cảm thấy hứng thú hơn nhiều, trong thế giới cũ, Tiêu Thịnh Cảnh là một tên ngốc thích liếʍ* cậu, còn chưa thấy anh ta bày ra bộ mặt này bao giờ cả.

*Liếʍ trong chó liếʍ là ngôn ngữ mạng của Trung Quốc ý chỉ là một bên thờ ơ không quan tâm một bên thì liên tục ân cần bày tỏ

Lục Thời giúp cậu làm thủ tục xuất viện, Lâm Lan rút điện thoại ra định chuyển tiền cho cậu, nhưng mật khẩu của Lâm Lan trong thế giới gương cũng giống như của cậu, đều là sáu chữ số cuối của số CMND. Cậu nhập xong định chuyển thì điện thoại báo “số dư không đủ”, cậu còn tưởng là dùng nhầm thẻ, đổi sang thẻ khác cũng không đủ.

Lâm Lan nhìn vào số dư chưa đến bốn chữ số mà rơi vào im lặng, “Chỉ có từng này tiền thôi à?”

Lục Thời hoàn toàn không thấy bất ngờ, “Mày còn nợ tao một nghìn năm trăm từ tháng trước đấy, lần này lại nợ hơn hai nghìn nữa… sau này đừng có mượn tao nữa, tao thật sự hết tiền rồi.”

Chưa bao giờ phải lo lắng về tiền bạc - Lâm Lan có chút ngây người. Ở tuổi 18, cậu đã là một tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu, giá trị đã vượt qua triệu đô, mua sắm không bao giờ phải nhìn giá cả, nhà ở khu trung tâm cậu chỉ cần xem video là mua ngay, không ngờ rằng, bản thân trong một thế giới khác lại chỉ có vài trăm đồng trong túi.
« Chương TrướcChương Tiếp »