Tóm tắt chương: Bọn họ là thế mà, tập quen dần thôi.
_____
Vừa rồi động tĩnh của bọn họ trên màn đạn truyền đến tai nghe Tạ Anh Tuấn, lúc này bọn họ vội vàng thảo luận về deerlet cùng Tần Thành, thỉnh thoảng còn có mấy người thổ lộ với pine cùng Dược Vương.
"Sao lại không thổ lộ với tôi chứ." Tạ Anh Tuấn nâng mặt lên. "Tiểu mập mạp cũng muốn có fan bạn gái."
Ban đầu màn đạn thảo luận kịch liệt giờ lại yên tĩnh, tiếp theo bắt đầu lải nhải "Quên đi, hảo hảo huấn luyện.", "......", "Tuấn Tuấn ngủ sớm một chút, chúc ngủ ngon."
Tạ Anh Tuấn tinh mắt, nhìn thấy trong trên màn hình có dòng chữ bật mí "Tôi là fan bạn gái, Tuấn Tuấn, anh yêu em."
Tạ Anh Tuấn: "Bạn ấy gọi tôi là mãi mãi yêu Tuấn Tuấn, tôi cảm thấy tôi vẫn có bạn gái phở hông."
Người quản lý phòng không thể không nhảy ra và nói: "Trong thông tin của ổng viết giới tính nam."
Nội dung màn đạn comment trong nháy mắt đổi chiều gió.
"Hhhhhhhh tiểu ca ca quản lý phòng nhịn không nổi nữa."
"Không sao, anh bạn có thể nhưng không cần thiết."
"Ông anh có dũng khí đáng khen đấy."
Tạ Anh Tuấn một chút cũng không thèm để trong lòng, như những người khác nói xem livestream của anh chính là
"vui vẻ", anh đơn thuần muốn theo tiết tấu màn đạn, miễn sao cho dù có rảnh rỗi đến hoảng loạn đi đoán mò quan hệ giữa Tần Thành và Lục Tễ.
*"vui vẻ" Tác giả viết nguyên văn là thế này 图一乐, theo hán việt dịch thành 'đồ nhất lạc/nhạc, dịch nôm na " vẽ một bức chỉ đểcho vui", ở đây mình dùng từ lạc ý chỉ vui mừng, sung sướиɠ, một chuyện vui nào đó. Nhưng 'vẽ một bức chỉ để cho vui' là một cụm từ trêu ghẹo đầy mỉa mai. Cho nên dùng 'lạc' hợp lý hơn mặc dù nhiều bản dịch dùng từ 'nhạc'.
Mẫu câu để chỉ ý nghĩa đầy đủ cần hai yếu tố 'vẽ một bức chỉ để cho vui' và ' kỹ năng thực tế'Mẫu câu hoàn chỉnh như sau: [ Xem A cũng chỉ cho vui thôi, còn để học kỹ năng thực tế thì phải xem B ]Việc sử dụng nhằm mục đích hạ thấp A, sau đó nâng cao kỹ năng thực tế của B, nhưng trong trường hợp A và B không cùng một level, và B được chào đón thì yếu hơn A nhiều. Dùng sự tương phản mãnh mẽ để tạo ra sự mỉa mai, phối hợp với giọng điệu phù phiếm và tự nhiên, từ đó đạt được hiệu quả hài hước, đây chính là bản chất của meme này.Một ví dụ phổ biến như sau:[ Xem Faker cũng chỉ cho vui thôi, thực sự học kỹ năng thì phải xem Otto ]TruyenHDNghĩa của editor khi là fan chết mê chết mệt Faker: Otto là ai? Đéo biết! Faker là số một!
Kết luận, hết sức đơn giản hóa vấn đề nhé, Tạ Anh Tuấn coi livestream của mình chỉ vui vẻ mà thôi.Chiến đội UK nổi tiếng trong Liên Minh là có tiền, căn cứ đặt ở vị trí tốt, được xây dựng bên bờ biển, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy biển, thỉnh thoảng còn có hải âu.
Tầng trên cùng trong căn cứ đều là của một đội theo dạng Liên Minh Huyền Thoại, tất cả các phương diện đều là hàng đầu. Ký túc xá mặc dù một phòng 2 người nhưng tất cả đều là các phòng nhìn ra biển, có đầy đủ mọi thứ cần thiết, trang trí có thấp kém đến đâu cũng không chống lại được hơi thở của đồng tiền đập cho vào mặt.
Lục Tễ trước đây ở trong tiểu đội nhỏ, khi cậu đến thử nghiệm huấn luyện, cậu đã được mở mang tầm mắt về căn cứ UK, bây giờ thấy ký túc xá ở cự ly gần như vậy, không khỏi cảm thán rằng quả nhiên là chiến đội nhiều tiền.
"Cậu ngủ giường này đi, lát nữa tôi bảo dì đến đổi chăn mới cho cậu, sau này có vấn đề gì cứ đến tìm tôi." Tần Thành dựa vào cửa, chỉ vào cái giường trong đó nói, "Bây giờ thu dọn đơn giản trước đã, chút nữa dẫn cậu đi chỗ khác dạo để nhận biết đường, tối nay sẽ có một trận huấn luyện."
Thái độ của Tần Thành, Lục Tễ cảm nhận được, hai chữ "cảm ơn" đã nói quá nhiều.
"Chuyện là Thành ca không cần cảm thấy áy náy đâu." Lục Tễ nghiêm túc nói với Tần Thành, "Kỹ năng thể thao điện tử là nguyên nhân ban đầu, bị đánh thành như vậy là vấn đề của tôi. Tôi không giỏi cũng không thể trách người khác. Tôi cảm thấy anh chơi rất tốt."
"Về phần chuyện tôi khóc, kỳ thật không có quan hệ gì với anh cả." Lục Tễ sờ sờ mũi, "Lần livestream là bởi vì bọn họ mắng chửi gia đình tôi, tôi không thể chấp nhận được việc gia đình mình bị công kích, đặc biệt là trong chuyện nguyền rủa gia đình tôi chết. Còn lần trên sân đấu, đội chúng tôi nếu lại thua sẽ phải xuống hạng, tôi chỉ cảm thấy không cam lòng..."
Tần Thành nghe xong, chậm rãi nở nụ cười.
Tần Thành biết chắc chắn có lý do trong đó, bằng không lúc nhìn thấy cậu ấy trong trận đấu không vụt sáng, nhưng anh cũng không vạch trần cậu, chỉ lấy từ trong điện thoại ra quét vài cái, sau đó đưa điện thoại di động cho đối phương: "Tối này có trận đấu huấn luyện nên không thể đưa cậu đi ăn, tam thời chỉ có thể gọi đồ ăn bên ngoài."
Lục Tễ cầm lên xem, là giao diện gọi đồ ăn mang đi.
"Muốn ăn cái gì thì gọi." Tần Thành nói, "Không cần khách khí với tôi, nếu như là đám người Dược Vương hay Anh Tuấn biết, bọn họ đảm bảo làm thịt tôi không chút tàn nhẫn nào đâu."
Luc Tễ vừa hay không từ chối, gọi một phần cơm thịt kho, Tần Thành lấy lại điện thoại gọi thêm một vài phần tôm hùm đất.
Dù sao hôm nay thành viên mới đến căn cứ UK ngoại trừ Lục Tễ còn có tuyển thủ dự bị _ysl( Dương Thắng Lợi), tuy rằng ID này anh ta đăng ký tại Liên Minh ngay từ những ngày đầu bởi vì đây chính là tên viết tắt của mình, nhưng mọi người vẫn gọi anh ta là Hồng ca.
Tất nhiên, đó là trước đây, bây giờ tất cả mọi người đều gọi là lão Hồng, bởi vì anh có kinh nghiệm đánh chuyên nghiệp đã nhiều năm.
Lão Hồng tuổi trẻ đã thành danh, nhưng hiện giờ tất cả tuyển thủ cùng thời kỳ với anh đều giải nghệ, tuy anh ấy vẫn còn đứng trên sân thi đấu, bất quá hai năm gần đây đã giảm sút, trong đội xuất hiện người mới, bởi vậy năm ngoái vẫn là dự bị.
Trong khi mọi người cho rằng anh ấy sẽ giải nghệ, người đàn ông này đã âm thầm gia nhập UK.
Tiêu Bân không có nói sai, lão Hồng gia nhập quả thật khiến bọn họ sợ hãi.
Lão Hồng là người hiền lành, ở Liên Minh nhiều năm chưa bao giờ thấy anh cùng ai khác có mâu thuẫn, anh ấy luôn cười híp mắt, trên tay anh đi đâu cũng mang theo bình giữ nhiệt, điểm này làm cho Tôn Tư Mạc xuất thân từ gia đình Trung y vừa uống coca lạnh vừa xấu hổ.
Nhưng bất kể bao nhiêu tuổi, anh ta mới chỉ có hai mươi sáu, tính khí già nua của anh luôn không phù hợp với tuổi tác của anh ấy.
Anh vừa tới căn cứ, Tạ Anh Tuấn liền vội vàng kêu anh tới cùng ăn tôm hùm đất: "Bảo bối bảo bối, anh tới rồi, mau, Thành ca mời, đừng khách khí."
Nghe cứ như là anh ta mời vậy.
Chiến đội RFD trước đây của lão Hồng là đội năm nay cũng lọt vào Giải vô địch thế giới giống họ, hơn nữa còn là chiến đội quán quân năm nay, điều này gây ra không ít chấn động.
Người ngoài nói rằng, so với UK thì RFD mới là bộ mặt của LPL.
RFD và UK là đối thủ cũ của nhau, hai đội thường đối đầu với nhau nhiều lần nhưng giữa các tuyển thủ lại có mối quan hệ riêng tư rất tốt, lén lút gọi nhau 'bảo bối', 'moa moa moa'.
Đặc biệt là alone và lão Hồng, hai người không sai biệt lắm cùng bắt đầu xuất hiện trên sân đấu, là đối thủ của nhau đã nhiều năm, hiện giờ một người đã giải nghệ làm huấn luyện viên, một người còn kiên trì ở lại sân đấu, không khỏi có chút thổn thức.
Lão Hồng cầm bình giữ nhiệt đi vào phòng huấn luyện, nhìn mấy người trẻ tuổi bên trong, vui vẻ nói: "Xem ra không có alone cùng lão Lạc, tôi đã kéo cao độ tuổi trung bình cho các cậu."
UK bây giờ có thể nói là một đội rất trẻ, nếu không tính tới lão Hồng, tuổi trung bình trong đội khoảng hai mươi, còn có Tần Thành, Tôn Tư Mạc cùng Tạ Anh Tuấn là chiên binh đánh chuyên nghiệp đã nhiều năm.
"Nói chuyện chú ý một chút, chú mới không có ấy." Alone xụ mặt.
Lão Hồng đương nhiên sẽ không khách khí với bọn họ, mang găng tay bóc tôm hùm đất rất nhanh, đồng thời miệng không ngừng: "Hiểu hiểu hiểu, anh về sau sẽ người lời huấn luyện viên alone."
alone mỉa mai anh ta: "Cho dù khi đó là một người dự bị chưa chơi một trận nào trong Giải vô địch thế giới, thì vẫn là một người đi đường giữa vô địch. Người đi đường giữa vô địch đến với đội top 16 của chúng ta, UK đang thực sự thăng hoa."
"Hiện tại tôi nay cả người lẫn tâm đều đã là của các người, không cần trào phúng người một nhà như vậy." Lão Hồng hớn hở nói, "Mặc dù cảm giác đoạt chức vô địch sướиɠ thật, ai nha~ xem trí nhớ của tôi này, tôi nhớ chú giải nghệ rồi, làm sao trải nghiệm được nữa."
Mí mắt alone giật giật hai lần, nói không lại anh ta liền dứt khoát im lặng.
"Lát nữa mấy cậu có trận thi đấu huấn luyện đúng không?" Thấy Tần Thành, lão Hồng nói: "Vậy lát nữa tôi chuyển ghế ngồi bên cạnh pine, tiểu hài tử này không cần khẩn trương, có sai lầm cũng sẽ không mắng cậu, tôi rất dễ nói chuyện."
Cùng là tuyển thủ chơi ở vị trí đường giữa, lão Hồng chính là một huyền hoại còn là thần tượng của pine, cấu ấy rất phấn khích khi được ở cùng một đội với thần tượng của mình, khi nghe nói rằng anh ấy xem mình đấu luyện, mặt của pine đều dỏ lên.
"Em, em, em... Em sẽ có gắng chiến đấu ạ."
" Được được." Lão Hồng vừa nói vừa giải quyết đống tôm hùm đất, tháo găng tay lại bắt đầu uống nước từ bình giữ nhiệt của anh, nhìn Lục Tễ ôn nhu nói, "Cậu là deerlet đúng không?"
Lục Tễ còn đang ăn cơm thịt kho, nghe vậy gật đầu, ngoan ngoãn lại lễ phép: "Xin chào, Hồng ca."
Lão Hồng: "Đừng gọi Hồng ca, giống bọn họ gọi lão Hồng đi, sau này chính là đồng đội, tất cả mọi người đều giống nhau, chỉ có alone thì sẽ mắng cậu."
alone không thể nhịn được nữa: "Dương Thắng Lợi, tất cả những gì cậu muốn là giẫm lên tôi hả."
Lão Hồng vẫn bình tĩnh cầm bình giữ nhiệt, giống như một ông cụ: "Huấn luyện viên bớt giận."
Bên này lão Hồng cùng huấn luyện viên cãi nhau, Tần Thành cùng Lục Tễ ở trong một góc dường như chưa bị quấy rầy. Tần Thành nhìn Lục Tễ nhã nhặn ăn căn bản tốc độ tay không nhanh bằng mấy người ăn như cướp kia liền bóc cho cậu mấy con tôm hùm đất bỏ vào trong hộp cơm thịt kho.
Tạ Anh Tuấn thấy thế đưa hộp thức ăn của mình qua, nháy mắt quyến rũ Tần Thành: "Thành ca, nô gia cũng muốn."
*nô gia 奴家 người hầuTần Thành lột cho Lục Tễ không ngừng, lạnh lùng nói một cách thờ ơ, " Anh là ai?"
"Thành ca, ông thay đổi rồi." Người mập mạp Tạ Anh Tuấn cắn môi, nhất định phải giả bộ đáng thương, "Ông đối đãi khác nhau, trước kia ông không phải như vậy."
"Sặc." Tôn Tư Mạc đá anh ta một cái, "Tôi đang ăn cơm đấy."
"Này, là do tôi già yếu rồi, không so được với deerlet sao?" Tạ Anh Tuấn vuốt mặt mình, ánh mắt ai oán, "Tôi chưa từng nghĩ rằng Thành lang lại là một người vô tâm như vậy."
*lang là một mỹ xưng dùng cho đàn ông, ví dụ như Thành lang tức chàng Thành, thiếu niên lang tức chàng trai tuổi trẻ"Cho tới bây giờ mới chỉ thấy nụ cười của người mới, mà không nghe tiếng khóc của người người cũ, Thành tổng có tiểu kiều thê, làm sao còn nhớ rõ chúng ta được?"
* Chỉ thấy nụ cười của người mớiMà không nghe tiếng khóc của người người cũTrích trong bài thơ Giai Nhân(Người đẹp)_佳人 của Đỗ Phủ.Lục Tễ: "....."
Sao cậu lại thành tiểu kiều thê?
Tần Thành: "Trong lòng mấy người đã rõ ràng, vậy tự giải quyết cho tốt, xin bảo trọng đừng quấy rầy tôi với deerlet nữa, cậu ấy không giống mấy người."
Tạ Anh Tuấn không chịu buông tha, còn hỏi: "Chỗ nào không giống?"
Tần Thành không cần suy nghĩ thốt ra: "Cân nặng không giống nhau."
"Ah! Đồ đàn ông thối tha chỉ chú trọng bề ngoài."
pine có lẽ sẽ đến muộn, nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ vắng mặt, chỉ nghe anh hăng hái bừng bừng nói: "Tuấn Tuấn không ngọt ngào như deerlet."
Lão Hồng đã sớm quan thuộc với đám người này, mới vừa tới đã có thể trà trộn vào trong đó, thập phần thuần thục xoa bóp cổ họng: " Thành tổng, cái loại yêu tinh này chưa bao giờ nhìn thấy trước đây, nhưng hết lần nàyđến lần khác chỉ yêu deerlet, mấy người cũng đừng tự làm mình mất mặt."
Lục Tễ vừa nhai thịt kho vừa nghĩ: Đây đại khái chính là UK nhỉ.
Alone đồng tình vỗ vai Lục Tễ: "Bọn họ là thế mà, tập quen dần thôi."
Trận đấu tập tối nay của UK là lần đầu tiên họ phối hợp ăn ý với nhau ngoài việc luyện tập. Ban đầu lão Hồng vẫn nhìn pine, ngồi được mười lăm phút liền đứng dậy bắt đầu đi dạo vòng quanh năm người, lần lượt nhìn màn hình mỗi người, sau đó một lần nữa ngồi trở lại về ghế của mình đã mang tới.
Liên Minh Huyền Thoại là trò chơi năm người một đội,chia làm ba đường và chiến thắng khi phá hủy viên đá pha lê tại trung tâm của đối phương.
Hai bên giằng co gần bốn mươi phút trước khi UK đẩy được viên đá pha lê của đối phương, pine lo lắng nhìn lão Hồng, giống như một học bị giáo viên kiểm tra bài tập.
"Mặc dù thắng, nhưng đội hình thi đấu bên đối phương không phải là đội hình xuất phát của bọn họ." Lão Hồng thần sắc không đổi, vẫn vui vẻ ha ha như trước, bất quá chủ đề lại thay đổi, "Nhưng vẫn là câu nói kia, mắng mấy người để alone đến, tôi nghĩ mấy cậu vừa rồi biết rõ chính mình đánh có vấn đề thế nào, với tư cách là đồng đội các cậu, tôi muốn làm các cậu cảm thấy khẩn trương, UK trước đó ở giải thi đấu mùa xuân, mùa hè có vấn đề trong các trận đấu trước đội mạnh."
"Được rồi, tiếp dục tôi luyện, đợi lát nữa còn có một trận, đội ngũ mới thành lập lại không thể tránh khỏi, đánh thêm mấy ván để thích ứng một chút, có vấn đề sớm tìm ra càng tốt, bằng hông đợi đến khi thi đấu bị bại lộ sẽ không ổn." Lão Hồng vỗ vai pine, "Dù sao ký túc xá tôi ở cùng một phòng với cậu, chờ alone xem lại xong tôi trở về ký túc xá chậm rãi phân tích với cậu."
Có lẽ nguyên nhân là do tính tình của anh, mọi người không thể không nghe anh nói, dù sao thâm niên cũng bày ra đó.
Ván thứ hai lão Hồng như trước đem màn hình mỗi thành viên nhìn một lần, vuốt cằm không biết đang suy nghĩ cái gì.
____
Thông tin ngoài lề tham khảo thêm:
Tuyển thủ Faker và Otto được nhắc đến trong chú thích.
Tuyển thủ Faker,
Lee Sang-hyeok 이상혁, là một _ thành viên, đội trưởng của đội tuyển với tựa game. Anh được coi là tuyển thủ vĩ đại nhất trong lịch sử của bộ môn này khi cùng SKT T1 lên ngôi các mùa 3, 5 và 6, Á quân năm 2017 và 2022.
Tuyển thủ Otto, Hầu Quốc Ngọc 侯国玉, cựu tuyển thủ câu lạc bộ YG, SAT, V5 và hiện tại là game thủ đi đường giữa chuyên nghiệp của câu lạc bộ KSG_LMHT