Tần Gia Ngôn không chờ Tô Tình nói gì, đã lên tiếng trước: “Anh đang đứng dưới cửa lớn tiểu khu vào nhà em, bây giơ em ra đi, anh có chuyện muốn nói với em!”
Cô trầm mặc trong điện thoại một lúc lâu, sau đó mới từ từ tỉnh táo lại là mình không nằm mơ, mới trả lời: “Đã muộn rồi, có chuyện gì hôm khác…”
“Nếu như trong vòng năm phút nah không nhìn thấy em thì anh sẽ lập tức vào Lâm gia tìm em!” giọng nói của Tần Gia Ngôn quyết tuyệt không cho Tô Tình từ chối.
“Thật sự là không tiện lắm, em,….” Tô Tình còn chưa nói hết, Tần Gia Ngôn lại cắt ngang cô lần nữa: “Còn bốn phút năm mươi giây!”
Nói xong, Tần Gia Ngôn chẳng cho Tô Tình nói gì thêm, đã cúp máy.”
......
Tô Tình thật sự sợ hắn sẽ xông vào Lâm gia, cho nên Tần Gia Ngôn ngồi trong xe chờ ba phút, liền nhìn thấy Tô Tình từ trong tiểu khu chạy ra.
Tần Gia Ngôn đẩy cửa xuống xe, còn chưa nói chuyện, Tô Tình đã nhìn thấy hắn, vẫn chạy thẳng đến trước mặt hắn.
Vì chạy gấp, hơi thở của cô có chút bất ổn, cô nhìn thấy hắn còn đang mặc quần áo ngủ, mới lên tiếng hỏi: “Anh tìm em……”
Ba chữ có chuyện gì còn chưa được nói cho xong, Tần Gia Ngôn liền mở cửa xe, nói hai chữ: “Lên xe.”
Tô Tình giật mình, hai mắt mở to ra rất nhiều: “Anh có chuyện gì thì nói ngoài này đi, em……”
Tô Tình còn chưa nói hết tay đã bị Tần Gia Ngôn nắm lấy, kéo cô nhét vào xe, khiến cô không nhịn được mà gọi tên của hắn: “Gia Ngôn.”
một giây sau, cửa bị đóng lại, sau đó hắn liền vòng qua đầu xe, leo lên ghế người lái, đạp chân ga, đưa cô rời đi.
Tốc độ xe rất nhanh, trong xe rất yên tĩnh, tất cả đều là mùi vị của hắn chèn ép đến nỗi Tô Tình hít thở không thông.
Không biết rời khỏi Lâm gia bao xa, Tô Tình mới có thể định thần lại được: “Gia Ngôn, anh muốn dẫn em đi đâu?”
Tần Gia Ngôn như không nghe thấy cô đang hỏi gì, cầm tay lái thuần thục lái xe.
“Gia Ngôn, anh đang làm gì vậy?”
“Gia Ngôn, anh dừng xe lại đi…..”
“Gia Ngôn…”
Lúc Tô Tình còn không biết mình đã gọi hắn bao nhiêu lần, xe đang lao như bay bỗng nhiên quẹo gấp vào một con đường nhỏ.
Cả người Tô Tình lay động, lúc cô ngồi vững lại liền quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, sau đó cả người cô bỗng nhiên yên tĩnh lại.
Hắn lại đưa cô đến thành phố A.
Chỗ hắn và cô lúc học cấp ba đã quen biết nhau.
Hai bên đường đậu rất nhiều xe, đường sá vốn đã chật chội nay lại càng khó đi hơn.
Tốc độ lái xe của Tần Gia Ngôn cũng chậm lại, lúc chạy lúc dừng đi chừng năm phút nữa thì Tần Gia Ngôn dừng xe ven đường, nhìn chằm chằm mặt đất trống trải.
Tô Tình nhìn theo tầm mắt của hắn, chỉ liếc mắt một cái liền hiểu ý của hắn.
Đây chính là quán mì thịt bò trước đây, chỉ là sau này quản chế không cho buôn bán ngoài vỉa hè nên đã dẹp rồi.
Hắn nửa đêm gọi cô ra khỏi nhà, dẫn cô đến chỗ lần đầu tiên hai người họ gặp nhau làm gì?