Hôm nay Thẩm Khanh Ninh và Lâm Lộc đều ăn mặc rất đẹp.
Mỹ nhân lạnh lùng Thẩm Khanh Ninh có vẻ rất thích trang phục tối màu, hôm nay cô diện một chiếc áo ngắn tay màu đen, nhưng cổ áo màu trắng, dưới cổ áo được trang trí bằng vải voan màu ngà. Chiếc áo này tuy ngắn nhưng lại không khoe vòng eo mảnh khảnh tuyệt mỹ, vì cô chọn mặc một chiếc quần ống loe trắng cạp cao.
Thực ra, càng mặc chật không đồng nghĩa với việc trông đôi chân càng dài. Nhưng đối với một người có đôi chân siêu mẫu như cô thì kiểu quần ống loe cạp cao này cực kỳ tôn dáng.
Thẩm Khanh Ninh không mang quá nhiều phụ kiện, chỉ đeo chiếc vòng Van Cleef & Arpels ở cổ tay trái. Nhưng không thể phủ nhận rằng với làn da trắng như tuyết của cô thì có đeo phụ kiện gì thì nó cũng sẽ trở thành vật làm nền mà thôi.
Lâm Lộc đứng bên cạnh Thẩm Khanh Ninh, mặc một chiếc váy liền thân Miu Miu màu trắng ngà. Trang phục của hãng này thực sự rất hợp với cô.
Để phù hợp, cô đi đôi Mary Jane cũng màu trắng, phía trên giày có dây chuyền kim loại, trên khóa giày lại được khảm viền ngọc trai.
“Loại giày Mary Jane này quả thực nên kết hợp với tất trắng.” Trình Trục trong lòng đánh giá.
Bốn người cùng nhau đi vào phòng riêng, rất nhanh liền khiến cho mọi người chú ý. Trình Trục quan sát một chút, thấy trong phòng nam giới chiếm đa số, cộng thêm Thẩm Minh Lãng đã có năm người đàn ông đang ngồi. Chỉ có hai người phụ nữ, cả hai đều có chút nổi tiếng trên mạng, một người ngồi cạnh Thẩm Minh Lãng, xem ra chính là bạn gái của hắn.
Trên thực tế, cô gái ấy thực sự có chút nổi danh trên mạng.
"Tới rồi à?" Thẩm Minh Lãng đứng dậy, kéo ghế dựa cho Thẩm Khanh Ninh, mời cô ngồi.
Tuy rằng hôm nay là sinh nhật hắn, thân phận địa vị cao nhất, nhưng có một số việc từ lâu đã trở thành thói quen.
Sau khi Thẩm Khanh Ninh ngồi xuống, cô đánh giá vị tiểu minh tinh trên Internet đang ngồi bên cạnh. Người này trên Weibo có mấy vạn fan, mỗi ngày đều có liếʍ cẩu gửi tin nhắn riêng, giờ lại không dám nhìn vào thẳng vào mắt cô mà chỉ im lặng nhìn đi chỗ khác.
Ngôi sao trên mạng này ăn mặc chẳng khác gì người nổi tiếng, nhưng khi người nổi tiếng giả gặp thiên kim thật, vẫn là bị khí chất hoàn toàn đè ép.
Thẩm Minh Lãng rất nhiệt tình giúp tất cả làm quen. Người nhận được nhiều sự chú ý nhất từ cánh đàn ông khi giới thiệu chính là Lâm Lộc. Họ đã quen biết Thẩm Minh Lãng từ lâu, cũng biết mình không có cơ hội làm anh rể của hắn.
Nhưng nữ nhân mới này con mẹ nó trông thật ngọt ngào!
Khi mọi người nghe nói cô còn là diễn viên l*иg tiếng, họ lập tức trở nên phấn khích hơn.
Một nữ nhân có thể thay đổi giọng nói, tuyệt!
Hơn nữa còn là bạn thân đồng học với Thẩm Khanh Ninh, chẳng phải chính là nữ sinh viên sao?
Mẹ kiếp! Tiên trân! Chắc chắn là tiên trân! (1)
Nhìn vẻ mặt của những kẻ này, Trình Trục luôn cảm giác như có tiếng sói hú vang vọng bên tai mình: "Ngao ô ngao ô —— "
Sau đó hắn ngồi xuống bên cạnh Lâm Lộc, Giang Vãn Châu đành phải ngồi ở một bên khác. Thẩm Minh Lãng mỉm cười đi tới phía sau hai người, giới thiệu bọn họ với mọi người. Đầu tiên hắn vỗ nhẹ lên vai Giang Vãn Châu và nói: "Tiểu Giang Tổng, không cần nói nhiều, người này không thú vị lắm."
Giang Vãn Châu gạt bàn tay ra khỏi vai, lặng lẽ trợn mắt. Thẩm Minh Lãng bắt đầu chuyên tâm giới thiệu Trình Trục, nói: “Về phần vị này này, hắn là em họ thân cận nhất của ta, là người đã cược 0-0 trong trận chung kết World Cup mà ta đã kể cho mọi người!”
Thẩm Minh Lãng liến thoắng nói: “Lợi hại, con mẹ nó bây giờ nghĩ lại ta vẫn thấy quá lợi hại!”
Ánh mắt của mọi người đều tập trung vào Trình Trục, vì hắn đi cùng Lâm Lộc và ngồi cạnh cô nên có chút đoán không ra được mối quan hệ của hai người.
Nhưng nếu đổi là Trình Trục, hắn sẽ thông qua hai người này mang theo mấy phần quà sinh nhật, để tiến hành phân tích. Nếu như là người yêu, kỳ thật cùng nhau mang theo một phần quà sinh nhật là được, dù sao nghe chủ nhân buổi tiệc này vừa giới thiệu, quan hệ của hai người và hắn hình như cũng không tốt đến mức phải mua riêng hai món quà.
Tất nhiên, suy luận này chỉ có thể tham khảo.
---------------------------------
Chú thích:
(1) một từ thông dụng trên Internet , phiên bản nâng cao của "Đó là gu của tôi", thường được dùng để nhấn mạnh rằng ngoại hình hoặc tính cách của ai đó rất đáng yêu, khiến mọi người cảm thấy dễ chịu. Đề cập đến "loại tôi rất thích".