Lúc này, ở cửa quán bar 【Ẩn Tửu 】, một chiếc Mercedes-Benz đang cố gắng đậu xe một cách khó khăn bên sườn dốc. Series S của Mercedes-Benz vốn là thân dài, Lý Duệ ngồi ở ghế lái vừa thi được bằng không bao lâu, loay hoay mãi vẫn chưa xong. Sau xe có Lý Hân Duyệt cùng với bạn thân Trần Dung Dung, cảnh này khiến Lý Duệ đỏ bừng mặt, vô cùng lo lắng.
Nhưng hắn càng lo lắng, lại càng không vào được.
Xung quanh chỉ có một chỗ đậu xe được vạch sẵn này, hắn không dám đậu xe ở chỗ khác. Dù sao khó khăn lắm mới lái được xe của lão cha ra đường, nếu bị cảnh sát ghi giấy phạt thì không tránh được chuyện bị mắng. Lý Duệ chật vật lắm mới đậu xe được vào một cách chênh vênh, đích thân đi mở cửa xe cho Lý Hân Duyệt để thể hiện phong độ đàn ông cùng với dáng vẻ “chàng trai ấm áp”.Tâm trạng hôm nay của hắn rất tốt vì Lý Hân Duyệt đã chia tay với Trình Trục, bây giờ còn xóa bạn lẫn nhau.
“Không quay lại được, quan hệ giữa hai người bọn họ lần này tuyệt đối không thể vãn hồi!”
Bởi thế hắn lập tức đi tìm Trần Dung Dung, bảo cô ta mời Lý Hân Duyệt buổi tối đi chơi ở quán bar. Trần Dung Dung hồi trung học đã từng lén đi quán bar rồi, còn từng yêu đương cả với chủ quán. Nếu không thì giải thích thế nào việc cô ta mang thai khi còn chưa tốt nghiệp?
Lý Hân Duyệt thì chưa từng đi bar bao giờ. Đối với vài học sinh ở giai đoạn này, quán bar là một nơi cấm kỵ, nhưng lại có chút tò mò.
Lý Duệ đặc biệt chọn một quán bar yên tĩnh, chứ không phải loại quán đêm nhảy nhót tưng bừng kia, bởi vì hắn biết nếu làm vậy Lý Hân Duyệt chắc chắn sẽ từ chối. Trên đường đến đây, hắn còn một mực trang bức: “Quán bar này tên là 【Ẩn Tửu】, ta còn quen biết với chủ quán nữa.”
Trên thực tế, là anh họ bên nội của hắn quen biết với Thẩm Minh Lãng, lúc quán bar vừa mới thành lập có hỗ trợ quảng bá trên vòng bạn bè, Lý Duệ căn bản không quen Thẩm Minh Lãng. Hắn lợi lát nữa trả tiền sẽ trực tiếp quét thẻ hội viên của anh họ hắn, sau đó sẽ làm bộ như là thẻ của mình, Lý Duệ cảm thấy như thế sẽ rất ngầu. Lúc xuất phát hắn đã nói chuyện với anh họ rồi, xong việc sẽ chuyển khoản trả lại.
Hành động có hơi trẻ con, nhưng nam sinh ở giai đoạn này chính là vậy. Còn có đừng nói là năm mười tám, lúc hai mươi tám tuổi mà vẫn còn thích ra vẻ bằng mấy chiêu cùi bắp, chẳng hiểu ra làm sao.
Trên xe, Lý Hân Duyệt và Trần Dung Dung ngồi ở phía sau luôn bàn tán về Trình Trục. Lý Hân Duyệt còn thuật lại nội dung cuộc trò chuyện của hai người bọn họ, khiến cho Trần Dung Dung nghe mà vừa bực vừa buồn cười.
Duyệt Duyệt nói với hắn, bọn họ lần này xong thật rồi, hắn lại có thể trả lời Duyệt Duyệt một câu: "Được thôi."
Con mẹ nó, đây là thiên tài tuyệt thế từ đâu đến vậy?
Ngươi trả lời một chữ “được”, hoặc là “ừm”, cũng không thể đẳng cấp được như câu “được thôi”.
“Sao hắn có thể làm thế!” Trần Dung Dung không nhịn được mà hét lên.
Lý Duệ cũng đúng lúc chen lời, nói: “Hôm đó hắn ta nói ‘noãn nam’ xếp sau liếʍ cẩu, ta đã cảm thấy tâm tình của hắn không đúng lắm, đàn ông thì phải đối xử tốt với nữ nhân một cách vô điều kiện, phụ nữ là để cưng chiều mà.”
Tên nhóc này còn đang kiên trì xây dựng hình ảnh “chàng trai ấm áp” của bản thân. Hắn cảm thấy, bây giờ trong lòng Lý Hân Duyệt mình nhất định đang có sự khác biệt rõ ràng so với Trình Trục.
“Nói đúng lắm.” Trần Dung Dung tỏ vẻ đồng ý.
Cô ta giống với Lý Hân Duyệt, đều là những nữ nhân thích gây chuyện trong tình yêu, vật họp theo loài, cho nên cô ta rất đồng ý với quan điểm của Lý Duệ, cảm thấy Trình Trục rất không đúng. Lại không biết ở góc nhìn của Trình Trục, công chúa hàng thật tức giận mới gọi là bệnh công chúa, còn ngươi, chỉ là gái điếm không khống chế được cảm xúc mà thôi.
Giờ phút này, bọn họ cùng nhau đi vào 【Ẩn Tửu 】, cả ba đều có ấn tượng mới mẻ đối với nơi này.
Quán rượu hơi tối, sau khi bọn họ ngồi xuống mới phát hiện người đang ngồi đối diện kia chính là Trình Trục!