Chương 83

Editor: Dương Gia Uy Vũ

“Thu, thu cái kia lại…” Tầm mắt Mộc Khanh Khanh không dám dời xuống nhìn xem thân thể lấy một cái, nâng đầu nháy mắt, nhẹ nhàng lôi kéo một cánh tay Dung Ly, nũng nịu lắc lắc không ngừng, “Để trần thân thể cũng được, đừng để em như vậy mà… Dung Ly…”

“Xuỵt —— đừng nói chuyện.”

Tay Dung Ly đang vuốt đầu v* hồng nhạt dùng sức một cái, không ngoài dự đoán nghe được một tiếng thở gấp rêи ɾỉ của cô, hảo tâm cúi người xuống, liếʍ liếʍ màu hồng nhạt nhô lên hết sức dễ thấy giữa dây leo xanh biếc thô ráp, lực đạo mυ"ŧ vào không tự giác từ nhẹ đến mạnh. Nhũ thịt trắng nõn đã trở nên no trướng bị dây leo siết chặt không ngừng, cảm giác đau đớn nhè nhẹ lại làm vυ" nhạy cảm của cô càng thêm ngạo nghễ ưỡn lên.

Ôm thân thể đã nhũn ra của Mộc Khanh Khanh, một bàn tay Dung Ly trượt xuống, lưu lại vòng eo mềm mại của cô một lát liền gấp không chờ nổi theo dây leo chỗ khe mông sờ đến u huyệt ướt đẫm phía trước, đẩy dây leo đang bá chiếm cửa huyệt ra, theo một tiếng nước rõ ràng, Dung Ly trực tiếp cắm hai ngón tay vào, cũng mặc kệ Mộc Khanh Khanh có thích ứng hay chưa, bắt đầu hung ác thưởng thức mị thịt trong tiểu huyệt đang gắt gao bám vào ngón tay.

“Bên trong bị nước của em chảy ra làm cho trơn trượt… Còn rất chặt nữa…” Bình thản nói ra lời khıêυ khí©h như vậy, dương v*t đã động tình của Dung Ly cũng kiêu ngạo đè lên bụng nhỏ của Mộc Khanh Khanh, côn th*t nóng hổi bá đạo biểu thị công khai sự tồn tại của nó.

Hai chân Mộc Khanh Khanh phát run, trọng lượng toàn thân hầu như đều dựa vào Dung Ly, không chỉ có ngón tay đang tàn sát bừa bãi trong huyệt khiến cô trở nên thân kiều thể nhuyễn, nơi miệng huyệt mang theo dây leo mềm cũng khiến cô run run không thể chống cự, dây leo thô to ma xát qua miệng huyệt, mang theo lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ bị dính lên, từng chút một hoạt động tràn lan trên thân thể trần trụi của cô. Mỗi một chỗ mẫn cảm trên cơ thể đều bị dây leo thô ráp ma sát nghiền áp, loại thể nghiệm này Mộc Khanh Khanh chưa bao giờ trải qua, quá kí©h thí©ɧ quá điên cuồng.

Khi dây leo lại một lần hung hăng cọ qua âm đế ướŧ áŧ đỏ tươi, Mộc Khanh Khanh duỗi thẳng thân thể, ngón chân cuộn tròn chống đỡ trên mặt đất, mị thịt trong tiểu huyệt mυ"ŧ chặt ngón tay, một cơn sóng dâʍ ɖị©ɧ lớn chảy ra từ miệng huyệt đang bị căng ra, tưới lên dây leo đang ngo ngoe rục rịch.

“Dung Ly… Thoải mái quá…” Dựa vào trước ngực Dung Ly, kɧoáı ©ảʍ cực hạn sau cao trào kí©h thí©ɧ Mộc Khanh Khanh vô thức nỉ non.

Ngón tay hắn cũng không rút ra, vẫn như có như không đưa đẩy trong tiểu huyệt sau cao trào đã trở nên hết sức non mềm, nghe được tiếng rêи ɾỉ nho nhỏ của Mộc Khanh Khanh, Dung Ly trấn an dùng một bàn tay vuốt ve phần lưng cô, “Có muốn càng thoải mái hơn nữa không? Dùng thứ càng thô, càng cứng, càng dài nhét vào trong tiểu huyệt của em?”

Giọng nói trầm thấp mê người dễ dàng mê hoặc Mộc Khanh Khanh: “Ừm… muốn ưm…”

“Nương theo d*m thủy của em chảy ra, dần dần tiến vào tiểu huyệt da^ʍ dãng đầy nước của em… Mạnh mẽ thao em, lấp đầy khoảng trống của em, thỏa mãn du͙© vọиɠ của em. Trong tiểu huyệt chặt chẽ của em, đẩy mị thịt quấn người của em ra, cắm vào thật sâu, cắm đến hoa tâm khiến người thoải mái của em, cắm đến miệng tử ©υиɠ ngứa ngáy của em…”

Theo lời Dung Ly nói ra, hắn điều khiển dây leo mềm dẻo cứng rắn được bao bọc một lớp mềm mại đỉnh nhập vào tiểu huyệt ướŧ áŧ của Mộc Khanh Khanh, giọng điệu nhỏ nhẹ dụ dỗ càng tăng thêm thỏa mãn khuây khoả, Mộc Khanh Khanh bị du͙© vọиɠ cầm tù cũng không phát giác ra dị vật xa lạ trong huyệt, ngược lại còn đùa nghịch vòng eo, ánh mắt mê ly phối hợp nghênh đón dây đằng cắm vào.

“Ưm a… Cắm sâu, sâu quá ưm… Thoải mái quá ha… Dung Ly…” Thứ mềm mại trên dây leo cũng không bị Dung Ly đánh tan, mềm mại trải rộng trên dây leo đâm lướt qua vách tường mềm mại, kí©h thí©ɧ Mộc Khanh Khanh như muốn mất đi lý trí. Dây leo không hạn chế chiều dài dưới sự khống chế của Dung Ly điên cuồng kí©h thí©ɧ điểm nhạy cảm trong huyệt của Mộc Khanh Khanh, một lần lại một lần va chạm, thử thâm nhập đến miệng tử ©υиɠ yếu ớt, cảm giác mềm mại không ngừng tích lũy trong tiểu huyệt, trêu chọc Mộc Khanh Khanh.

Ánh mắt Dung Ly vẫn luôn gắt gao khóa chặt trên người Mộc Khanh Khanh yêu mị mê người đang chìm trong tìиɧ ɖu͙©, đầu quả tim tràn đầy tình yêu dành cho cô, sưng to giữa hai chân đã lấy thế không thể đỡ nổi muốn ồn ào náo động tàn sát bừa bãi.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu

Cắm vào đi! Cắm vào trong cơ thể cô ấy đi!

“A ——”

Đột nhiên cảm giác được miệng huyệt bị cường ngạnh căng ra, độ ấm nóng cháy cùng với cảm giác quen thuộc cuối cùng cũng khiến Mộc Khanh Khanh kịp phản ứng lại, thì ra thứ vừa mới hoạt động trong cơ thể mình vẫn luôn là dây leo! Mộc Khanh Khanh kịp nhận ra thân thể run lên, hoa kính theo bản năng siết chặt lại, dây leo đang gắt gao quấn quanh trên thân đồng thời cũng bị một đầu côn th*t lớn cắm vào hoàn toàn ngăn trở bên ngoài.

“Thả lỏng chút… Để anh cắm vào thân thể của em.”

Dung Ly đưa bàn tay đến trên âm hạch đang run run rẩy rẩy, nhẹ nhàng vuốt ve, vừa kí©h thí©ɧ tìиɧ ɖu͙© trong cơ thể Mộc Khanh Khanh, vừa chậm rãi đẩy mạnh côn th*t.

Mộc Khanh Khanh chôn trong lòng ngực Dung Ly, vô lực lắc đầu, thấp giọng khóc mở miệng, “Ưm ư a… Không, không cần… Ưm a… Thô, Thô quá a a… Dung Ly… Đừng, đừng mà!” Cô thật sự không thể tưởng tượng tiểu huyệt của mình đang bị nhét vào côn th*t có kích cỡ đáng sợ như vậy!

Trái ngược với lời nói thốt ra từ miệng cô, thân thể Mộc Khanh Khanh cũng đã bắt đầu dần dần tiếp nhận cự vật của Dung Ly.

Một tay Dung Ly ôm chặt Mộc Khanh Khanh, một tay khác câu lấy du͙© vọиɠ của cô, hoa huy*t nhạy cảm bị lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ khiến cho trơn trượt dị thường. Từng nụ hôn khẽ dừng trên mái tóc cô, không tiếng động an ủi cổ vũ.

Dây leo cũng đồng dạng chiếm cứ không gian hoa huy*t không chỉ mang đến cho Mộc Khanh Khanh kɧoáı ©ảʍ xưa nay chưa từng có, còn mang lại cho Dung Ly kɧoáı ©ảʍ mới mẻ, côn th*t ma xát qua dây leo mềm mại, kí©h thí©ɧ thân gậy sưng to, cảm giác đau đớn nhẹ nhàng đã giảm bớt du͙© vọиɠ mạnh mẽ thọc vào rút ra của hắn, nhưng theo đó là cảm giác tê dại trên thân gậy Dung Ly, mang đến dục hỏa càng mãnh liệt hơn!

“Ư ưm… Không nhịn được nữa… Anh, Anh muốn động…”

Dung Ly vừa dứt lời, cũng đã khó dằn nổi bắt đầu thẳng lưng va chạm, hơi thở cực nóng phả vào trên người Mộc Khanh Khanh, thanh âm khàn khàn mang theo từ tính mê người, “A ư… Thoải mái không? Hửm?”

“Ưm a… A a… Thô quá… Nhẹ, nhẹ chút… A a…” Mộc Khanh Khanh đã không nghe rõ hắn nói gì, chỉ theo bản năng lắc lắc đầu, hoa huy*t bị hai vật thô to hoàn toàn chống đỡ đến cực hạn, đều theo tiết tấu nhất trí thọc vào rút ra, mỗi một lần đều là thâm nhập thật sâu, lại nhợt nhạt rút ra. Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu. Miệng tử ©υиɠ cũng bị hai thứ có xúc cảm bất đồng kia liên tục va chạm, lực lượng và tốc độ không kiêng nể gì làm ý thức của Mộc Khanh Khanh hoàn toàn mơ hồ, nếu không phải hoa huy*t của cô chỉ có chiều sâu nhất định, dây leo đói khát kia nhất định sẽ không biết thỏa mãn mà cắm đến cùng!

Kɧoáı ©ảʍ sông cuộn biển gầm hoàn toàn bao phủ lấy cô, từ nơi tương liên của hai người truyền đến tiếng nước da^ʍ mị một khắc cũng không ngừng lại, tất cả đều đang thành thật nói lên du͙© vọиɠ mãnh liệt mênh mông của Mộc Khanh Khanh!

“Lắc đầu là nghĩa không thoải mái à?” Dung Ly cau mày, trên mặt bị khuây khoả xâm chiếm là sóng tình điên cuồng, suy nghĩ vừa động, khống chế dây đằng quấn lên côn th*t của chính mình, “Như vầy thì sao? Thoải mái không?”

“A a… Thoải mái a… Thoải, thoải mái… Dung Ly ưm… Không cần a…” Dây leo trong huyệt không hề báo trước quay cuồng quấn quanh, nhấc lên một trận tê dại thẳng đánh toàn thân, tiếng rêи ɾỉ Mộc Khanh Khanh phát ra tất cả đều bị Dung Ly nghe được rõ ràng.

Dung Ly không để ý tới tiếng kêu khẩu thị tâm phi của Mộc Khanh Khanh, côn th*t bị dây leo quấn quanh, vách tường chặt chẽ đè ép bao vây lấy cự căn có ý định xuất tinh, lấy sức lực như đánh mất lý trí va chạm vào nơi sâu nhất trong hoa huy*t cô.

Chớp mắt khi tới đỉnh điểm kia, Mộc Khanh Khanh đang rút vào trong ngực Dung Ly khẽ nhếch miệng, cứng rắn nhô lên bị cô vô thức ngậm vào trong miệng, dùng răng cắn xé, phát tiết kɧoáı ©ảʍ quá tải trong cơ thể.

Dung Ly cũng không thể tránh được xúc động muốn bắn tinh, điểm nhô lên trước ngực truyền đến từng đợt cảm giác đau đớn, trên thân gậy thô tráng truyền đến khuây khoả, cảm giác tê dại chỗ xương cùng lan tràn toàn thân, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn vào trong cơ thể Mộc Khanh Khanh.