Chương 72

Editor: Dương Gia Uy Vũ

🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶🎶

Mộc Khanh Khanh xách vật trang sức hình người trước ngực mình trên tay, vẻ mặt nhàn nhạt, ngữ khí bình thường, phảng phất như đang nói đến một chuyện thường tình chẳng có gì lạ, “Ta giúp ngươi hút ra, nhưng cũng không thể làm.”

Mê Vụ sâm lâm thật sự không có một nơi sạch sẽ nào để hai người bọn họ sảng khoái làm một lần, mặc dù cô cũng có chút nhớ nhung loại tư vị bị lấp đầy mỹ diệu kia, nhưng những chuyện tìиɧ ɖu͙© như có như không này vẫn bị thói sạch sẽ của tộc Tinh Linh đánh bại.

Còn vì sao lại giúp hắn khẩu giao, chỉ là do đồng tình và… Tò mò.

Dung Ly há to miệng, đờ đẫn gật gật đầu, vẻ mặt nghi hoặc ngạc nhiên và vui sướиɠ chờ mong tựa như trên trời vừa rớt xuống một cái bánh có nhân vậy.

Mộc Khanh Khanh bảo hắn ngồi trên rễ cây cổ thụ bên cạnh hai người kia, lại tùy ý cố định cây đuốc trong tay mình sang bên cạnh, sau đó bắt đầu con đường thăm dò nghiên cứu mới lạ của mình.

Đã từng tưởng tượng và tò mò đối với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam tính bí ẩn, rốt cuộc thì giờ khắc này cũng có thể có một cơ hội quan sát thăm dò thật kỹ!

“Quả nhiên… quá xấu!” Mộc Khanh Khanh dùng tay nâng côn th*t của Dung Ly lên bắt đầu đánh giá, vô cùng trực tiếp lại khách quan nói ra cảm tưởng đầu tiên của mình.

Dung Ly thở dốc vì kinh ngạc, cũng không quản Mộc Khanh Khanh ghét bỏ mệnh căn tử, ngược lại còn mang theo hương vị dụ hoặc thì thầm với cô, “Ngươi giúp ta làm côn th*t cứng đến nóng lên, sẽ không xấu nữa.”

Nghe ngữ khí lừa con nít của Dung Ly, Mộc Khanh Khanh không biết phải nói gì, tựa như thật sự tin vào chuyện bậy bạ ma quỷ của hắn, dùng ngón tay dịu dàng ma xát thân gậy, ngẫu nhiên còn dùng móng tay nhẹ lướt vài cái trên qυყ đầυ nhạy cảm.

Cứ như vậy dùng tay chọc ghẹo rất lâu, thẳng đến khi ——

“Ngươi vẫn đừng nên nói chuyện thì hơn.” Mộc Khanh Khanh dùng ngón tay mới vừa đùa bỡn côn th*t tiến vào trong miệng hắn, lọan xạ đâm thọc mấy phen, sau khi chắc chắn mùi tanh trên tay mình đã được người nào đó nhấm nháp cảm thụ toàn bộ mới rút ngón tay ra, “Đáng tiếc ta không có học phương pháp luyện chế dược thủy cấm nói chuyện.”

“Ngoan một chút, không cần nói nữa, cũng kiên nhẫn rêи ɾỉ da^ʍ ngữ, bằng không thì sợ là ngươi sẽ phải nếm lại tư vị lần trước nữa đó.”

Sau khi đã cảnh cáo xong, nhìn thấy Dung Ly nghe lời mím chặt đôi môi, Mộc Khanh Khanh vừa lòng mổ một cái lên môi hắn, coi như khen thưởng. Rồi sau đó cô mới bắt đầu cúi thân thể xuống, đôi tay nắm chặt côn th*t vừa mới được thủ da^ʍ khiến cho sưng to, thử dùng cánh môi đυ.ng chạm qυყ đầυ đã ngạo nghễ thẳng đứng của hắn.

Xúc cảm không tồi, cũng không có mùi lạ gì, nhiệt độ cũng rất thích hợp.

Vì thế, Mộc Khanh Khanh cũng không làm ra vẻ nữa, trực tiếp hé miệng ngậm lấy phần đầu côn th*t. Qυყ đầυ của đàn ông là phần thô nhất của côn th*t, cho nên chỉ mới ngậm lấy qυყ đầυ của Dung Ly cũng đã khiến cánh môi của Mộc Khanh Khanh căng rộng ra, môi thịt trên đôi môi chật căng dán lên thân gậy hắn.

Dung Ly nhịn không được muốn ưỡn thẳng lưng, đưa chính mình vào trong miệng cô càng nhiều hơn một chút.

“Ngô ——” Mộc Khanh Khanh bị động tác bất thình lình xảy ra của hắn làm cho kêu rên một tiếng, trong miệng hơi trướng đầy, nhưng vẫn nằm trong mức độ có thể chịu đựng.

Dung Ly cắm lộng một cái, được như nguyện cắm côn th*t của mình vào thêm một chút, nhưng theo đó lại là du͙© vọиɠ muốn thọc vào rút ra bốn phía trong miệng cô.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu

“Ngươi động đầu của mình ấy, lại dùng đầu lưỡi liếʍ vài cái.” Sợ lời mình nói sẽ khiến Mộc Khanh Khanh mất hứng, Dung Ly lại vội vàng giải thích giải vây cho mình, “côn th*t nghẹn khó chịu quá, ta nhịn đến nỗi thấy hơi đau rồi.”

Mộc Khanh Khanh lại thử lại nuốt vào một đoạn nhỏ thân gậy, thẳng đến khi không thể miễn cưỡng được nữa mới dừng động tác của mình lại, bộ phận gốc rễ côn th*t dư lại bên ngoài lại được cô săn sóc dùng đôi tay của mình giúp hắn ma sát lên xuống.

Đầu lưỡi mềm mại thơm ngọt liếʍ láp thân gậy khiến thân thể Dung Ly khó kìm nén mà bắt đầu phát run, càng không cần phải nói khi cô nuốt côn th*t khẽ hút đè ép mang đến kɧoáı ©ảʍ mất hồn. Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu. Rõ ràng là động tác khẩu giao ngây ngô vô cùng nhưng lại khiến hắn khó có thể kìm chế, không kiên trì được bao lâu liền có cảm giác bên hông mình bắt đầu tê dại, run rẩy muốn bắn tinh.

Dung Ly bị áp bức vẫn luôn muốn phát ra tiếng, phát tiết ra du͙© vọиɠ đang lan tràn quá nhiều, rồi lại nhớ kỹ đến lời cảnh cáo và khiển trách của cô. Hàm răng trắng tinh gắt gao cắn môi dưới, trong đôi mắt hoa đào sóng nước dập dờn, đáng thương hề hề, cực kỳ uất ức.

Đã giúp hắn làm lâu như vậy rồi nhưng côn th*t của Dung Ly vẫn luôn cứng rắn không muốn bắn, quai hàm của Mộc Khanh Khanh đã mỏi nhừ, chỉ cảm thấy miệng mình mà còn động nữa sẽ hoàn toàn bị phế đi. Lười biếng dừng động tác đưa đẩy của mình, nhưng lại đổi lấy Dung Ly bị nghẹn rất lâu tự lực cánh sinh thọc vào rút ra đâm thọc.

Hai tay Dung Ly đã khó nhịn hoạt động dọc theo lỗ tai cô, bám lấy hai bên đầu cô, hạ thể tàn nhẫn hung ác mà thao cái miệng phía trên của cô, côn th*t diễu võ giương oai đâm thọc loạn xạ trong miệng cô, ma sát hai mảnh cánh môi đến sưng đỏ nóng bừng, lưỡi Mộc Khanh Khanh đã sớm bị đè ép đến không có chỗ để, chỉ có thể bất lực liếʍ láp đảo quanh theo thân gậy của hắn, từng giọt từng giọt chỉ bạc trong suốt theo khóe miệng căng chặt của cô nhỏ giọt trên cỏ.

Dung Ly vẫn luôn chịu đựng dục hỏa sắp bùng phát, không dám cũng không nỡ tiến sâu vào cổ họng trong lần đầu tiên khẩu giao của cô, chỉ dựa vào kɧoáı ©ảʍ mỹ diệu do nửa trước côn th*t tích lũy.

Nhưng khi lưỡi Mộc Khanh Khanh vô ý thức liếʍ láp mã mắt trước qυყ đầυ hắn, Dung Ly thật sự có chút nhịn không được, tiếng gầm nhẹ kìm nén trong miệng rốt cuộc cũng thoát ra, một động tác thẳng lưng hung tợn, phá vỡ khoang miệng ấm áp của cô, đẩy toàn bộ côn th*t đã dính đầy nước bọt chọc vào trong miệng Mộc Khanh Khanh, lượng lớn dịch trắng cũng bắn toàn bộ vào trong.

Rốt cuộc cũng phát tiết hết thú tính mãnh liệt trong cơ thể, trong lòng Dung Ly lại theo đó dâng lên một thứ tình cảm xa lạ nhưng lại sâu đậm cháy bỏng, hắn vội vàng muốn vì cảm giác này mà tìm kiếm một cánh cửa đột phá.

Tinh linh nằm co ro giữa hai chân mình, khóe miệng dính đầy dịch trắng, đôi mắt hồng phấn mê ly say lòng người, cứ như vậy hấp dẫn toàn bộ tâm thần hắn, thậm chí vượt qua cả dư vị cuồn cuộn sau khi thân thể cao trào.

Cũng không thể khống chế hành vi của chính mình, Dung Ly nâng Mộc Khanh Khanh lên ôm vào trong lòng ngực mình, sau khi đơn giản tinh tế giúp cô xử lý sạch sẽ, hai tay liền bắt đầu quấn lấy cô không buông, hoàn toàn mang tinh linh tiến vào trong phạm vi khống chế của mình.

“Thoải mái lắm… Tinh linh thân ái của ta.” Dung Ly hôn lên tai nhọn tinh linh của cô, tựa như muốn mượn nụ hôn này xuyên thấu trái tim cô, thẳng đến nơi sâu thẳm trong linh hồn. “Ngươi thì sao? Thoải mái chứ?”

Mộc Khanh Khanh: “…”

“Ta nói thoải mái ngươi tin không?” Thật sự là nhịn không được phỉ nhổ trong lòng, nhưng Mộc Khanh Khanh vẫn mở miệng nói ra lời trong lòng của mình, phá hỏng hết không khí vốn nên ấm áp ngọt ngào của hai người triệt để.

Dung Ly: “…”

Bẹp miệng không muốn nói chuyện, Dung Ly tỏ vẻ rất hối hận tại sao vừa rồi mình không trực tiếp dùng một nụ hôn biểu đạt tình cảm mênh mông của mình mà lại đặt hy vọng vào một tinh linh mang thuộc tính sắc nữ chứ?