- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Ép Khô Nam Phụ
- Chương 69
Ép Khô Nam Phụ
Chương 69
《Game online thực tế ảo ( 5)》
THANH ÂM KHÀN KHÀN NHƯNG LẠI CỰC KỲ BÁ ĐẠO 【 cao H】
Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu
Editor: Dương Gia Uy Vũ
🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥
Sau khi nghe được lời cô nói, Dung Ly đã khó kìm nén nữa mà nức nở đáp ứng cô. Khi cảm giác được chính mình đã khôi phục tự do hành động, Dung Ly lập tức duỗi tay về phía cô, dù cho cánh tay hơi hơi tê dại nhưng hắn vẫn quật cường một hai phải lột sạch sẽ bộ quần áo chướng mắt trên người cô.
"Hừ, lấy thực lực hiện giờ của ngươi mà muốn cởϊ qυầи áo của ta? Coi chừng bị trời phạt giáng sét xuống đánh chết đấy..." Một tay cô cầm lấy cổ tay hắn, trên mặt đầy cao ngạo và trào phúng, sau khi nhìn thấy biểu cảm phẫn hận vô lực của hắn, chợt nhợt nhạt cười, mang theo chút tính kế và chờ mong, "Nói ta nghe vài câu dễ nghe đi, ta sẽ cởϊ qυầи áo ra ngay, được không? Ngươi Ngươi Ngươi?"
"Đừng gọi ta là Ngươi Ngươi Ngươi! Gọi ta là Dung Ly!" Hắn đã bị du͙© vọиɠ nghẹn lại đến mức dữ tợn như lửa đốt, lại chỉ có thể nghe được cô khí định thần nhàn trêu chọc hắn, Dung Ly không thể ức chế mà cảm thấy thất bại và phẫn hận.
Mộc Khanh Khanh nhìn hắn một cái, an tĩnh từ trên người hắn tránh ra, bàn tay sạch sẽ non mịn lại chặt chẽ ngăn chặn cổ tay của hắn, chân thật đáng tin dẫn dắt tay hắn sờ về phía hạ thể đang bừng bừng phấn chấn, "Rất có tinh thần nhỉ... Dung Ly?"
Dung Ly bị bắt cảm thụ nóng rực trong lòng bàn tay, xấu hổ không cam lòng và vô lực phát tiết du͙© vọиɠ tra tấn hắn, có chút thất thố gào thét lớn, "Vô nghĩa! Đương nhiên phải có tinh thần rồi! Ta đã bị ngươi trêu chọc lâu như vậy! Nếu không cứng chẳng phải tàn rồi à!"
Lực đạo đang nắm chặt cổ tay hắn chợt tăng thêm, Mộc Khanh Khanh có chút hung tàn dẫn dắt tay hắn chụp vài cái lên thân gậy đầy gân xanh, sau khi nghe được vài tiếng kêu đau từ trong cổ họng hắn phát ra, kiều mị cười, "Không hổ là thiếu niên chưa trưởng thành, côn th*t này của ngươi thật đúng là..."
Cô vẫn chưa nói hết, nhưng đúng là bởi vì chưa nói xong mới có thể càng khiến người ta mơ hồ không rõ.
Dung Ly hơi không chịu nổi đỏ bừng tai nhọn, trong trò chơi hắn vẫn chưa chuyển chức*, tất nhiên thân thể cũng chỉ là trạng thái thiếu niên, mặc dù so với người cùng lứa thô tráng hơn không ít, nhưng quả thật có chút không đủ nhìn...
* Chuyển chức: thuật ngữ game, nghĩa là chuyển biến chức nghiệp. Trong game, nhân vật của người chơi vì hạn chế của chức nghiệp mà không thể trang bị một số vật phẩm và kỹ năng, thông qua chuyển chức sẽ có thể làm được điều này. Nhưng nếu muốn chuyển chức thì phải đạt được một số yêu cầu bắt buộc (Level, đạo cụ mấu chốt,...) (Theo Baidu)
Thật sự chịu không nổi ánh mắt chế nhạo kia của cô nữa, Dung Ly tức giận mở miệng:
"Nếu ngươi để ta tự mình động thủ nhất định ta có thể thao ngươi đến dục tiên dục tử!"
Mộc Khanh Khanh khó có được nghe xong lời hắn nói một lần, "Ừ, tự ngươi động thủ đi, đúng là ta rất muốn thấy cảnh đẹp ngươi tự an ủi."
Dung Ly thở dốc vì kinh ngạc, tay đang ấn lên côn th*t nóng bỏng không biết nên tiếp tục động tác như thế nào, hơi tự sa ngã nói: "Một mình ta tự an ủi chẳng thú vị gì, chi bằng hai người chúng ta cùng nhau tự an ủi?"
Hắn cho rằng về điểm này phái nữ sẽ ngượng ngùng rụt rè, chắc chắn cô sẽ không đáp ứng, nhưng ai biết cô lại sảng khoái đồng ý, còn tích cực bắt đầu cởi sạch toàn bộ quần áo trên người mình, "Bắt đầu đi?"
Đáp lại cô là một âm thanh nuốt nước bọt rõ ràng.
Tộc Tinh Linh quả thật đã nhận hết sự chăm sóc và ưu đãi trong tất cả các chủng tộc, dung nhan tinh xảo, khí chất cao quý, cử chỉ ưu nhã, cùng với thân thể hoàn mỹ.
Dung Ly đột nhiên phát hiện, nhìn thấy cảnh đẹp hương diễm như vậy, tự an ủi lại trở thành chuyện đương nhiên, tay nắm côn th*t bắt đầu tự giác lên xuống, ngón tay trắng nõn phối hợp với côn th*t thô tráng sẫm màu vậy mà cũng hết sức hài hòa, mắt hắn trước sau vẫn nhìn chằm chằm ngọc thể trần trụi gần trong gang tấc kia không rời.
"Xinh đẹp lắm... Dung Ly." Thân thể thiếu niên bóng loáng nổi lên một tầng tìиɧ ɖu͙© màu hồng nhạt, hắn tự an ủi khiến cô không kìm chế được vì hắn trầm luân mê muội, trên dung nhan hồn nhiên sạch sẽ được vẻ câu hồn quyến rũ khắc hoạ giữa mày, ngay cả không khí cũng bị quyến rũ đến khô ráo.
hoa huy*t xuân thủy tràn lan của Mộc Khanh Khanh hơi hơi co rút lại, muốn khép chân cọ xát hai đùi một chút nhưng lại bị Dung Ly nhìn thấu ý đồ của cô ngăn lại.
"Ưm, đừng chịu đựng nữa... Tay, dùng tay cô."
Mộc Khanh Khanh để hai bắp đùi đối diện với Dung Ly, khẽ gật đầu, vài sợi tóc màu bạc nghịch ngợm cọ vào nhụy hoa hồng nhạt đang nở rộ trước ngực cô, Mộc Khanh Khanh cảm giác được ngứa ngáy hơi không thoải mái mà bắt lấy bộ ngực, ngón tay lướt qua nhũ thịt trắng nõn mịn màng, một cái tay khác của cô đã duỗi về phía miệng huyệt giữa hai chân, thử vuốt ve đâm thọc vài cái.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu
Tiếng hít thở của Dung Ly bắt đầu dần dần tăng thêm, nhìn ngón giữa non mịn của cô từng chút một chen vào hoa huy*t sạch sẽ mê người, hoa môi phấn nộn bị lượng lớn dâʍ ɖị©ɧ trong suốt nhiễm đến óng ánh tươi mới, như một đóa hoa mới chớm nở chờ người đến hái, tiếng ưm tinh tế theo động tác vuốt ve bộ ngực của chính mình mà nhẹ nhàng phát ra.
Hai người cứ như vậy ý da^ʍ lẫn nhau, thân thể trần trụi, phục vụ đối phương lại phục vụ chính mình. Một phòng kiều diễm, tiếng rêи ɾỉ hoặc khàn khàn hoặc trong trẻo, cùng tiếng nước ngọt ngào rất nhỏ nhưng lại không thể bỏ qua nào đó.
Chỉ là chiều dài và độ thô của ngón tay phái nữ dù sao cũng có hạn, cho dù hoa huy*t đã bị nhét ba ngón tay vào nhưng Mộc Khanh Khanh vẫn cảm thấy vô cùng không thỏa mãn, một đôi tai nhọn nóng rực như thiêu đốt, tựa như khát vọng dục cầu bất mãn trong lòng cô.
"Không, không đủ... Ha a..."
Cô tiến đến trước mặt Dung Ly đã trở nên mặt đỏ tai hồng, hai mắt hoa đào mờ mịt mênh mông sương mù, nhìn tai nhọn cũng đã nóng lên của hắn, Mộc Khanh Khanh không có một chút năng lực chống đỡ dụ hoặc không chút khách khí há mồm ngậm lấy lỗ tai hắn.
"Ưʍ...a --" không hề ngoài ý muốn, du͙© vọиɠ tích lũy đã lâu tuôn ra, từng luồng dịch trắng dưới động tác liếʍ láp lỗ tai hắn của cô bị ngón tay hắn xoa khiến chỗ qυყ đầυ đỏ tươi bắn ra.
"Ưm a... Liếʍ ta... Ta, ta cũng muốn a a..." Ngón tay không dám thâm nhập hoàn toàn chỉ có thể đâm thọc loạn xạ chỗ hoa huy*t, rõ ràng đã sắp đến cao trào, chỉ còn thiếu một chút...
Lần đầu tiên Dung Ly tiếp xúc với tai nhọn của Mộc Khanh Khanh là dùng môi lưỡi hắn. Cánh môi ấm áp dán lên tai cô, tinh tế dùng lưỡi liếʍ qua mỗi một tấc nóng bỏng, thật cẩn thận dùng hàm răng cọ xát làn da yếu ớt, môi lưỡi cùng sử dụng nên Dung Ly đã dễ dàng đưa thân thể Mộc Khanh Khanh lên cao trào.
Cao trào khiến thân thể cô tinh tế run rẩy, thật lâu sau cũng chưa thể khôi phục lại, không biết là bởi vì hoa huy*t co rút kịch liệt làm cô thoải mái hay là do người phía trên như nghiện mà liếʍ láp tai nhọn mang lại kí©h thí©ɧ.
Không biết qua bao lâu, ý thức của Mộc Khanh Khanh dần dần rõ ràng, sau khi hai mắt khôi phục thanh minh, hình ảnh lọt vào trong tầm mắt chính là Dung Ly đang đè trên người mình cọ xát gặm cắn lung tung.
"Dừng, dừng lại... Ư a..." Thanh âm hơi khàn khàn nhưng lại cực kỳ bá đạo.
Trong lòng Dung Ly run lên, không phải là đột nhiên lại ghét bỏ kích cỡ của mình, muốn dừng lại đấy chứ? Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu. Một đôi mắt hoa đào chớp vài cái, vờ như không nghe thấy lời cô nói, tiếp tục nhấm nháp thân thể dưới thân, nỗ lực châm ngòi càng nhiều du͙© vọиɠ trên thân thể cô, đến khi khiến thân thể Mộc Khanh Khanh mềm mềm mại mại, yêu kiều rêи ɾỉ không ngừng.
Mộc Khanh Khanh đã hoàn toàn không còn sức lực, căn bản không thể đẩy ngã được Dung Ly, đè ép lại ý muốn làʍ t̠ìиɦ của hắn.
Khi nhìn thấy mắt hồng của Mộc Khanh Khanh lại lần nữa mê ly, nhân lúc cô không chú ý, Dung Ly lặng lẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi. Vội vàng quấn lấy cánh môi cô, hôn kịch liệt, điên cuồng hấp thu nước bọt thơm ngọt trong miệng cô, một bàn tay tội ác cũng lặng yên tìm được hoa huy*t ướŧ áŧ mà hắn mơ ước đã lâu.
hoa huy*t trải qua cao trào mềm mại thơm ngọt, cực kỳ nhạy cảm. Dung Ly chỉ đâm thọc vài cái vào khe hở giữa hai cánh hoa môi, lại đưa tới một con sóng lớn d*m thủy, cửa huyệt co rút lại vội vàng muốn cắn nuốt lấy vật có thể lấp đầy cô.
Một tay khác của Dung Ly vẫn luôn xoay quanh chỗ nhạy cảm sau lỗ tai cô, thường xuyên vuốt ve vành tai hơi nóng lên của cô.
Thời điểm để côn th*t của mình tiến vào trong cơ thể cô, hắn dán lên tai nhọn của cô, hô hấp nóng rực phả lên phía trên, "Ngươi tên là gì? Tinh linh của ta?"
Một dòng điện tê dại từ lỗ tai truyền khắp toàn thân, thân thể Mộc Khanh Khanh run run, không thể kìm chế mà lại một lần đưa cô lên cao trào. Tiếng hít thở ấm áp không thể bỏ qua không ngừng kí©h thí©ɧ cô, nhịn không được muốn cự tuyệt, mang theo tiếng khóc nức nở mà ưm ra tiếng, "Đi, tránh ra... ư a... A a..."
Trên mặt thiếu niên vốn tràn đầy xuân ý dào dạt thoáng chốc trở nên hơi âm trầm buồn bực.
Lại ghét bỏ hắn nhỏ đấy à?
Dung nhan hồn nhiên lại yêu mị lại có thể hiện ra một chút lo lắng không chân thật, "Ngươi tên là gì? Nói cho ta biết!" Dung Ly nhíu mày, tầng tầng mồ hôi đọng trên trán hắn, hắn kiệt lực nhẫn nại xúc động muốn phá tan một tầng lá mỏng kia.
Mộc Khanh Khanh lắc đầu, muốn tránh thoát âm thanh nóng ẩm đang bồi hồi bên tai cô, hô hấp đã hỗn loạn đến không tưởng.
Dung Ly thấy cô vẫn lắc đầu cự tuyệt trả lời mình, ý tưởng càn quét đến sau khi thất bại chính là chứng minh du͙© vọиɠ của mình với cô. Thẳng lưng một cái thật sâu, hoàn toàn chiếm hữu tinh linh thuộc về hắn này. Sau khi biết cô không có gì khó chịu, không hề có một tia do dự, Dung Ly hung ác chen vào phá vỡ huyệt thịt phấn nộn của cô, mỗi một chỗ bên trong hoa huy*t cô đều trải đầy dấu vết của hắn.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu
Mộc Khanh Khanh rất muốn phóng ra một kỹ năng làm Dung Ly thế này thế kia, chỉ là hiện giờ mấy chỗ nhạy cảm yếu ớt nhất toàn thân trên dưới của cô tất cả đều bị hắn chiếm cứ đùa bỡn, không có một chút sức lực phản kháng nào.
Dung Ly buông thả tìиɧ ɖu͙© tùy ý khıêυ khí©h tai nhọn của cô, hung tợn liếʍ hôn môi lưỡi cô, đè ép xoa nắn hai luồng mềm mại, dùng lực đạo kinh người thao lộng hoa tâm cô...
"Ưm a... Nhanh, nhanh quá... Chậm, chậm một chút... Ư a a!!" Đôi môi bị chặn khiến cô chỉ có thể phát ra vài tiếng rêи ɾỉ vụn vặt.
Dung Ly chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙© cuốn lấy cái lưỡi cô, lại một lần nữa gặm cắn cánh môi sưng đỏ. Cánh tay gắt gao quấn quanh cô, khóa chặt cô trong lòng ngực của mình, không để lại một khe hở nào.
Cô quá mức hoàn mỹ tinh xảo khiến hắn hận không thể hòa cô vào máu thịt mình, có thao lộng như thế nào cũng cảm thấy không đủ, không đủ! Tinh linh của hắn mang đến cho tính ái của hắn một loại thuốc phiện phệ cốt, một khi đã lây nhiễm thì sẽ không bao giờ có thể dừng đòi hỏi. côn th*t nóng cháy của hắn được mị thịt của cô chặt chẽ bao lấy chính là phương pháp hữu hiệu nhất, vách tường mυ"ŧ vào gặm cắn thân gậy khiến hắn có một loại khát vọng vĩnh viễn muốn ở lại bên trong, vĩnh viễn cũng không thể buông cô ra.
Lại một lần tàn nhẫn va chạm qua đi, Mộc Khanh Khanh cuộn ngón chân lại, kɧoáı ©ảʍ tức khắc tràn ra khắp người, một đôi tai nhọn càng bị nhiễm đỏ đến gần như trong suốt. Truyện chỉ đăng duy nhất trên truyenhdt.com @DuongGiaUyVu. Qυყ đầυ nhạy cảm được d*m thủy từ hoa huy*t bắn ra tưới ướt, vách trong chặt chẽ đến không thể tưởng tượng lại một lần nữa co rút lại, Dung Ly vẫn luôn cố nén du͙© vọиɠ muốn bắn tinh rốt cuộc cũng buông thả chính mình, dịch trắng nóng bỏng bắn đầy trong thân thể của cô.
"Thoải mái không? Tinh linh thân ái của ta?" Vật đổi sao dời, từng lời tương tự như khi nãy lúc này đây lại là Dung Ly nói ra.
Mộc Khanh Khanh vô cùng mệt mỏi nhắm hai mắt, không nói lời nào.
Dung Ly không đợi được tinh linh dưới thân khích lệ, khẽ cắn môi, chấp niệm nhất định phải chứng minh năng lực của chính mình đột nhiên sinh ra.
"Ngươi, ngươi... Đừng mà!"
Ma pháp trận sáu cạnh trong nhà cây vẫn còn ở lộ rõ quầng sáng màu đen, trên thảm bên cạnh lại có hai người quấn quanh bên nhau, hương vị tìиɧ ɖu͙© da^ʍ mị cùng với thân thể hai người rung động không ngủ không nghỉ.
Mộc Khanh Khanh hốt hoảng, cảm giác chính mình chắc là lại bị thao đến ngất xỉu lần nữa, hắn cũng đã bắn rất nhiều lần trong cơ thể cô, chỉ là hắn vẫn không rút cự thạc đang chôn trong cơ thể cô ra, thiếu niên không biết mệt mỏi một lần lại một lần bướng bỉnh muốn chứng minh bản thân.
Ngay lúc Mộc Khanh Khanh lại một lần khản giọng thét chói tai cao trào, thiếu niên vốn nên cùng bắn tinh cao trào lại biến mất trong một quầng sáng trắng.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Xuyên Nhanh
- Ép Khô Nam Phụ
- Chương 69