Trở về nhà vs một tâm trạng cực kì tồi tệ, con bé chào hỏi mọi ng` một cách qua loa rồi bỏ lên phòng. DTrở về nhà vs một tâm trạng cực kì tồi tệ, con bé chào hỏi mọi ng` một cách qua loa rồi bỏ lên phòng. Dưới nhà, mọi ng` đều thắc mắc ko hiểu sao nó lại như vậy, vì rõ ràng kết quả học tập của nó rất tốt, tốt nghiệp cấp III trong vòng 2 năm, hiện là sinh viên chính thức của một trường Đại học danh tiếng ở Anh, hoàn thành các thử thách một cách hoàn hảo....Và rồi, ko hẹn mà gặp, tất cả mọi ng` đều nghĩ đến một cái tên: Tuyết Nhi!
Và mọi ng` đã đoán đúng....
Mặc dù nó về lúc sáng, Tuyết Nhi cũng đã đc bik ngay khi nó đặt chân vào nhà nhưng mãi đến tối mới thấy Tuyết Nhi sang. Và. Nó hiểu.
Vừa nhác thấy bóng dáng nó, Tuyết Nhi đã reo lên đầy vui sướиɠ....
- Thanh Thanh!- kèm theo một cái ôm thật chặt.
Nó khẽ cười nhẹ rồi cũng vòng tay ôm Tuyết Nhi, sau đó nhẹ nhàng đẩy cô ra, nhìn chăm chú khuôn mặt ng` đối diện....Nụ cười vẫn còn đó, đôi mắt vẫn ánh lên vẻ tinh nghịch trong sáng đó...nhưng sao......thấy thật xót xa.....
- Tuyết Nhi, tóc cậu.....- nó giả vờ hỏi.
- Ah....tóc....cái này.....-đúng như nó đoán, Tuyết Nhi lúng túng thấy rõ.- Tớ....chỉ là.....uhm...Vì tớ thấy hơi dài nên cắt bớt thôi- Tuyết Nhi cười gượng.
Một lời nói dối quá vụng về. Con bé còn nhớ rõ Tuyết Nhi yêu quý mái tóc mình như thế nào, thậm chí còn có lần khóc ré lên vì bị lôi đi cắt tóc, làm sao lại "thấy dài nên cắt bớt" đc chứ. Con bé khẽ thở dài nhìn mái tóc mới của Tuyết Nhi, đã ngắn hơn nhiều so vs trước. Cánh tay đưa lên, chạm nhẹ vào một vết bầm đc che giấu khá kĩ sau mái tóc. bất giác thở dài.
- Thôi đc rồi, tớ ko ép. Nhưng nếu có chuyện j`, nhất định phải nói cho tớ bik, nghe chưa? Nếu để tớ tự tìm ra, tớ ko đảm bảo đc trước điều j` đâu- nó cười, buông lời hăm dọa.
Tuyết Nhi hoảng hốt trước lời nói của nó. Như vậy là......nó đã bik.
- Uhm.....thật ra.....Thanh Thanh ak`, đừng làm j` nhé! Chỉ tại.....tớ.....
- Tuyết Nhi, cậu có mun cùng tớ sang Anh ko?- con bé cắt lời, nó bik Tuyết Nhi ko mun nói.
- Anh?- Tuyết Nhi tròn xoe mắt.
- Uhm...Tuy đã hoàn thành các thử thách nhưng tớ mun sang đó học tiếp Đại học. Tớ mun cậu cùng đi theo. Chẳng phải trước đây cậu cũng mun thế sao?- nó cười hiền.
Tuyết Nhi tỏ vẻ băn khoăn trước đề nghị của nó. Đúng là trước đây cô có mun thế thật, nhưng bây h......
- Tớ.....- Tuyết Nhi ngập ngừng.
- Sao?- mắt nó thoáng chốc tối lại.- có thứ j` níu giữ cậu vậy? Tớ ko mun để cậu lại một mình đâu.
- Tớ.....thực ra tớ.....- Tuyết Nhi hít một hơi thật sâu- tớ đã mun nói vs cậu từ trước nhưng....thôi, bây h nói cũng đc, thật ra tớ......tớ đã có ng` yêu.- Tuyết Nhi nói nhanh.
- Tớ bik.- nó thản nhiên.
Tuyết Nhi bất ngờ trước câu trả lời của nó. Bik? Làm sao nó bik khi mà ngay cả gia đình cô cũng ko?
Dường như nhận ra sự thắc mắc trong ánh mắt của Tuyết Nhi, con bé khẽ nhếch mép cười.
- Đừng ngạc nhiên, chuyện này cũng ko khó đoán lắm, ng` có thể khiến cậu từ chối lời đề nghị này của tớ tất nhiên ko phải chỉ là quan hệ bình thường rồi, nếu ko mun nói là, có quan hệ vô-cùng-đặc-biệt. Phải ko?
......
- Thôi đc rồi, thử nói xem, ng` đó là ai?
- Uhm.....anh ấy là Trịnh Minh Vương, hơn tớ 2 tuổi. Tớ chỉ bik có vậy- Tuyết Nhi ngập ngừng.
- Chỉ vậy thôi?- nó nheo mắt.
- Uhm.....
- Anh ta có bik cậu là ai ko?
- Ngoài tên ra, chẳng bik j` cả.
- Nếu cậu đã quyết, tớ cũng chẳng thể nói j` hơn. Nhưng nên nhớ, con ng` ta sống phải có lòng tin, song ko có nghĩa là tin tất cả mọi thứ, cậu hiểu chứ? Ngày mai, đưa tớ đi gặp anh ta.
- Nhưng.....
- Cứ quyết định vậy đi.- nó kết thúc câu chuyện một cách nhanh chóng.
Tuyết Nhi nhìn nó, có thoáng chút bối rối và lo lắng, cũng ko hiểu tại sao. Cô chợt thấy có j` đó.....linh cảm....nhưng là một linh cảm ko may mắn.....Là sao?
- Nào, đừng có giữ cái bộ mặt đó, trông khó coi quá đi. Cậu ko hợp vs việc suy nghĩ đâu, Tuyết Nhi.- nó nhéo má cô bạn thân- hôm nay có mun ngủ cùng tớ ko? hay có ng` yêu rồi nên quên lun cả bạn?- nó châm chọc.
- Thanh Thanh! Cậu thật là.....- Tuyết Nhi ngúng nguẩy đáp rồi theo nó vào trong phòng.
~~***
~~
- Ng` yêu cậu đúng hẹn quá nhỉ?- con bé nhếch mép.
Tuyết Nhi nãy h im lặng ko nói j`, vì bik nói cũng như ko. Hôm nay cô đã hẹn đưa nó đi gặp anh, nhưng ko hiểu sao đến h anh vẫn chưa tới. Cô khẽ thở dài.
- Tớ cũng ko bik nữa, chắc anh ấy bận j` đó.
Con bé ko nói j`, chỉ cười nhạt rồi lười nhác ngồi xuống chiếc ghế đá cạnh đó, luôn tiện kéo Tuyết Nhi ngồi sát cạnh mình, đưa tay lên trán Tuyết Nhi.
- Cẩn thận đấy, bị cảm nữa thì khốn.- nó nói rồi mỉm cười, hôn nhẹ lên trán Tuyết Nhi làm mấy cô đi qua đó cứ gọi là"lé mắt".
Hi`. Cũng tại hôm nay ko bik nghĩ j` mà nó lại chọn trúng ngay một bộ đồ nhìn bề ngoài rất giống con trai, mái tóc lại đc vén lên, giấu trong mũ làm nó ko khác j` một tên con trai chính hiệu con nai vàng ^^