Chương 3: Dụ Hàn chưa từng gọi nàng là bà xã

15 phút sau, xe taxi đỗ ở ngoài khu người giàu ở đường Tân Giang. Hứa Dục Kỳ hoàn hồn, nàng vội vàng đưa tờ tiền mặt màu đỏ qua, thậm chí tài xế chưa kịp thối lại thì nàng đã vừa cảm ơn vừa mở cửa xe ra để chạy về.Tiểu khu là do quân đội tặng riêng cho Dụ Hàn, mỗi tầng một căn, ngay cả bãi đỗ xe cũng độc lập, tính riêng tư rất tốt. Dụ Hàn lấy căn hộ này để làm căn hộ cho hôn nhân, hai người đăng kí kết hôn xong thì Hứa Dục Kỳ dọn qua đây.

“Hửm?”

Khi đi ngang qua bãi đỗ xe của các nàng ở dưới tầng, Hứa Dục Kỳ liếc mắt thấy chiếc xe có giấy phép mang dòng chữ quen thuộc.

Đó là xe của Dụ Hàn.

Nhìn từ kính chắn gió thì nàng thấy Dụ Hàn đang nằm trên vô lăng, toàn thân run rẩy.

Nàng dừng bước chân gấp gáp, Hứa Dục Kỳ hít thở căng thẳng, nàng lập tức thay đổi hướng đi đến chiếc xe đó không một chút suy nghĩ.

“Dụ Hàn?”

Không ai trả lời.

Nhưng càng đến gần thì Hứa Dục Kỳ nhạy bén ngửi thấy một mùi điệt hấp dẫn. Mùi điệt quyến rũ ấy dần thoảng ra từ cửa sổ xe hơi mở, vừa ngọt thanh vừa nồng đậm, trong sự hỗn loạn ấy phảng phất một mùi cay đắng vẩn đυ.c nhè nhẹ.

Thân là hương liệu thực vật thiên nhiên quý báu, mùi điệt quyến rũ ngọt thanh hợp lòng người, nhưng nó không tươi mát thanh nhã như hoa cỏ bình thường. Nó tự mang một khí khái — giống như chủ nhân của nó vậy. Đây là chất độc thuộc tin tức tố của Dụ Hàn. Khuôn mặt của Omega đỏ bừng, cặp mắt to tròn nhuốm hơi nước, đầu ngón tay căng chặt, đôi chân dường như sắp mềm oặt trong mùi điệt quyến rũ ngày càng nồng đậm ấy.

Đây không phải thứ mà Hứa Dục Kỳ khống chế được, Omega không có bất cứ sự áp đảo nào để chống cự tin tức tố của Alpha.

Ngón tay trắng nõn run rẩy, Hứa Dục Kỳ cắn môi, nàng lấy ra chiếc khóa dự phòng ở trong túi mà Dụ Hàn đã đưa cho nàng. Hít sâu một hơi, nàng ấn chốt mở, cửa xe vừa mở thì mùi điệt quyến rũ che trời lấp đất ấy đánh úp lại.

A…

Gần nửa tháng chưa gặp mặt, đột nhiên ngửi thấy mùi điệt nồng đậm như thế khiến Hứa Dục Kỳ cảm thấy mình bị luồng khí của người này đóng chiếm hoàn toàn, cơ thể của nàng mềm nhũn. Đôi mắt xinh đẹp mê ly, toàn bộ khuôn mặt tinh xảo đỏ ửng.

Không, không được… Dụ Hàn đang chờ nàng, nàng không thể để bản thân trầm luân trong tin tức tố của Dụ Hàn.

"Dụ Hàn…" Cắn mạnh môi dưới, cơn đau khiến Omega lập tức thanh tỉnh. Hứa Dục Kỳ khom lưng, đầu ngón tay run rẩy muốn đến gần để nâng đối phương dậy: "Dụ Hàn… Ừm… Chúng ta về nhà thôi… A!"

Nàng còn chưa nói xong, Alpha đang dụi mặt trong khuỷu tay nghe thấy âm thanh quen thuộc thì nâng nửa bên mặt nhìn qua, khi cái người luôn lạnh lùng như băng thấy đối phương tới thì cô lập tức duỗi tay kéo đối phương vào trong. Không gian buồng lái nhỏ hẹp, bị kéo vào đột ngột và không kịp tránh nên phần eo mềm mại yêu kiều của Hứa Dục Kỳ đâm vào vô lăng, cơn đau khiến nàng hít sâu một hơi.

"Dụ Hàn…"

Chỉ kịp gọi cô một tiếng, nụ hôn ấm nóng đặt lên khuôn mặt nàng. Từ giữa trán đến giữa mày, lại đến mũi… Sự vội vàng ấy không hề giống tác phong của Dụ Hàn.

"Kỳ Kỳ…"

Alpha vừa gấp gáp hôn nàng, vừa gọi lờ mờ không rõ, giọng nói thanh như suối hơi khàn, gợi cảm muốn chết.

"Hừ ~ a ~" Nhìn thấy Alpha dụi mặt vào cổ mình vừa hôn vừa cắn, đôi mắt của Hứa Dục Kỳ lập tức mê ly, nhưng nàng nhanh chóng đẩy cô ra, giọng nói run rẩy: "Dụ, Dụ Hàn… Đóng cửa lại…"

Mặc dù đây là bãi đỗ xe riêng nhưng Hứa Dục Kỳ vẫn lo bị người khác thấy.

Bị nàng đẩy một chút, Dụ Hàn cũng hơi thanh tỉnh.

Khuôn mặt trắng nõn của cô nhuốm hồng, cô cúi đầu rồi hôn lên khóe miệng khẽ run của Omega một cái. Bàn tay nhanh chóng nâng ghế cao hơn để không gian ngồi lớn hơn một chút. Sau đó hai tay cô nắm lấy cái eo nhỏ của Hứa Dục Kỳ và nhấc lên, cô tách đôi chân thon dài tinh tế ấy để nàng ngồi trên đùi mình. Cuối cùng cô mới duỗi tay đóng cửa xe lại.

"Bà xã…" Làm xong tất cả, Alpha dính nhớp mới thò qua, cô ngậm, hôn, liếʍ cánh môi mềm mại của nàng, hai tay cũng gian xảo sờ trên người nàng.

Hứa Dục Kỳ đỏ bừng mặt.

Tâm trí vốn không tỉnh táo lắm càng bị mùi điệt quyến rũ làm choáng váng. Nghe thấy Dụ Hàn gọi mình là “bà xã”, Hứa Dục Kỳ thở hổn hển, ngón tay hơi khó kìm nén phải nắm lấy phần vai quân phục màu xám đậm của cô.

Dụ Hàn chưa từng gọi nàng như thế…