(Nam chính bị nghiệp quật mà yêu điên cuồng) Khương Linh cực kỳ sợ Bộ Chiêm. Hắn tàn nhẫn độc ác, dối trá ích kỷ, không coi ai ra gì, vì quyền thế không từ thủ đoạn, là tên gian thần tiếng xấu vang xa. Trước khi trở thành trở cười của thiên hạ, cung kính nhận thánh chí tứ hôn, ngay sau đó liền đem nhốt thiên tử đương triều vào Trường Minh Điện. Người trước đó ôm eo, tự tay cày trâm hải đường lên tóc nàng, ôn nhu gọi tiếng phu nhân Ngay sau đó cũng là hắn, kẻ không một chút thương tiếc nàng ở chốn khuê phòng, ngay lúc nàng sinh nở, đối phương vẫn đang xử lý chính sự bên ngoài. Đêm đó mưa to tầm tã, Khương Linh toàn thân đầy máu nằm trên giường, mơ hồ nghe thấy có người : “Thừa tướng nói phải bỏ mẫu giữ tử, cần giữ được mạng đứa trẻ!” Tay chân nàng lúc ấy lạnh băng. May mà Khương Linh mạng lớn, ông trời để nàng sống sót. * Đại Tuyên năm thứ mười bốn, Bộ Chiêm đoạt vị xưng đế. Đêm đó, nàng bị giam cầm tại tàng đông cung. Nàng nghe cung nhân nói, Bộ Chiêm dạy con rất tốt. Tri thư, đạt lễ, vừa có dũng lại có mưu. Điểm khác biệt so với người phụ thân tốt đẹp ấy là, hắn đích thị một quái vật máu không có tình người. Tiểu hoàng tử lúc bầy giờ cầm đao đặt trên cổ Bộ Chiêm hỏi hắn mẫu thân đâu, Bộ Chiêm chỉ nói một câu: “Ngươi nhớ cho kỹ, mẫu hậu người chết rồi. Thân làm bậc quân vương phải học cách vô tình.” Minh Ý năm thứ tư, Khương Linh chạy trốn khỏi hoàng cung, tự tay đốt lửa châm rèm. Khi tin tức truyền tới Trường Minh Điện, đôi tay cầm bút lông của Bộ Chiêm thoáng khựng lại, giây lát sau bình thản nói: “Vậy thì an táng đi.” Đêm ấy, hoa đào trong cung rơi rụng. * Đêm Khương Linh chết, Bộ Chiêm ở Trường Minh Điện ngồi suốt đêm. Khi nắng sáng chiếu rọi trên nam nhân mặc long bào, hắn bỗng cảm thấy đáy lòng mình trống rỗng. Nửa đời trước, hắn phản bội quân chủ, ép thiên tử lệnh chư hầu, chuyện ác gì cũng từng động vào. Nửa đời sau, hắn dùng khoảng thời gian còn lại trầm luân trong hoài niệm, chuộc tội cho quá khứ đau thương khi trước. * Nữ chính giả chết, nam chính truy thê hỏa táng tràng. * Kẻ thượng vị hạ mình, ôn nhu đoạt người. * Nam chính giai đoạn đầu không có tâm, chỉ có quyền lực. Lập ý: Nữ nhân phải biết tự mình làm chủ cuộc đời.