Tần Vương về đến dịch quán, mười mấy tên hộ vệ đi theo, đem sân viện trông coi kín không một kẽ hở, động tĩnh một mảnh lá rụng cũng đều khiến bọn họ xem xét.
Mà chung quanh dịch quán, thậm chí toàn bộ kinh thành, trong vô số góc đườn, càng có vô số địa điểm đều có người ngầm lặng canh gác, bảo đảm có bất luận cái gió thổi cỏ lay gì cũng đều trước tiên báo về dịch quán.
Quách Thắng là người tùy hầu thân cận bên cạnh Tần Vương Ngụy Hoằng, giờ phút này khuôn mặt hắn đang âm trầm đứng ở trong phòng, căm giận nói: “Bệ hạ ban cho cái hôn sự cứt chó gì đây! Biết rõ Diêu thái phó kia cùng Vương gia không hòa thuận, còn muốn đem nữ nhi hắn chỉ hôn cho ngài! Đây không phải là muốn cho ngài ngột ngạt sao!”
Ngụy Hoằng không nói gì, nhưng một tùy hầu khác là Thôi Hạo lên tiếng: “Nguyên nhân chính là vì Vương gia cùng Diêu thái phó không hòa thuận, cho nên hắn mới muốn đem Diêu tiểu thư chỉ hôn cho Vương gia.”
“Vương gia mấy năm nay vẫn luôn đề phòng bệ hạ, lúc trước bệ hạ xếp bao nhiêu người tiến vào, tất cả đều bị chúng ta phát hiện đuổi đi, liền tính hắn gả một quý nữ thế gia lại đây làm vương phi cũng vậy thôi, không có mảy may tác dụng gì, nhiều nhất là làm bài trí ở tại nội trạch.”
“Cùng với như thế, còn không bằng đem nữ nhi Diêu thái phó gả lại đây. Vừa giành được thanh danh đối xử tử tế với huynh đệ, lại bảo đảm Vương gia sẽ không cùng trọng thần trong triều liên hôn mà có được thêm trợ lực.”
Vương gia tính tình kiệt ngạo, tuyệt sẽ không vì lấy lòng Diêu thái phó liền sủng ái nữ nhi của hắn.
Mà Diêu thái phó lại làm người ngay thẳng, được xem gần như là ngu trung ( trung thành mù quáng), cũng sẽ không vì nữ nhi liền thấp hèn đi lấy lòng Vương gia.
Hơn nữa dưới gối của Diêu Ngọc Chi không có con trai, càng sẽ không cố gắng chiếm được cái gì cho chính mình, cho nên không có người nào so với nữ nhi của hắn càng thích hợp hơn.
Nếu tương lai Diêu tiểu thư ở vương phủ có nửa điểm không bình an, bị Diêu thái phó biết được, hắn tất nhiên sẽ oán trách đến trên đầu Vương gia.
“Không thể không nói, vị bệ hạ này của chúng ta, tuy rằng thân mình ngày càng lụn bại, nhưng đầu óc còn xem là thanh tỉnh.”
“Diêu thái phó, người này tuy không tính là nhân vật quyền cao chức trọng đến cỡ nào, lại có vài vị đồng môn có quan hệ rất không tồi ở trong triều, đảm nhiệm toàn chức vị quan trọng, càng không cần phải nói đến hắn đang đảm nhiệm chức vị thái phó của Thái Tử, nhưng trước đó cũng có môn sinh ở khắp nơi. Trong số đó, người xuất sắc cũng không hề ít, vung tay hô hào, tuy không đến mức nổi lên mưa gió, lại cũng vẫn là ủng hộ cho hắn. Hắn nếu đứng ở bên phía Thái Tử, đối với Thái Tử mà nói, tuyệt đối là chuyện tốt.”
Quách Thắng cắn răng: “Trách không được, Thái Tử lúc ấy không rên lên một tiếng, toàn kinh thành đều biết hắn thích Diêu tiểu thư, hắn khen ngược, vừa thấy bệ hạ……”
“Khụ!” Thôi Hạo ho nhẹ một tiếng, đánh gãy lời hắn nói.
Mặc kệ Diêu tiểu thư trước kia cùng Thái Tử như thế nào, sau này nàng cũng sẽ là nữ nhân của Vương gia. Ở trước mặt Vương gia, nói đến chuyện tình cũ của nàng cùng nam nhân khác, đây không phải là khiến Vương gia không còn mặt mũi sao?
Quách Thắng phục hồi tinh thần lại, không cần phải nhiều lời nữa, chỉ là biểu tình vẫn căm giận như cũ, thập phần bất mãn.
Thôi Hạo lại lần nữa nhìn về phía Ngụy Hoằng ngồi ở trên cao, nói: “Vương gia đối với việc hôn nhân này thấy thế nào? Ngài nếu thật sự không muốn cưới cũng không phải không có biện pháp, chỉ cần còn chưa có đem người đón ra khỏi kinh thành, liền còn có thể thay đổi cục diện.”
Liền tính đáp ứng rồi lại như thế nào? Trước khi chưa đem người đón đi, bọn họ có rất nhiều biện pháp có thể khiến cho mối hôn nhân này bị hủy một cách hợp tình hợp lý.
Đến lúc đó bệ hạ liền tính biết rõ là do bọn họ âm thầm phá rối, tìm không thấy chứng cứ cũng không thể làm gì, nhiều nhất là có chút bất mãn mà thôi.
Mà Vương gia nhà bọn họ không sợ nhất, chính là bất mãn của bệ hạ, dù sao mấy năm nay, hắn đối với Vương gia cũng chưa từng có vừa lòng qua.
Ngụy Hoằng ngồi ở trên ghế, ngón trỏ ở trên mặt bàn gõ nhẹ vài cái, sắc mặt bình tĩnh không gợn sóng.
“Ta nếu đáp ứng rồi, liền sẽ không đổi ý. Bất quá là cưới trở về làm bài trí mà thôi, nữ nhi của ai, cũng đều giống nhau.”