Tần Vương bị thánh thượng tứ hôn, cưới nữ nhân mà chính mình không muốn làm vợ. Nữ nhân này nhu nhược tựa bồ liễu, nói chuyện nhỏ như tiếng muỗi, lá gan so với con thỏ còn nhỏ hơn, nước mắt lại nhiều …
Tần Vương bị thánh thượng tứ hôn, cưới nữ nhân mà chính mình không muốn làm vợ.
Nữ nhân này nhu nhược tựa bồ liễu, nói chuyện nhỏ như tiếng muỗi, lá gan so với con thỏ còn nhỏ hơn, nước mắt lại nhiều giống như hồ nước. Đặc biệt phụ thân nàng còn cùng hắn có mối thù không đội trời chung.
Tần Vương rất là không thích nàng, đành đem nữ tử này ném ở trong nhà cao cửa rộng để nàng sống thủ tiết.
Thẳng đến có một ngày, hắn vô tình ôm eo nhỏ mà một tay cũng có thể ôm hết của nàng, khiến bản thân nổi lên thương nhớ...
Đến ban đêm, Tần Vương một mình nằm ở thư phòng trằn trọc, đột nhiên có chút không rõ, rốt cuộc là ai đang sống thủ tiết?
P/s: Nữ chính ngây thơ nhưng không ngốc.
Nam chính là người công chính, nên mới đồng ý cưới con gái của kẻ thù.
ĐẶC BIỆT CHÚ Ý : Nam chính có bạch nguyệt quang đã qua đời, cũng có thông phòng. Tuy nhiên nhân vật thông phòng không đóng vai trò quan trọng.