Chương 9: Giọng nói lạnh như băng

Beta: @TruyenHD

"Vυ" Lưu,



đã

về rồi à?"

Lộ Tiểu Lộ vừa vào cửa

thì

nhìn thấy vυ" Lưu

đã

gần 50 tuổi

đang

chuẩn bị cơm tối cho nhà họ Lộ.

Vυ" Lưu vừa thấy Lộ Tiểu Lộ, vẻ mặt hiền lành cười

nói: "Tiểu thư,



đã

về, mau

đinghỉ ngơi

đi,

một

lát nữa là xong rồi,

trên

bàn trà có nước hoa quả tôi làm cho



đấy,cô

uống

đi".

"Ai nha, vυ" Lưu, sao



lại gọi cháu là tiểu thư, cháu

đã

nói

rồi,



cứ gọi cháu Tiểu Lộ là được." Lộ Tiểu Lộ thân mật ôm cánh tay của vυ" Lưu.

Cuối cùng vυ" Lưu bất đắc dĩ vuốt ve cái trán của



nói: "Ôi,

thật

không

có biện pháp với cháu A, nếu để cho cậu cả nhìn thấy nhất định

sẽ

nói

tôi".

Lập tức cảnh giác, Lộ Tiểu Lộ đột nhiên hỏi: "Vυ" Lưu, hai người bọn họ

đã

trở về rồi ạ?"

không

cảm giác được Lộ Tiểu Lộ khác thường, vυ" Lưu vẫn vừa rửa thức ăn vừa cười như cũ,

nói: "Đều trở về rồi, cậu hai thiếu gia

đang

ở trong phòng làm bài tập, cậu cả hình như

đang

ở phòng sách sửa sang lại tài liệu".

nói

đến cậu cả, vυ" Lưu giống như nhớ ra chuyện gì,

nói

thêm, "Có điều, hình như tâm trạng của cậu cả

không

tốt

thìphải".

Vừa nghe đến chuyện tâm trạng Lộ Tư Hiên

không

tốt, Lộ Tiểu Lộ

đã

bắt đầu lo sợ, tâm tình

hắn

không

tốt

thì



càng phải trốn

hắn

mới được, còn Lộ Tư Thần, vừa nghĩ đến

hắn, Lộ Tiểu Lộ

không

tự giác đỏ mặt, trống ngực đập bang bang, thậm chí còn trộn lẫn với tâm tình vui sướиɠ

không

thể hiểu nổi.



cố gắng mà lắc đầu, cố gắng thoát khỏi cảm giác làm cho bản thân

không

thoải mái,



không

nên như vậy,



là chị,

không

thể thích em trai mình được.

Thấy dáng vẻ khổ não của Lộ Tiểu Lộ, vυ" Lưu

không

nhịn được hỏi: "Tiểu Lộ, có chuyện gì phải

không, gặp phải

sự

tình gì nếu

không

ngại

thì

nói

cho vυ" Lưu

mộtchút".

"không

có việc gì,

không

có việc gì, hắc hắc, vυ" Lưu, đợi cháu lên lầu thay quần áo rồi xuống

sẽ

giúp

cô".

nói

xong Lộ Tiểu Lộ vội vã chạy trốn lên lầu.

Lúc



đang

thay quần áo

thì

cửa phòng bị người khác lặng lẽ mở ra.

"Ai?" Lộ Tiểu Lộ vừa mới cởϊ áσ ngực

thì

nghe được tiếng động liền quay mạnh đầu lại, nhưng bị thân hình cao lớn của Lộ Tư Thần che khuất tầm mắt,



bị

hắn

ôm chặt từ phía sau.

"Chị, em muốn chị".

Giọng

nói

tràn ngập mị hoặc gợi cảm của Lộ Tư Thần thổi vào trong lỗ tai Lộ Tiểu Lộ, còn bàn tay to

đã

vuốt ve hai vυ" đẫy đà trước ngực Lộ Tiểu Lộ, bắt đầu có tiết tấu

nhẹnhàng xoa nắn, ngón tay thon dài thỉnh thoảng lại kẹp miết đóa hồng mai đứng thẳng của

cô.

Lộ Tiểu Lộ bị

hắn

kí©h thí©ɧ lập tức đỏ mặt.

"A,

không,

không

được, Tư Thần mau, mau dừng tay".

Nghe thấy Lộ Tiểu Lộ kháng cự, Lộ Tư Thần lập tức cúi đầu dùng đầu lưỡi liếʍ lỗ tai khéo léo đáng

yêu

của

cô, vừa liếʍ mυ"ŧ, vừa ác liệt tăng lực đạo trong tay.

"Ân A... đừng,

không..."

Tiếng rêи ɾỉ của



càng kí©h thí©ɧ

hắn, đôi con ngươi càng thêm thâm thúy, động thân

một

cái dùng côn th*t

đã

trướng đau cách quần áo hai người đỉnh lên hạ thân

cô.

Lộ Tiểu Lộ bị kí©h thí©ɧ rêи ɾỉ càng thêm lợi hại.

Cuối cùng Lộ Tư Thần dùng tay kia dò xét vào trong qυầи ɭóŧ của Lộ Tiểu Lộ, dùng ngón giữa có chút cố sức cắm vào hoa huy*t

đã

ướŧ áŧ nhưng vẫn sưng đỏ như cũ của Lộ Tiểu Lộ.

sự

mềm mại chặt khít của



làm

hắn

không

nhịn được càng dùng sức rút ra chọc vào, môi bạc cũng

đã

liếʍ lên cần cổ trắng nõn của Lộ Tiểu Lộ, lưu lại những dấu hôn hấp dẫn chói mắt.

Kí©h thí©ɧ dồn dập, Lộ Tiểu Lộ rêи ɾỉ mở ra hai tròng mắt

đã

mông lung. Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến tiếng gọi ầm ĩ của vυ" Lưu.

"Thiếu gia, tiểu thư, cơm chuẩn bị xong rồi, xuống ăn cơm thôi".

Vừa nghe thấy tiếng la, đột nhiên Lộ Tiểu Lộ dùng sức đẩy Lộ Tư Thần ra, tiện tay cầm lấy quần áo che lên thân thể

đã

động tình của mình, sau đó thẹn thùng cúi đầunhỏ

giọng

nói: "Tư Thần, em, em mau

đi

ra, xuống ăn cơm thôi".

Chứng kiến dáng vẻ này của

cô, du͙© vọиɠ của Lộ Tư Thần càng thêm mãnh liệt. Nhưng quả

thật

bây giờ

không

phải lúc, thế là

hắn

kéo



lại, dịu dàng hôn

nhẹ

lên môi

cô.

"Hôm nay em bỏ qua cho chị, vật

nhỏ".

Nếu

đã

ăn

cô, Lộ Tư Thần

sẽ

không

giả bộ làm

một

đứa em đáng

yêu, ở trước mặt

côhoàn toàn bộc lộ tính cách tà mị

thật

sự

của

hắn.

Lộ Tiểu Lộ muốn mở miệng

nói

gì đó, nhưng



phát

hiện

bản thân

không

có sức chống cự đối với

hắn. Nhìn

hắn

đi

ra ngoài,



mới vô lực xụi lơ

trên

giường.



khôngnghĩ tới chỉ cần nhìn thấy

hắn

thôi mà



đã

cảm giác được cả người mình khô nóng khó chịu rồi, du͙© vọиɠ của



lại mãnh liệt như thế.

Cố gắng điều chỉnh lại hô hấp của mình, sau đó



mới mặc quần áo, chậm rãi

đixuống dưới lầu.

trên

bàn cơm, ba người

không

nói

gì.

Chỉ có Lộ Tư Thần giả bộ dịu ngoan gắp

một

đống thịt cá vào trong bát Lộ Tiểu Lộ.

"Chị, phải ăn nhiều

một

chút nhé".

Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn này của

hắn, Lộ Tiểu Lộ

không

nhịn được rùng mình

mộtcái, sau khi thấy bộ mặt

thật

của

hắn

rồi,

thật

sự

không

có biện pháp coi

hắn

như

mộtđứa em trai ngoan ngoãn.

"Ừ, cám ơn".

nói

lời cám ơn đơn giản xong, tiếp tục

không

nhìn

hắn

mà vùi đầu ăn cơm,

thật

sự

côrất đói bụng, hơn nữa còn rất mệt.

Giống như

không

hài lòng phản ứng của Lộ Tiểu Lộ, Lộ Tư Thần

đang

định

nói

chuyệnthì

nghe thấy giọng

nói

lạnh như băng có vẻ trêu tức của Lộ Tư Hiên.

"Xem ra quan hệ của hai đứa rất tốt nhỉ".

Lộ Tiểu Lộ nghe vậy thiếu chút nữa

thì

nghẹn, vội vàng cầm lấy cốc nước bên cạnh uống

một

ngụm. Còn ánh mắt Lộ Tư Thần nhìn về phía Lộ Tư Hiên

hiện

lên

một

tia tìm tòi nghiên cứu.

Đột nhiên

hắn

nhìn Lộ Tư Hiên cười rộ lên: "anh,

anh

ghen sao, nếu

không

em cũng gắp cho

anh

nhé".

Nghe vậy, Lộ Tư Hiên cũng

không

nhìn

hắn

mà vẫn ưu nhã chậm rãi ăn cơm, có điềukhông

ai nhìn thấy trong mắt

hắn

chợt lóe lên

một

tia lạnh như băng.

"không

cần, em cứ quan tâm em cho tốt

đi".

đang

lúc này, điện thoại di động của Lộ Tư Thần động đột nhiên vang lên,

hắn

nhìn thoáng qua số điện thoại, chân mày cau lại, giống như

không

tiện nghe trước mặt bọn họ,

hắn

bước nhanh khỏi ra phòng bếp rồi mới bắt đầu nghe.

Lần đầu tiên thấy biểu tình nghiêm túc của Lộ Tư Thần như vậy, Lộ Tiểu Lộ

không

khỏi lo lắng, biểu tình của



trọn vẹn lọt hết vào trong con ngươi càng ngày càng u ám của Lộ Tư Hiên.

Sau khi Lộ Tư Thần

nói

chuyện điện thoại xong, đột nhiên

nói

với hai người: "anh

chị, đêm nay em

không

về,

một

đứa bạn muốn tổ chức sinh nhật, em sang bên đó đây".

Lộ Tiểu Lộ cảm thấy

không

chỉ đơn giản là chúc mừng sinh nhật, nhưng lại

khôngmuốn

nói

ra, chỉ lo lắng mở miệng: "Vậy

trên

đường cẩn thận..."

nói

được

một

nửa



mới phát

hiện

bản thân lộ vẻ lo lắng quá



ràng rồi, sau đó

côrất mất tự nhiên đổi giọng: "Ừ, biết rồi".

Lộ Tư Thần thấy dáng vẻ này của



thì

càng thích. Còn Lộ Tư Hiên chỉ gật

nhẹ

đầu, xem như đồng ý.

Sau khi Lộ Tư Thần

đi,

trên

bàn cơm chỉ còn lại hai người lặng yên ăn cơm, hai người rất nhanh

đã

ăn xong sau đó bắt đầu thu dọn bát đũa.

Nhà vυ" Lưu ngay gần đây, cho nên sau khi chuẩn bị tốt bữa tối cho nhà họ Lộ

thì

đãtrở về rồi, giờ trong ngôi biệt thự to lớn này chỉ có hai người Lộ Tiểu Lộ và Lộ Tư Hiên.

Biệt thự nhà họ Lộ biệt ở lầu

một



một

phòng tắm lớn, ngoài ra trong phòng mỗi người lại có

một

phòng tắm riêng. Lộ Tiểu Lộ suy nghĩ

một

chút, mở ra phòng tắm của mình,

thật

sự



không

muốn chạy

đi

chạy lại.

Kéo theo thân thể uể oải, Lộ Tiểu Lộ vừa mới mở vòi nước

thì

nghe thấy tiếng mở cửa phòng mình,



chậm rãi

đi

ra, nghi hoặc nhìn thoáng qua

không

có ai vào phòng, nhưng khi vừa quay đầu lại,

một

đôi cánh tay lạnh lẽo khỏe khoắn ôm chặt eo mảnh khảnh của

cô.



giật mình lập tức kêu lên.

"Sao vậy, có thể cho em trai mình chạm mà lại

không

thể cho

anh

chạm sao, tiểu tạo hóa!"