Lúc này, Trầm Ly Mặc đặt Lộ Tiểu Lộ nằm
trên
ghế sa lon,
hắn
tiếp tục cách quần áo dịu dàng vuốt ve thân thể của
cô, cực kỳ kiên nhẫn liếʍ hôn khuôn mặt
nhỏ
nhắn của
cô.
Lộ Tiểu Lộ cảm giác được thân thể của mình
không
có
một
chút khí lực nào, giống như trúng xuân dược vậy, cả người bắt đầu chậm rãi khô nóng khó chịu,
cô
nhìn khuôn mặt tuấn mỹ văn nhã của Trầm Ly Mặc,
không
khỏi cảm giác được càng thêm khô nóng, cuối cùng
côkhông
nhịn được vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ khóe môi.
Cái liếʍ môi này thành công làm du͙© vọиɠ của Trầm Ly Mặc bùng lên,
hắn
không
nhịn được vươn tay, động tác cực kỳ thong thả thoát quần áo của
cô.
Quần áo từng thứ từng thứ rơi xuống đất, ngón tay êm ái dịu dàng của
hắn
chạy dọc cánh tay trắng nõn của Lộ Tiểu Lộ.
Cuối cùng,
nhẹ
nhàng cởϊ áσ ngực của
cô
ra.
Nhìn thân thể trắng noãn lõα ɭồ hoàn mỹ
không
chút tỳ vết trước mặt, Trầm Ly Mặc thở dài, cũng chậm rãi cởi bỏ quần áo bản thân.
Mà Lộ Tiểu Lộ nhìn thấy thân thể tinh tráng rắn chắc của
hắn, cả người
không
nhịn được càng thêm mẫn cảm khô nóng.
Ánh mắt Trầm Ly Mặc đăỏ qua hai vυ" mềm mại vô cùng no đủ của Lộ Tiểu Lộ, còn có nhũ tiêm như nụ hồng mai
đang
cố gắng vểnh lên để cho người ta muốn nhấm nháp, con ngươi trong suốt của
hắn
càng thêm rực rỡ.
"Tiểu Lộ, em
thật
đẹp, nhất định em cũng
không
biết chính em đẹp như thế nào".
Nhịn
không
được thở dài vùi đầu hôn lên nhũ tiêm của
cô,
hắn
dùng đầu lưỡi dịu dàng quấy nhiễu nụ hồng mai, thỉnh thoảng
khôngmạnh
không
nhẹ
cắn
một
cát, điều này làm cho Lộ Tiểu Lộ
khôngnhịn được cả người bắt đầu run rẩy.
Bằng
một
tia lý trí cuối cùng của mình,
cô
dùng sức đẩy bả vai đối phương: "Trầm tiên sinh,
không
thể,
thật
sự
không
thể..."
Nội tâm Lộ Tiểu Lộ
đang
mãnh liệt nghĩ muốn cự tuyệt những hành động này, nhưng du͙© vọиɠ thân thể lại nặng nề kéo
cô
vào bể dục.
hoa huy*t của
cô
đã
chảy ra hoa dịch nóng bỏng, vì Trầm Ly Mặc liếʍ hôn, lại thêm thân thể mẫn cảm hơn trước kia của
cô
đã
bắt đầu chậm rãi phấn hồng.
không
được,
cô
không
thể tiếp tục như thế này, nhưng tong nội tâmcô
đang
có
một
giọng
nói
điên cuồng la hét,
cô
thật
trống rỗng,
côrất hi vọng côn th*t thô to của Trầm Ly Mặc hung hăng xuyên vào.
Ý thức được cái suy nghĩ điên cuồng này, Lộ Tiểu Lộ giật mình mở lớn hai mắt tràn ngập sương mù mông lung, rốt cuộc
cô
bị làm sao vậy, đây
không
phải
cô, tuyệt đối
không
phải
cô!
Nhưng căn bản Lộ Tiểu Lộ
sẽ
không
biết nguyên nhân
thật
sự
khiến cho thân thể này trở lên như vậy.
Đó là do Mộ Dung Diễm cho
cô
dùng khói mê, Mộ Dung Diễm chỉ khói mê này có tác dụng thúc tình nhưng lại
không
biết làm
một
người phụ nữ nếu hút thứ này vào trong cơ thể
thì
thân thể của
cô
ta
sẽ
so với trước kia mẫn cảm gấp mấy chục lần.
Khói mê này vốn là do mấy chục loại mỵ dược và mấy chục loại xuân dược trộn lẫn luyện chế ra, thân phận địa vị của Mộ Dung Diễm khiến
hắn
dễ dàng có thể lấy được thứ thuốc mê này, chỉ có điều
hắncũng
không
biết khuôn mặt
thật
của người đưa cho
hắn
đồ chơi này.
Chỉ cần hút vào, mỵ dược và xuân dược cực mạnh này
sẽ
xâm nhập sâu vào trong lục phủ ngũ tạng của người phụ nữ, có thể làm cho thân thể cuuar
một
cô
gái
thanh thuần trở nên cực kỳ mẫn cảm, làm người đó hoàn toàn lâm vào đầm lầy của du͙© vọиɠ
Mà người bị hại là Lộ Tiểu Lộ
thì
lại
không
hề hay biết chuyện gì như cũ.
Ở phía sau, bàn tay ấm áp của Trầm Ly Mặc
đã
chậm rãi vươn tới hạ thân của
cô, cởϊ qυầи của
cô
ra, cách theo quần
nhỏ
của
cô, vuốt ve hoa huy*t
đã
tràn lan, sau đó dùng ngón tay bắt đầu lúc nặng lúcnhẹ
rất có kỹ xảo vân vê xoa nắn.
"Tiểu Lộ, em xem,
đã
ẩm ướt thế này rồi, em rất muốn
anh, đúngkhông?" Trầm Ly Mặc cười yếu ớt theo tìm được của nàng bên môi, tiếp tục đối nàng hấp dẫn đứng lên.
"không
có,
không
có, tôi
không
có... A... Đừng mà..."
Lộ Tiểu Lộ gian nan nghiêng đầu,
cô
không
nên tiếp tục như vậy, nếu như cứ tiếp tục thế này, sao
cô
có thể đối mặt với em trai mình chứ,
cô
không
nên,
thật
sự
không
nên.
Nhưng mà, ngón tay Trầm Ly Mặc giống như mang theo ma lực làm cho
cô
không
có cách nào chống cự, tay
hắn
dịu dàng vuốt ve thân thể
cô, dịu dàng vân vê tiểu huyệt phấn nộn,
cô
có thể cảm giác được du͙© vọиɠ của mình gần như sắp nổ tung.
Nhất định là
cô
điên rồi, còn tiếp tục như vậy, nhất định
sẽ
bị
hắn
ăn tươi,
cô
cố gắng vượt ra khỏi du͙© vọиɠ của bản thân, cố gắng dùng tay đẩy Trầm Ly Mặc
đang
đè lên người mình ra, nhưng thân thể
côgiãy dụa càng kí©h thí©ɧ du͙© vọиɠ của Trầm Ly Mặc, đột nhiên
hắncúi đầu lần nữa hôn
cô, đồng thời vươn tay kia cởϊ qυầи mình ra, dùng côn th*t
thật
lớn đặt lên hoa huy*t
đã
ướt sũng của Lộ Tiểu Lộ.
hắn
dịu dàng giữ lấy
cô, dùng khuôn ngực tráng kiện của mình cọ xát nhuyễn nộn trước ngực
cô, đồng thời
yêu
thương hôn lên cánh môi hoa, nhưng dưới thân lại sắc tình dùng qυყ đầυ to lớn
trên
côn th*t mơn trớn tiểu huyệt mềm mại ẩm ướt vô cùng
đã
được
hắn
cởi bỏ mọi trở ngại.
hắn
một
bên vừa dịu dàng gặm cắn cánh môi hoa kiều diễm, vừa chậm rãi dùng qυყ đầυ từ từ tiến về phía trước.
hắn
mang đến cho
cô
sự
tê ngứa và kí©h thí©ɧ, cuối cùng làm cho Lộ Tiểu Lộ khó có thể ức chế lớn tiếng rêи ɾỉ, đồng thời nhịn
khôngđược hai tay vòng lên ôm lấy tấm lưng rộng rãi của đối phương.
"A... tôi
không
chịu nổi... đừng hành hạ tôi, xin
anh..." hai mắt
côđẫm lệ mông lung nhìn
hắn, du͙© vọиɠ
đã
đem
cô
hành hạ được nước mắt cũng dũng rồi
đi
lên.
Thấy thế, Trầm Ly Mặc
yêu
thương hôn lên hai mắt
cô, đem của nàng nước mắt hôn tới, sau đó mở miệng: "Xin
anh
cái gì?
nói
choanh
biết, có phải rất muốn
anh
không, muốn
anh
hung hăng
yêuem?"
Lời
nói
nhẹ
nhàng, cùng với song phương hành hạ
trên
người lẫn dưới thân của
hắn, cuối cùng làm
cô
hoàn toàn bị du͙© vọиɠ cắn nuốt.
"Tôi muốn
anh, muốn
anh, mau cho tôi
đi, xin
anh, xin
anh
mà..." Lộ Tiểu Lộ cuối cùng bị hành hạ được khóc hô đứng lên.
Đột nhiên Trầm Ly Mặc nhếch môi, lộ ra
một
nụ cười vô cùng dịu dàng chói mắt,
hắn
cúi người xuống, bá đạo hôn lên hai cánh môi hoa của
cô, đồng thời tay kia nâng côn th*t to lớn của
hắn, nhắm chuẩn hoa huy*t
đã
sớm ẩm ướt
không
chịu nổi của
cô, rốt cuộc cắm xuống.