Edit: Gà VW
Beta: Thương Vw
“Nếu không, hôn một cái trước?”
Làm một người sống đến năm hai mươi ba tuổi còn chưa có nụ hôn đầu tiên, trong lòng Hướng Vãn Vãn có một loại hiếu kỳ, cũng giống như đứa trẻ tò mò trong hộp Pandora rốt cuộc là chứa cái gì.
Lục Tử Khiêm có cảm giác dở khóc dở cười, ở trước mặt cô gái này, trong lòng anh cũng không có cảm giác phiền hà.
“Chỉ hôn một cái là đủ rồi?” Anh ngồi dậy, nửa người trên hướng về phía Hướng Vãn Vãn, trong khi cô vẫn còn đang trừng mắt, anh lại ôn nhu vạn phần mà ngậm lấy môi cô.
Đây là một cái hôn khẽ như chuồn chuồn lướt qua, vừa chạm liền lập tức rời đi.
Cảm giác trên môi còn chưa biến mất, Hướng Vãn Vãn ngơ ngác nhìn Lục Tử Khiêm, sau đó mặt đỏ bừng, từ gương mặt vẫn luôn hồng rồi lan dần xuống cổ, che miệng “oa” ở trên sô pha, cô mặc một bộ đồ màu trắng, da thịt cô vốn cũng trắng, nhìn cô không khác cục bột nếp là bao. Chỉ là hiện giờ cái cục bột nếp này lại có chút nhàn nhạt hồng, như là hoa đào của tháng ba vậy.
Lục Tử Khiêm khóe miệng mỉm cười, nói: “ Trong tủ lạnh trống rỗng, không có gì ăn, chúng ta đi siêu thị một chuyến, đi đem tủ lạnh làm đầy, buổi tối cô muốn ăn cái gì?”
Hướng Vãn Vãn nói: “Tôi không kén ăn, chỉ cần ăn ngon là được.”
“Cô có biết, vì để cô ăn ngon liền làm khó bao nhiêu người?” Lục Tử Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhìn về phía Vãn Vãn còn đang ở trên sô pha, anh hơi hơi nhướn mày, nói: “Cô không đi thay đồ hay sao?”
Hướng Vãn Vãn lúc này mới phản ứng lại, cô còn đang mặc áo ngủ, mặt lập tức đỏ lên, dẫm lên dép lê hình con thỏ “đùng đùng đùng” lên lầu.
Đến lúc thay quần áo, cô lại đột nhiên nhớ tới một việc, tối hôm qua cô uống say, vậy thì áo ngủ là ai giúp cô thay?
Hướng Vãn Vãn: “……”
Mẹ ơi, siêu cấp thẹn thùng a, mặc dù là chính mình bao dưỡng tình nhân nhưng việc này cũng tiến triển cũng quá nhanh đi!
Nhanh chóng thay xong quần áo, Hướng Vãn Vãn vỗ vỗ mặt mình, tự nhủ chính mình bình tĩnh, phải thật bình tĩnh.
Lúc xuống lầu, cô thấy Lục Tử Khiêm mặc áo sơ mi trắng cùng quần tây, là kiểu dáng đơn giản bình thường nhất, lại bị anh mặc lên thành một loại xa hoa xa xỉ, vô cùng ưu nhã, cũng vô cùng gợi cảm.
Người như vậy, nên được vạn người chú ý chứ không phải trở thành tình nhân mình bao dưỡng, khí chất này chính là của người có tiền.
Hướng Vãn Vãn tỏ vẻ thực nghi hoặc.
“…… Tôi trước kia thật là kẻ có tiền, bất quá trước kia không lâu gia nghiệp suy tàn, trên người còn đang mang nợ. Tối hôm qua cô cho tôi năm trăm vạn, tôi đã cầm đi trả nợ, cho dù cô bội ước, tôi cũng không thể đem tiền trả cho cô.”
Lục Tử Khiêm mặt không đỏ tâm không loạn, ngữ khí bình tĩnh nói ra những lời này.
Anh vừa quay đầu, liền thấy Hướng Vãn Vãn cẩn thận nhìn mình, trong mắt tiểu nha đầu này còn hiện lên chút đau lòng, giọng nói mang theo chút ôn hòa mềm mại: “Cái kia.., vậy anh cũng không cần khổ sở a, về sau anh chính là người của tôi, tôi sẽ lấy tiền cho anh dùng, tôi rất có tiền, siêu có tiền, có rất nhiều tiền cho anh dùng.”
Cô thập phần tự tin vỗ ngực mình, nhấn mạnh ba lần là cô có tiền.
Tin, cô thế mà tin thật?
Lục Tử Khiêm hiếm khi trong lòng sinh ra cảm giác tự trách, tiểu nha đầu này, thật sự là quá dễ lừa rồi.
Hướng Vãn Vãn cũng không phải dễ bị người ta lừa gạt như vậy, chỉ là bộ dáng Lục Tử Khiêm quá có tính lừa gạt, anh sinh ra anh tuấn, dáng người thon dài, chỉ cần đứng ở nơi đó là có thể khiến cho người ta có cảm giác an toàn, còn có thể mặt không đỏ tâm không loạn mà nói ra lời nói dối. Hướng Vãn Vãn không giỏi cùng người khác giao tiếp, làm sao nhìn ra được người này là đang nói hươu nói vượn.
“Vậy anh hiện tại ở đâu?” Hướng Vãn Vãn hỏi anh.
Lục Tử Khiêm ngô một tiếng, nói: “Ở chỗ này … Tôi thuê phòng ở, thuê cùng những người khác.”
Hướng Vãn Vãn giật mình, nói: “Nếu không anh chuyển đến ở cùng tôi đi, dù sao nhà tôi cũng đủ phòng, buổi chiều tôi cùng anh đi chuyển nhà!”
“Không cần!” Lục Tử Khiêm nhàn nhạt từ chối. “Tôi cũng không đồ đạc gì, chỉ có vài bộ quần áo, một người là có thể.”
Hướng Vãn Vãn nga một tiếng, tuy rằng cô mới mang thân phận là kim chủ, nhưng cô vẫn là thích ứng tốt đẹp, nghĩ đến những biểu hiện ngày thường các chị em của cô đối đãi với các tiểu chó săn, chó con của bọn họ, cô liền từ trong bóp tiền móc ra một xấp tiền, thập phần dũng cảm hào phóng đưa tới trước mặt Lục Tử Khiêm, nói: “Đây là tôi cho anh, anh cứ tùy tiện cầm đi xài đi.”
Quả thực hào phóng vô cùng, hoàn toàn giải thích được bốn chữ “ngốc nghếch, lắm tiền”.
“Cô không sợ là tôi lừa gạt cô sao?” Lục Tử Khiêm mặt phức tạp, nhịn không được hỏi.
Hướng Vãn Vãn kinh ngạc nhìn anh, ngẩng đầu hỏi: “Gạt tôi? Anh gạt tôi cái gì? Tiền sao, cái tôi không thiếu chính là tiền a. Tôi muốn chính là tiểu chó săn, là tình nhân. Lớn lên đẹp, dáng người tốt, anh mọi thứ đều phù hợp, hai chúng ta cũng coi như là theo như nhu cầu. Chỉ cần anh nghe lời tôi, tôi đồng ý cho anh tiền.”
Lục Tử Khiêm biểu tình càng thêm phức tạp, thật sự là không nghĩ tới tiểu bạch thỏ trong lòng là thực minh bạch, bất quá anh có chút nghi hoặc.
“Tiểu chó săn là có ý tứ gì?”
Hướng Vãn Vãn: “…… Là, là thân thể cường tráng, lớn lên đẹp a, lại còn biết nghe lời.”
Cô khô cằn giải thích.
Lục Tử Khiêm nhướng mày nhìn cô, nhìn đến khi Hướng Vãn Vãn đều có chút chột dạ mới rời mắt, cũng không biết rốt cuộc là có tin lời giải thích của cô hay không.
“Kỳ thật tôi nói cũng không sai a, tiểu chó săn chính là có ý này a!”
Hướng Vãn Vãn trong lòng nói thầm.
Hai người lái xe đi siêu thị ở gần đó, Hướng Vãn Vãn ở làm ăn bên trên đó là dốt đặc cán mai, chỉ là đi theo Lục Tử Khiêm phía sau, xem anh động tác thuần thục ném đồ vật vào trong xe đẩy.
“Sữa chua, sữa chua, tôi muốn cái này!”
Đi đến khu đông lạnh, Hướng Vãn Vãn bắt đầu kéo áo của Lục Tử Khiêm, cô không thích uống sữa bò nguyên chất này nọ, nhưng lại vô cùng thích sữa chua.
Lục Tử Khiêm bị cô kéo đi tớ khu sữa chua, hỏi: “Thích vị nào?”
“Nguyên vị, còn có vị dâu tây, dâu tằm……”
Cô liên tiếp nói vài vị, Lục Tử Khiêm nhìn lướt qua, nói: “Lấy một lọ như nhau, đúng không?”
Hướng Vãn Vãn liền cười, dùng sức gật đầu: “Lấy một lọ như nhau, anh muốn uống không? Tôi nói cho anh biết, tôi đặc biệt thích cái hương vị này, uống vào rất tốt.”
Hai người cử chỉ thân mật, nam thanh nữ tú, nơi hai người đứng vừa ngay dưới ánh đèn, muốn bỏ qua cũng khó khăn. Đặc biệt là Lục Tử Khiêm, vóc dáng cao, đứng ở trong đám người, đó chính là hạc trong bầy gà, cố tình nhân gia còn lớn lên đẹp, quả thực làm cho con gái nhà người ta nhịn không được quay lại nhìn, còn có người nhịn không được tiến đến muốn xin WeChat.
“Tiên sinh, có thể thêm WeChat không?” Cô gái e lệ ngượng ngùng, nhưng động tác lại hào phóng tự nhiên.
Hướng Vãn Vãn trừng lớn đôi mắt, mang theo nét trẻ con phùng má, ngẩng cổ lên, thiếu chút nữa liền biến thành cá nóc.
Duỗi tay ôm lấy vòng eo thon chắc của anh, cô mở miệng, hàm răng trắng mà cảnh giác hướng cô gái kia nói: “Tôi, đây là người của tôi.”
Bộ dáng giống như là một con hộ thực tạc mao tiểu thú.
Cô gái muốn xin WeChat kia có chút kinh ngạc nhìn bọn họ, nói: “Các ngươi là bạn trai bạn gái?”
Hướng Vãn Vãn lập tức hung hăng nhìn Lục Tử Khiêm, ngoài mạnh trong yếu, bộ dáng giống như đang nói, “nếu anh dám nói không phải, tôi liền lập tức không cần anh.”
Lục Tử Khiêm bật cười, trở tay đem người ôm vào trong ngực, thập phần bá đạo làm động tác thể hiện chủ quyền, anh cười nói: “ Thể xác và tinh thần của tôi, mặc kệ là cái gì, đều thuộc về một mình cô ấy.”
Nói rồi cúi đầu cười nhìn về phía Hướng Vãn Vãn.
Hướng Vãn Vãn liền lập tức cao hứng, thập phần đắc ý nhìn về phía kia cô gái kia.
Người kia cũng không phải tính tình lì lợm la liếʍ, nhìn thấy hai người bọn họ là người yêu, lễ phép nói một câu: “Quấy rầy” sau đó liền rời đi.
“Thế nào thế nào?”cô gái kia đi một lát, bạn bè trong nhóm liền nhịn không được hỏi.
“A, đối phương có bạn gái…… Chính là cái người ở bên cạnh đặc biệt đáng yêu kia, ban đầu tôi còn tưởng rằng đó là em gái của anh ta. Oa,lại gần nhìn cô gái đó thật sự là rất xinh đẹp, làn da trắng không nói, một chút tì vết đều không có, tôi thật muốn hỏi cô ấy rốt cuộc là bảo dưỡng như thế nào. Thật là một cô gái xinh đẹp, tức giận lên cũng đẹp.”
Bạn bè nhóm: “……” cậu còn nhớ rõ mục đích của cậu là muốn xin WeChat sao?