Chương 2: Bị bỏ mặc

Chu Hạnh Nghiên mệt mỏi, rượu đã ngấm sâu vào cơ thể khiến cô choáng váng và không còn đủ tỉnh táo để tranh luận hay phản kháng. Cảm giác bất lực vây quanh nhưng cô biết nếu cứ tiếp tục thì chỉ càng làm thêm phiền phức. Hít một hơi thật sâu, giọng cô khẽ khàng, yếu ớt cất lên: “Xin lỗi…”

Cô nói chỉ để chấm dứt cuộc tranh cãi vô ích. Từng lời xin lỗi nhẹ nhàng thoát ra, nhưng trái tim cô nặng trĩu. Trương Uyển Thanh nhếch môi, thoáng cười đắc thắng, còn Ôn Kinh Hàn đứng đó, không hề bận tâm đến cảm xúc của cô vợ mình.

Sáng hôm sau, bước vào phim trường, Chu Hạnh Nghiên cảm nhận rõ một sự thay đổi. Mọi người xung quanh dường như đều lảng tránh ánh mắt cô, không một ai còn vây quanh như những ngày trước. Đạo diễn bước tới, thái độ lúng túng, không dám nhìn thẳng vào mắt cô: “Chu tiểu thư… về vai nữ chính… có một chút thay đổi. Người sẽ đảm nhận vai này là Trương Uyển Thanh.”

Cô chỉ gật đầu, không tỏ vẻ ngạc nhiên. Trong lòng cô hiểu rõ người đứng sau sự thay đổi này không ai khác ngoài Ôn Kinh Hàn. Chỉ cần anh ta muốn, mọi thứ đều có thể thay đổi theo ý anh. Cô không nói gì, cũng chẳng thể hiện sự phản đối, chỉ mỉm cười nhạt, như thể chuyện này chẳng còn quan trọng với cô nữa.

Cả buổi sáng, mọi người đều chăm sóc, quan tâm đến Trương Uyển Thanh như thể cô ta là trung tâm của vũ trụ. Ánh đèn sân khấu, ánh mắt của đồng nghiệp, tất cả đều hướng về phía cô ta, còn Chu Hạnh Nghiên bị bỏ mặc, lạc lõng giữa không gian đông đúc. Cảm giác ghen tị và hận thù trong lòng cô dần trào dâng, như một ngọn lửa âm ỉ đốt cháy từng chút một.

Trương Uyển Thanh không bỏ lỡ cơ hội, thỉnh thoảng quay sang nhìn cô với ánh mắt khıêυ khí©h, nụ cười nhẹ đầy mỉa mai trên môi. Cô ta bước tới gần, khẽ nghiêng người thì thầm bên tai Chu Hạnh Nghiên, giọng nói ngọt ngào nhưng chứa đầy sự châm chọc:

“Cô thấy đấy, tôi đã nói rồi, có cố gắng thế nào thì cô vẫn không thể thắng tôi. Kể cả khi kết hôn với Ôn Kinh Hàn, cô cũng chỉ là một kẻ đứng ngoài cuộc chơi. Vai diễn này, sự nghiệp này… đều thuộc về tôi.”

Chu Hạnh Nghiên không trả lời, chỉ im lặng đứng đó, đôi tay cô đã siết chặt đến mức khớp ngón tay trắng bệch. Lòng ngực như nghẹn lại, nhưng ngoài mặt, cô cố giữ bình tĩnh, không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.

...

Buổi chiều hôm đó, Ôn Kinh Hàn đích thân đến phim trường để giám sát công việc, ánh mắt anh lạnh lùng quét qua từng chi tiết. Anh đứng từ xa, theo dõi cảnh quay. Trong phân cảnh này, Chu Hạnh Nghiên vào vai nữ phụ phản diện, phải tát Trương Uyển Thanh trong một cuộc đối đầu căng thẳng.