Chương 21

Đầu ngón tay Tô Ngọc dừng trên lọn tóc xoăn của hắn, cô như là từ trong ác mộng bừng tỉnh, lại như chưa thoát ra , cả người lâm vào ở một loại không chân thật hư ảo.

Ngón tay dưới lông mi run rẩy, Dung Cảnh Chanh mở mắt ra, đâm nhập vào Tô Ngọc là đôi mắt nhu tình như nước, không khỏi sửng sốt.

Tô Ngọc muốn nói xin lỗi, lại làm hắn lo lắng, chính là lời nói tới rồi bên miệng lại nuốt xuống , cô không muốn bởi vì cái này mà làm hai người cảm thấy xa lạ.

Hai mắt tương giao, không trung như là hiện lên tầng bọt biển hồng nhạt, lại như là có hoa nở rộ, Dung Cảnh Chanh ngồi trên mép giường, ngón tay theo áo ngủ của cô chui vào ái muội ở vòng eo cọ xát, “Tô Ngư, chúng ta đi hẹn hò đi?”

Tô Ngọc sửng sốt một chút, “Hẹn hò?”

Dung Cảnh Chanh thò qua tới, ở khóe miệng dính nhớp của cô hôn nhẹ, “Chúng ta chưa có dùng thân phận người yêu ra ngoài, coi như là cho chính em giải sầu được không?”

Tô Ngọc ngượng ngùng hồi hôn hắn một chút, “Được.”

Cùng trước kia hoàn toàn không giống nhau, Cảnh Chanh sẽ so với trước kia càng chiếu cố cô, mỗi cái chi tiết đều nghĩ cho cô, mỗi khi đi ngang qua đám người, cô đều không tự chủ xích tới gần Cảnh Chanh một ít, cô có rất nhiều đề tài cùng hắn nói, chưa bao giờ sẽ cảm thấy phiền chán, mười ngón không biết khi nào tương khấu ở bên nhau, Tô Ngọc có chút khẩn trương.

“Em đang nhìn cái gì đấy?” Dung Cảnh Chanh ngay ngắn mặt cô, hẹp dài đôi mắt hơi hơi nheo lại.

Tô Ngọc ánh mắt có chút phiêu, “Chính là…… Ờm, ảnh chụp quảng cáo của Kiều Vũ.”

“Có anh ở đây, không cho phép nghĩ đến nam nhân khác.” Dung Cảnh Chanh cúi đầu ở tai cô cắn một ngụm, thấp giọng nói “Anh sẽ ghen, rất khó dỗ.”

Tô Ngọc hơi có chút vô ngữ, lại cảm thấy bình thường, lẩm bẩm nói, “Rõ ràng người khác đều là bạn trai dỗ bạn gái, như thế nào lại là em dỗ anh?”

Dung Cảnh Chanh cười nhẹ một tiếng, ngón tay nhẹ nhàng thủ sẵn lòng bàn tay cô, “Em không muốn?”

Tô Ngọc sắc mặt hơi hơi đỏ lên, nói lắp, “Cũng không phải không muốn, nhưng em không muốn ngày nào cũng phải dỗ anh!”

“Vậy dỗ anh ở trên giường thì sao?” Dung Cảnh Chanh khơi mào cằm cô, khó được ngả ngớn, “Chỉ cần trên giường làm tốt, những cái khác anh đều nghe em?”

Tô Ngọc đánh yêu lên mặt hắn, nũng nịu mắng, “Đồ lưu manh!”

Dung Cảnh Chanh cũng không đùa cô, bọn họ vẫn là xem bộ phim do minh tinh Tô Ngọc thích đóng, trong bóng đêm lặng lẽ meo meo hôn môi, đôi mắt hắn trong bóng đêm tổng có vẻ có chút dọa người, hắn nhìn bộ dáng Tô Ngọc sợ hãi, cơ hồ muốn đem cô ấn ở chỗ này thao, khiến cho tất cả mọi người biết cô là của hắn.

Mi mắt rũ xuống, hắn cắn cánh môi dưới của cô, che dấu suy nghĩ của mình.

Chờ đến khi hai người thả thính nhau xong, gương mặt trắng nõn của Tô Ngọc đã nổi lên màu đỏ động lòng người, như là nụ hoa hé mở khiến mọi người tranh nhau hái.

“Em…… Chúng ta trở về đi?” Tô Ngọc nho nhỏ lôi kéo Dung Cảnh Chanh ống tay áo, hai chân không được tự nhiên cọ xát một chút, giữa hai chân cô đóa tiểu hoa đã ướŧ áŧ, không…… Phải nói là ướt đẫm mới đúng, dịch mật từ sâu trong thân thể trào ra.

Tuy rằng phi thường đáng xấu hổ, nhưng lúc cùng Cảnh Chanh hôn môi trong đầu không tự chủ được hiện lên khi bị xâm phạm, tuy rằng phi thường chán ghét…… Chính là thân thể giống như lại bị khai phá, như là nghe thấy được hoa huyệt chảy nước tao khát.

Tô Ngọc phát hiện chính mình đang khát cầu, cô muốn có được Cảnh Chanh, là dùng cách đại chúng kia, tục khí phương thức.

Dung Cảnh Chanh ôm chầm vòng eo cô, vật nóng rực cách một tầng váy áo chạm vào hạ thân cô, thanh tuyến mát lạnh hơi khàn khàn, làm nũng nói, “Tô Ngư, chúng ta đêm nay không quay về được không?”