Chương 11.1: Luyện nội lực

Thời Hoài nắm chặt túi lớn trong lòng bàn tay, từ bên trong lấy ra một miếng thịt khô màu tím.

Nói thế nào nhỉ...

Lúc trước cậu hỏi Lucius xem có thứ gì vừa có thể no bụng vừa không quá lộ liễu hay không, Lucius liền đưa cậu một túi thịt khô, nghe nói là thịt mà thú cấp 2, nhìn bộ dạng gầy yếu của Thời Hoài, ăn một miếng có thể no một ngày, rất thích hợp để chống đói.

Thịt khô của quái vật cấp 2 lận nha, tuy rằng không biết ma thú cấp 2 có bao nhiêu lợi hại, nhưng theo suy nghĩ của Thời Hoài hẳn là có giá trị hơn rễ cây Tử Diệp. Lucius cho cậu loại thịt khô này, thật sự là mạnh miệng mềm lòng.

Nhưng mà chờ tới khi Thời Hoài đem thịt khô lấy ra, liền có chút câm lặng.

Ách, thịt này thực sự ăn được sao?

Thịt khô màu tím, nhìn hơi đáng sợ.

Nuốt một ngụm nước miếng, Thời Hoài vẫn tin tưởng vào chất lượng chăm sóc khách hàng của khí cụ giao dịch, vì thế dùng răng cắn thử một miếng nhỏ, nhai nhai.

Trong phút chốc, một cỗ năng lượng ấm áp từ trong thịt khô truyền xuống bụng Thời Hoài, khiến bụng đói kêu vang cũng được lấp đầy một nửa, cảm giác đói khát biến mất.

Miếng thịt này nhìn vẻ ngoài có hơi đáng sợ, nhưng quả nhiên là thứ tốt nha!

Thời Hoài lộ ra tươi cười, đem miếng thịt còn lại cất đi.

Nếu thịt khô có thể ăn no, về sau cậu liền cắt giảm lượng cơm của mình, cũng tiết kiệm một ít điểm tín dụng.

Sau khi cất thịt khô cẩn thận, Thời Hoài tiếp tục ở trong phòng rèn luyện thân thể.

Lấy điều kiện hiện tại của cậu không có khả năng mua nổi thiết bị rèn luyện đắt tiền, vậy thì trước tiên rèn luyện nội công đời trước cũng được, chỉ là không biết thân thể đời này của cậu có thích hợp học nội công hay không?

Ở trong lòng niệm khẩu quyết 3 lần, Thời Hoài đứng tấn, bắt đầu vận khí.

Hít vào... Thở ra... Hít vào... Thở ra...

Sau khi đứng một lúc lâu, tay chân cậu bắt đầu tê mỏi, nhưng Thời Hoài cũng sớm biết, cho dù gặp tình huống này cũng không thể cử động, để chân tay tê mỏi sinh ra nhiệt lượng, mà loại nhiệt này sẽ dần biết thành một loại khí, cậu dựa vào khẩu quyết đã học dẫn chúng đến đan điền, hình thành khí công chân chính. Nhưng trong quá trình này cậu tuyệt đối không thể di chuyển, nếu cử động căn bản chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Trong quá trình tu luyện, Thời Hoài cũng thực vui vẻ.

Đúng là ông trời không tuyệt đường người, không bao lâu trên người cậu bắt đầu nóng lên, nhiệt lượng nhanh chóng biến thành khí, chảy tới hạ đan điền, hình thành viên nội đan bé bằng hạt đậu, hơn nữa càng ngày càng nhiều tia khí hội tụ...

Cứ tiếp tục như vậy, khả năng không bao lâu, cậu sẽ luyện thành tầng thứ nhất nội lực.

Nhưng mà...

Mười mấy giây sau.

"Ọc ọc ~ ọc"

"A!" Thời Hoài đói đến mức dạ dày đều đau, vội vàng lấy thịt khô nhét vào miệng.

Ngay sau đó, càng nhiều năng lượng nhanh chóng tràn vào dạ đầy, lại nhanh chóng truyền tới các nơi trong thân thể, cùng nhiệt lượng hỗn hợp một chỗ, biến thành càng nhiều khí tiến vào đan điền, khiến toàn thân cậu ấm áp, đặc biệt thoải mái.

Chỉ tiếc ngày vui ngắn chẳng tày gang, chỉ được vài phút, dạ dày cậu lại đối đến đau đớn, vì thế cậu lại ăn tiếp một miếng thịt khô, lại ăn tiếp, một miếng lại một miếng, rất nhiều miếng...

Nửa giờ sau, Thời Hoài sờ soạng cái túi không, lấy lại tinh thần, sau đó bắt đầu suy sụp tiếp.

Cậu đột nhiên nhớ tới, đời trước thời điểm cậu bắt đầu luyện nội công, cũng có đoạn thời gian đặc biệt dễ đói, có khi một ngày ăn đến bốn năm bữa, mỗi bữa đều là lượng lớn thịt hươu thịt bò, mới miễng cưỡng ăn no. Nhưng cũng trong khoảng thời gian kia, cơ thể cậu không hề lớn lên, ngược lại người càng ngày càng gầy, hơn nữa học quyền cước cùng quán chủ cũng không tránh khỏi va đập, khiến mỗi ngày trôi qua nhìn cậu không khác gì ăn mày nhỏ.

Cho nên nói, hắn hiện tại luyện lại nội công, nhưng càng luyện thì ăn cũng càng nhiều... Rốt cuộc là nói, nếu muốn đem một thân võ công đời trước luyện về, cậu không những không kiếm được điểm tín dụng, mà còn phải ăn càng nhiều thịt?

Thời Hoài tự vỗ vào trán mình.

Vốn cho rằng mỗi ngày cùng Nhã Ăn đi đào rễ cây, ít nhất cũng có thể giúp cả nhà mỗi ngày được ăn no, nhân tiện có thể tích góp 10, 20 điểm tín dụng để dành, kết quả, kết quả... ông trời trêu chọc cậu phải không?!

Thời Hoài hít một hơi thật sâu.

May mắn trước mắt là rễ cây Tử Diệp hữu dụng với Lucius, cậu ta vẫn sẵn lòng thu mua-- cậu cũng không muốn chiếm lợi của Hoàng tử nhỏ, nếu có thể tiếp tục giao dịch, thời điểm đó cậu sẽ kiếm thêm một ít rễ cây, đổi một ít thịt ma thú cấp một cũng được.

Không để Thời Hoài nghĩ quá lâu, Nhã An đã trở về đồng thời chuẩn bị xong cơm tối.

Thời Hoài sờ sờ cái bụng trống rỗng đi ra khỏi phòng, trong lòng suy nghĩ việc tu luyện tối nay.

Dù thế nào đi chăng nữa, sau khi tu luyện được chút nội lực, sức mạnh của cậu cũng lớn hơn không ít, đối với việc khôi phục thân thể suy nhược này vẫn có giúp ích rất lớn.

Những thứ khác, những thứ khác cậu sẽ cố gắng nghĩ biện pháp TAT!

Sau khi ăn tối xong, Thời Hoài đem Nhã An kéo sang một bên: "Tên Will kia sau bữa tối thường đi những chỗ nào?"

Nhã An hiểu rõ, nhỏ giọng nói: "Tiên sinh, chúng ta phải đi thật hả?"

Thời Hoài quyết đoán nói ra: "Nhất định phải đi! Nếu không đánh hắn một trận, tôi sẽ khó chịu đến mức không ngủ được."

Nhã An tỏ vẻ hiểu rõ: "Vậy Nhã An nghe lời tiên sinh."

Hai người đưa ra quyết định, Nhã An dưới sự hướng dẫn của Thời Hoài, từ trong dinh thự Nam tước tìm ra mấy món đồ vừa thấy đã biết không thuộc công nghệ cao, nhưng trong một số trường hợp lại khá hữu ích.