Lòng Tham Không Đáy (7)

Dòng nước ấm áp chảy dọc theo đường cong cơ thể cô, làn da cô trắng đến kinh ngạc, trời sinh Quan Lê đã có làn da đẹp, ngay cả ánh đèn vàng ấm áp trên đầu chiếu vào người cô cũng là một màu trắng như tuyết.

Tóc cô không dài lắm, vừa chạm đến xương quai xanh, cô nhẹ nhàng xoa tóc, mái tóc đen nhánh mà mềm mại rối tung hòa vào dòng nước.

Quan Lê thoải mái thở dài, cảm giác lo lắng sợ hãi và mệt mỏi cả ngày dường như tan biến vào hư không.

Ít nhất hiện tại cô rất thoải mái.

Quan Thừa Tùng tháo bịt mắt xuống, tiếng nước chảy lúc ẩn lúc hiện khiến hắn trằn trọc khó ngủ, rõ ràng đã sắp xếp cho Quan Lê ở phòng khách cách xa hắn nhất, sao tiếng nước lại lớn như vậy?

Hắn bị mất ngủ kinh niên, ban đêm không nghe được tiếng động, rèm cửa chống sáng và bịt mắt đã bầu bạn với hắn nhiều năm.

Hắn ma xui quỷ khiến mở cửa phòng, đi về phía phát ra tiếng nước, đó là hướng ngược lại với phòng khách, trong bóng tối, vẻ mặt hắn nóng nảy mà u ám, dường như đã nghĩ ra cách trừng phạt đứa con gái không nghe lời này.

Là đưa cô đi, hay là mua cho cô một căn nhà khác ở bên ngoài.

Lúc hắn đẩy cửa phòng ngủ phụ ra, Quan Lê vẫn chưa biết mình đã bị phát hiện, cô quay lưng về phía cửa phòng tắm, ngửa đầu thoải mái nhắm mắt lại.

Tay Quan Thừa Tùng giơ lên rồi lại hạ xuống, qua khe cửa, hắn mơ hồ thấy làn da phiếm hồng ướŧ áŧ của cô gái, ngây thơ non nớt, tuy chỉ nhìn thấy chưa đến một nửa, nhưng cũng có thể thấy được đường cong trần trụi của eo mông.

Cô rất gầy, nhưng lại có cặp mông đầy đặn.

Quan Thừa Tùng hoàn toàn không biết lúc này ánh mắt và suy nghĩ của mình hoàn toàn không phải là của một người cha nên có.

Hắn cũng không biết làm thế nào để trở thành một người cha.

Cô gái hơi nghiêng người, cúi xuống, tay nhỏ vuốt ve dưới ngực.

Hai bầu ngực của cô nhỏ nhắn tinh xảo, núʍ ѵú hồng hào đầy đặn đáng yêu, mềm mại đàn hồi, giống như chỉ cần véo nhẹ là sẽ chảy nước.

Bầu ngực tròn trịa rất đẹp đẽ, nhỏ nhắn mềm mại không chịu được.

Ánh mắt hắn nhìn xuống theo dòng nước, âʍ ɦộ no đủ, lôиɠ ʍυ thưa thớt đến mức gần như không nhìn thấy…

Quan Thừa Tùng gần như ngừng thở, lúc này hắn mới nhận ra mình đang làm gì, lén nhìn con gái ruột tắm rửa sao?

Hắn xoay người mở cửa bỏ chạy, dựa vào tường hít ra thở vào hổn hển, nhắm mắt lại.

Khuôn mặt đỏ ửng, bầu ngực tròn trịa xinh xắn mượt mà và âʍ ɦộ đã hoàn toàn phát dục của Quan Lê lại hiện lên trong đầu hắn.

Trở về phòng, hắn châm một điếu thuốc, ngồi dựa vào ghế sô pha, ngồi đến tận sáng.