Chương 27: Chơi khăm

Từng giọt nước mắt lăn dài trên má nó nhưng lại được lau nhẹ đi, nó cố nuốt nước mắt lại vì người đang đứng trước nó là hắn chứ ko phải Kiều, nó ko muốn người khác trông thấy nó đau đớn và khóc lóc, hắn nhìn thấy mấy hành động này mà ko khỏi đau lòng

Hắn cầm lấy tay nó kéo đi, nó thì bị bất ngờ kéo nửa muốn hỏi chuyện, nửa muốn im lặng để cho hắn kéo đi đâu thì kéo, hắn kéo nó đi tới 1 dãy núi, đồng cỏ xanh bát ngát, cùng những bông hoa bồ công anh bay hòa trong gió, ko khí trên núi rất là thoáng mát, nó như thả hồn vào trong gió chạy nhảy khắp nơi thỉnh thoảng còn quay lại nhìn hắn cười

Hắn nở nụ cười nửa miệng tiến về phía cô vợ trẻ con đang đùa nghịch của mình

Em đang cố quyến rũ anh đấy à _ Hắn nhân lúc nó ko để ý vòng tay qua ôm eo nó, ghé vào tai nó thì thầm

A....ai....ai nói e quyến rũ _ Nó đỏ bừng mặt cãi lại hắn

Còn nói ko _ Hắn vẫn giữ cái nụ cười gian tà đó, 1 tay ôm eo nó tay còn lại đưa lên kéo cái vai áo của nó tuột xuống tới quá xương quai từ nãy tới giờ vì quá mải nghịch nên nó còn k biết áo tuột ( Chị đúng là đang quyến rũ anh nhà mà)

T...tại......tại nó tuột xuống mà _ Nó ngượng chín mặt _ " Mà sao anh đưa em tới đây " _ Nó gạt bỏ những ý nghĩ trong đầu rồi lại cười tươi nhìn lên bầu trời

Muốn cô nhóc trẻ con như e nở nụ cười chỉ còn 1 cách thôi _ Hắn bỏ nụ cười gian tà đi thay vào đó là nụ cười ôn nhu _ " Dù gì anh cũng lỡ hứa với Kiều phải chăm sóc e thay cho nhỏ " _ Hắn ôn nhu nói

A...ai bảo e trẻ con, anh mới trẻ con _ Nó phụng phịu nói

Còn nói ko, ko những trẻ con mà còn ngốc

_ Hắn xoa đầu nó nói

Buông ra _ Nó giận dỗi nói

Sao nữa _ Hắn nhíu mày nhìn nói

Buông tay ra _ Nó nói

Sao vậy, giận rồi hả _ Hắn cười nhìn nó _ " Anh thích ôm, ko bỏ " _ Hắn trêu ghẹo nó

Bẩn người bổn cô nương _ Nó buông 1 câu khiến hắn đứng hình

E....em _ Hắn ko biết nói gì _ " Được lắm e chết với anh " _ Hắn nói xong lập tức nhấc bổng nó lên bế đi

Này anh thả e xuống, người ta nhìn kìa _ Nó dùng tay đập vào ngực hắn

Kệ anh muốn cho cả thế giới biết anh đang bắt vợ về dạy dỗ _ Hắn nói

Dạy dỗ gì chứ _ Nó vẫn ko ngừng dùng tay đánh vào l*иg ngực hắn

Em nghĩ xem còn dạy dỗ như nào nữa _ Hắn cúi nhìn người con gái trong vòng tay rồi nở nụ cười gian tà

A....anh cái đồ lợi dụng, cái đồ đáng ghét, cái đồ đê tiện, cái đồ bỉ ổi _ Nó chửi nguyên 1 tràng vào mặt hắn, mà ko để ý m,n xung quanh đang nhìn, nó ngước mặt lên nhìn khuôn mặt đang tức giận của hắn mà nuốt nước bọt ừng ực

Nếu e nói vậy rồi thì để anh cho e thấy con người lợi dụng, đê tiện và bỉ ổi của anh _ Hắn tiến về phía chỗ đỗ xe ném bụp nó vào trong ô tô rồi lái xe đi thẳng về nhà, về đến nhà hắn kéo nó vào đóng sầm cửa lại, khuôn mặt lạnh lùng với hành động ép nó vào tường 1 cách lạnh lùng khiến nó ko khỏi hoảng sợ

A......anh định làm gì _ Nó nhắm chặt mắt vào hét lên

Làm gì à, còn phải hỏi dĩ nhiên là...... _ Hắn chưa kịp nói hết thì bị giọng nói của người nào đó chặn lại

Dĩ nhiên là anh sẽ làm những thứ có thể làm để trừng phạt e mà _ Băng Nhi giả giọng hắn nói rồi cả bọn phá lên cười, đèn nhà cũng đột nhiên bật lên, khiến 2 bạn trẻ phải dừng lại cái việc đang làm dở dang

Kiều, Băng, Dương ca m.n làm gì ở đây _ Nó ngạc nhiên nhưng cũng vui sướиɠ vì được cứu sống

Lại đây với má nào Vy, tội nghiệp con chắc bị nó hành hạ nhiều lắm rồi _ Kiều Anh ra dáng người mẹ đưa tay lên kéo nó về phía mình

Hắn bỉ ổi lắm mẫu hậu _ Nó làm nũng với nhỏ

Được rồi con lên nhà thay đồ đi để mẫu hậu làm đồ ăn bồi bổ cho con _ Kiều Anh cười cười nhìn cả bọn

Nó ngoan ngoãn nghe lời chạy thẳng lên phòng

Hắn lúc này mới quay lại lườm cả bọn, Băng với Dương thì vẫn ung dung nhỏ Kiều thì khép lép chạy thằng vào ghế sofa ngồi

Cô được lắm _ Hắn trừng mắt nhìn Kiều Anh rồi cũng đi thẳng lên phòng, ánh mắt của hắn như nói lên rằng " Dám phá chuyện tốt của tôi, tôi cho cô biết tay " _ Nhỏ Kiều thì ngậm ngùi nhấp hụm cafe rồi cùng Băng đi chuẩn bị đồ ăn

15p sau nó với hắn đi xuống, trên người nó lại tỏa ra hương thơm hoa hồng thơm ngát cả phòng khách, 2 đứa nó ko hẹn mà mặc đồ ngủ chung ( Đúng là trời sinh 1 cặp)

Đúng lúc thì đồ ăn cũng từ bếp mang ra, trên bàn bày biện rất đẹp mắt lại còn toàn món nó thích, ngồi vào bàn nó đã được m.n gắp cho 1 núi thức ăn vào bát

Đang ăn đột nhiên hắn lấy đôi đũa gắp vào bát nhỏ Kiều 1 miếng sủi cảo nhìn trông rất đẹp mắt đó nhaaa~~~~

Sao hôm nay huynh tốt quá vậy _ Nhỏ Kiều nghi hoặc

Tại cô ở xa lên tôi gắp cho 1 miếng ăn thử _ Hắn nói

Thành ý của huynh muội ko dám nhận _ Nhỏ Kiều nghi hoặc định gắp bỏ về đĩa nhưng vì bị ánh mắt lườm huýt đáng sợ của hắn liền thu lại đưa lên miệng nhai tóp tép, chưa đầy 2s đã hét ầm lên chạy nhanh vào bồn rửa bát nhổ cái thứ cay xè lưỡi đó ra

N...n....n...nước......nước đâu _ nhỏ cay quá nói ko thành lời

Sao vậy Kiều muội _ Hắn bỏ đũa xuống chống cằm rồi vẽ nụ cười ma mị nhìn nhỏ

C...cậu giở trò đúng ko _ Nhỏ nói mà mặt đỏ bừng vì cay _ " N...nước Bảo huynh cho tôi nước đi " _ Nhỏ đưa ánh mắt van xin về phía hắn

Tôi đâu có nước để cho cô, tôi lấy đâu ra nước _ Hắn nhìn qua nói rồi nói tiếp _ " Cô xin nước gì, tôi làm gì có nước " _ Hắn nói xong thì cả bọn phá lên cười ( Nhây quá rồi nhé anh, nhỏ là Mama tổng quản của vợ anh đó cẩn thận e cho vợ anh theo nhỏ bây giờ hành hạ người ta đến thế à)

Được được, thù này ta sẽ chả _ Nhỏ tức giận lườm hắn

Thế nhưng chưa đầy 2p sau thì Băng cũng lấy được nước cho nhỏ, mặt nhỏ giờ đỏ bừng, nước mắt cũng rưng rưng vì cay, cái lưỡi đỏ lè vì ăn phải wasabi trong sủi cảo, uống xong cốc nước rồi mà vẫn còn cảm giác tê tê và cay ở lưỡi

( Đây là kết quả cho những người đã dám phá hủy việc hệ trọng của hắn)

* Quay lại trước đó *

Tranh thủ lúc nhỏ Kiều và Băng đang dọn mâm, hắn lẻn vào sau bếp rạch 1 miếng sủi cảo ra bỏ wasabi vào, đợi lúc ngồi xuống ăn rồi gắp cho nhỏ ( Anh cũng chơi ác quá mà, phải biết tích đức cho con cháu sau này chứ)