Chương 14:
Cũng còn may Lý Cảnh nhặt về được một cái mạng.
Mình cũng cam tâm tình nguyện chăm sóc Lý Cảnh cho đến khi Lý Cảnh khôi phục.
Dù cho Lý Cảnh có đưa ra bất kỳ yêu cầu mào, mình cũng sẽ tận lực đáp ứng.
Thậm chí làm còn xuất sắc hơn những gì Lý Cảnh yêu cầu.
Mình cùng Lý Cảnh quen nhau chỉ hơn một năm thời gian mà thôi.
Chỉ là bản thân đã đem Lý Cảnh là người quan trọng nhất với mình, đem hình bóng của Lý Cảnh khắc sâu vào tâm khảm.
Có thể dựa vào những gì mình có trong tay, chiếu cố tốt nhất cho Lý Cảnh.
Tuy là hạ quyết tâm ở bên cạnh Lý Cảnh, nhưng thời điểm về khuya, nằm bên cạnh Lý Cảnh, Liễu Nguyên cũng không khỏi nghĩ ngợi:
“Chờ cho Lý Cảnh khôi phục lại như lúc ban đầu,chính mình thật cam tâm tình nguyện không muốn để cho Lý Cảnh giải thích bất kỳ điều gì, tiếp tục cùng Lý Cảnh bên nhau một chỗ như trước đây hay là sao?”
Liễu Nguyên cũng không thể nào cho mình biết đáp án.
Chỉ biết nếu như để cho bản thân hiện tại rời xa Lý Cảnh, bản thân mình không thể nào làm được.
Liễu Nguyên cho rằng chuyện ngày hôm nay tất cả đều đã qua, chỉ là đêm tối đến, Lý Cảnh lại có một chút không muốn an phận.
Hơn mười hai giờ đêm, Liễu Nguyên đang ngủ mơ mơ màng màng, bổng nhiên nghe thấy âm thanh của Lý Cảnh đang gọi mình.
Liễu Nguyên còn tưởng chân của Lý Cảnh lại đau, nhanh chóng thức dậy muốn bật đèn lên xem như thế nào.
“Anh Liễu Nguyên! Anh đừng có bật đèn lên, cứ như vậy ôm tôi một cái có được hay không?”
Lý Cảnh làm nũng.
Năm nay Lý Cảnh đã hơn hai mươi lăm tuổi rồi.
Nhưng cố tình lại giống như một cô gái nhỏ làm cho người khác đau lòng.
Lý Cảnh rất thích làm nũng.
Trước đây như bình thường Lý Cảnh gọi anh Liễu Nguyên ngọt ngào, Liễu Nguyên trong lòng rung rinh, bản thân muốn gì Liễu Nguyên cũng sẽ đáp ứng yêu cầu.
“Ân! Anh biết rồi! Ngủ đi!”
Hiện tại Liễu Nguyên vẫn còn dính chiêu này. Không tự chủ cười lên một tiếng.
Lý Cảnh cũng cười. Xê dịch ra một chút, vỗ vỗ địa phương ở bênh cạnh mình. Ý Bảo Liễu Nguyên nằm bên này ngủ..
Liễu Nguyên rất là nghe lời, nằm bên cạnh Lý Cảnh.
Lý Cảnh rất tự giác đem đầu chôn tại nơi cổ của Liễu Nguyên.
Hơi thở ấm áp trực tiếp chui vào bên trong l*иg ngực của Liễu Nguyên.
Bây giờ Lý Cảnh giống như một con thú đang bị thương, cần đến che chở.
Liễu Nguyên trong lòng muốn hung hăng ôm Lý Cảnh thật chặt vào trong cơ thể của mình.
Nhưng lại sợ động vào vết thương của Lý Cảnh. Liền ra sức khắc chế bản thân của mình, không được làm bậy, sau đó liền dùng tay sờ mái tóc dài của Lý Cảnh tại phía sau ót.
Ánh mắt của Liễu Nguyên đã quen với bóng đêm, hôm nay liền phát hiện bên trong phòng có ánh trăng sáng chiếu vào, dịu dàng lại triền miên đem lại cho bản thân cảm giác an tường.
Liễu Nguyên chơi đùa mái tóc dài phía sau của Lý Cảnh, nghĩ đến ngày mai nên ra ngoài mua một cây kéo, về cắt chỉnh lại mái tóc cho Lý Cảnh.
Lý Cảnh rất chú trọng đến hình tượng bên ngoài, lại rất bản thân mình yêu xinh đẹp.
Nếu như làm hỏng mái tóc của Lý Cảnh, chắc chắn Lý Cảnh sẽ cùng với mình đại náo một phen.