Chương 37: Đầṳ ѵú được kéo sướиɠ quá!

Mặc dù vậy thì tiếng nước vẫn vang lên rõ ràng.

"Đừng mà, khó chịu quá ..."

Tư Nghiên nhăn nhó xoay vặn, ánh mắt Tùng Hướng Dương dò xét, đột nhiên anh cắm hai cây bút vào huyệt nhỏ của Tư Nghiên. Cô sợ hãi hét lên một tiếng, sau đó cảm thấy cơ thể mình như muốn bay lên vậy.

Người đàn ông bưng chiếc ghế vào khoảng sân nhỏ phía trước căn gác được ngăn bằng một bức tường nhưng cũng có thể coi là ở bên ngoài.

Có vài tiếng la hét từ khu chợ bên cạnh làm Tư Nghiên đỏ mặt. Nhưng qυầи ɭóŧ của cô bị anh vén lên một ít, nội y cũng bị mở lộ ra hai đầṳ ѵú bị kẹp đến đáng thương.

Huyệt nhỏ của Tư Nghiên đã hoàn toàn ngậm cây bút, hai bầu vυ" to mềm trắng nõn lộ ra dưới ánh mặt trời, xung quanh tràn ngập không khí trong lành.

"Anh Tùng ... Anh Tùng ... Anh làm gì vậy..."

Giọng của Tư Nghiên đáng thương, người đàn ông vỗ vào mặt cô: "Tư Nghiên có vẻ không biết rõ mình là dầm nữ đến mức nào nhỉ. Hôm nay để anh Tùng cho em biết, em dâʍ đãиɠ đến cỡ nào!“

Nói xong, Tùng Hướng Dương cầm một cái bàn chải quét tới quét lui trên hoa hạch làm Tư Nghiên muốn ưỡn eo. Nhưng sợi dây trói chặt ấn cô vào chiếc ghế đấu.

Thứ duy nhất có thể mang lại cảm giác thoải mái là hai chiếc bút bên trong huyệt nhỏ, nhưng độ dài và độ dày này không thể làm Tư Nghiên hài lòng chút nào.

Thấy khıêυ khí©h đã gần xong, Tùng Hướng Dương cất bàn chải rồi bất ngờ bước vào nhà.

Huyệt nhỏ của Tư Nghiên vừa tê rần lại ngứa ngáy, cô muốn cử động, nhưng trong lúc vật lộn, đầu nhũ hoa của cô bị kéo dài khiến Tư Nghiên thực sự cảm thấy một loại kɧoáı ©ảʍ từ nó.

Cô cố tình đong đưa phần trên của mình, cảm nhận niềm vui sướиɠ và sự dày vò do cơn đau mang lại, chỉ là sự kí©h thí©ɧ yếu ớt này không thể khiến Tư Nghiên đạt cực khoái chút nào.

“Thật không thoải mái ..." Tư Nghiên bị tra tấn đến bật khóc, cô nhìn Tùng Hướng Dương nhưng phát hiện phía sau không có ai.

Tiếng cười của đứa trẻ vang lên từ bức tường bên kia, Tư Nghiên ghì chặt người lại, nhưng cây bút trong huyệt nhỏ càng vào sâu, vừa vặn lại cọ xát vào điểm mẫn cảm của Tư Nghiên.

"A~"

Tư Nghiên dường như đột nhiên tìm thấy thứ gì đó có thể giúp cô nhẹ nhõm. Cô bắt đầu cố gắng co rút huyệt nhỏ để cảm nhận sự chạm nhẹ của cây bút bên trong cơ thể mình.

"Thoải mái quá ... Tư Nghiên ... Đang bị bút làm ..." Trong vô thức Tư Nghiên bắt chước lời nói trong phim lúc đó, cô chăm chỉ siết chặt lỗ nhỏ của mình rồi lại buông ra, chỉ chốc lát thôi cơ thể cô đã chảy mồ hôi đầm đìa.

"Muốn ... Muốn ra ... Ư a!"

Cảm giác được kɧoáı ©ảʍ sắp xuyên thủng hàng rào, Tư Nghiên tăng tốc động tác co rút, cuối cùng kèm theo tác động cùng một dòng ái dịch thì cây bút bị Tư Nghiên ép ra khỏi huyệt nhỏ.

Bộ não của Tư Nghiên trở nên rỗng tuếch, đây là lần đầu tiên cô đạt được cực khoái một mình chỉ cảm thấy hết sức thú vị.

Bất cứ lúc nào ai cũng có thể nhìn vào tường và thấy cô gần như trần trụi đang co rút cái huyệt nhỏ trên sân, cảm giác căng thẳng này kí©h thí©ɧ cô nhiều hơn.

"Khó chịu không?"

Giọng nói của Tùng Hướng Dương đột nhiên vang lên sau lưng: "Lần sau anh sẽ thuê một căn nhà trống ở bên kia chợ để em tự thủ da^ʍ ở đó có được không?"

Tư Nghiên mơ hồ nói gì đó nhưng cô cũng không nghe rõ, cô chỉ cảm thấy có người rất nhẹ nhàng nới lỏng sợi dây trên người cô, gỡ cái kẹp trên đầṳ ѵú ra rồi đặt ở trên giường. Tiếng thở hổn hển của người đàn ông gần trong tầm tay.

Tư Nghiên biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo nên có ý thức vòng tay qua cổ người đàn ông. Chỉ là trước khi có thể bắt đầu thì một cuộc điện thoại cắt ngang tình cảnh hiện tại.