Hân em đi đâu vậy đừng rời xa chị mà Hân Hân Hân tôi chợt tỉnh dậy sau giấc mơ kì lạ_Tôi(Thư): là bệnh viện à , Hân đâu rồi Hân có sao không
_Quản gia : dạ thưa cô chủ Hân với lớp đã về nhà an toàn rồi ạ, lúc trước khi về cô Hân có nói sẽ lại thăm cô chủ ạ
_Tôi(Thư): thiệt hả (giọng mừng rỡ)
_Quản gia: dạ vâng
_Tôi(Thư): làm thủ tục cho tôi xuất viện đi ,tôi ghét mùi bệnh viện
_Quản gia: dạ vâng thưa cô
Ây da bọn áo đen kia nó đánh đau quá , hôm qua mình bị đánh, mình có thấy Hân khóc, lần đầu mình thấy em ấy khóc... Cốc cốc (tiếng gõ cửa)
_Tôi(Thư): vào đi ... là em à
_Hân: chị đỡ hơn chưa, sao nhìn em hoài vậy
_Tôi(Thư): lâu lắm rồi mới thấy em quan tâm chị
_Hân: chị bị ngu à bị thế này sao mà không quan tâm được
_Tôi(Thư):Hân....
_Hân: chuyện gì
_Tôi(Thư):Em có thể yêu chị thêm một lần nữa được không
Hân im lặng nhìn tôi , cái bầu không khí hồi hộp này , mong em ấy không từ chối mình
_Hân:còn ba mẹ và chị của em
_Tôi(Thư):chuyện này chị sẽ cố gắng thuyết phục chị và hai bác , được không (ánh mắt cầu mong)
_Hân: um
_Tôi(Thư):Á được rồi , mình thành công rồi
Hân nhìn tôi vui mừng thì cũng cười theo lâu lắm rồi không thấy em cười đẹp quá
_Tôi(Thư):Hân ơi
_Hân: hả
Chụt , á phái chết đi được
_Hân: chị bị điên hả
_Tôi(Thư): điên mới yêu em,cho chị mượn tay đi
Chụt chụt chụt
_Tôi(Thư):chờ cảnh này lâu lắm rồi
_Hân:được rồi
_Quản gia: có lẽ tôi đến không đúng lúc nhỉ, thưa cô mình có thể xuất viện rồi ạ
_Tôi(Thư): em về nhà cùng chị được không
_Hân: cũng được
Trên đường chạy về tôi không quên nắm tay Hân , lần này không bị ăn tát may thật
_Tôi(Thư):Tới rồi , nhà chị đây này
_Hân: vâng (chị ấy giàu thật dù dì chị ấy cũng là con nuôi của tỷ phú mà
_Tôi(Thư):ngồi đây chờ chị nha, chị đi lấy nước
_Hân: vâng (tôi đi xung quanh phòng chị ấy thấy toàn hình của mình)
_Tôi(Thư):nước của em nè
_Hân:cảm ơn
_Tôi(Thư):hôm nay em ngủ với chị nha chị hứa chị không làm gì hết
_Hân: có đứa ngốc mới tin chị
_Tôi(Thư):chị chỉ ôm thôi chứ không có làm gì , mình mẩy chị còn đau đây này
_Hân:không được em nói với ba mẹ là chiều về rồi
_Tôi(Thư):buồn quá ít khi có cơ hội mà, cơ thể chị đau quá qua đây nằm với chị một chút rồi hả về
_Hân: rồi rồi
_Tôi(Thư):woa người em ấm quá
Chụt
_Hân: hôn hoài
_Tôi(Thư):chị muốn em ôm chị cơ
_Hân:lớn rồi nhõng nhẽo lắm thế
Chui đầu vào ngực Hân dụi dụi
_Tôi(Thư):người em thơm quá
_Hân: đừng có dụi nữa nhột quá
Ủa sao thời gian trôi nhanh vậy chưa ôm đã mà
_Hân:thôi em về nha
_Tôi(Thư):hoi mà ở lại tí đi mà
Chụt
_Hân: rãnh thì em lại đến nha
_Tôi(Thư):Dạ để chị kêu người đưa em về
_Hân:Vâng