Edit: Mii
—
Vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị Cố Đức Thiều đẩy lên chiếc Rolls-Royce, do công ty phái tới đưa cô đi tham dự tiệc tối, anh đứng ở bên cạnh xe, “Dung Tổng nói rằng tiệc tối hôm nay rất quan trọng, anh hứa với anh ta em nhất định sẽ tham dự.”
Tâm tư Đinh Đông hoàn toàn không còn đặt ở công việc, “Anh cũng đi cùng em.”
Cố Đức Thiều lắc đầu, “Anh có hẹn với một người, gặp mặt nói chuyện một lát, một lúc sau anh sẽ tới tìm em.”
Đinh Đông: “Anh có bạn ở Mỹ à?”
Cố Đức Thiều mỉm cười: “Là một bậc cha chú rất quan trọng.”
Cuối cùng thì Rolls-Royce cũng lưu luyến không rời lái khỏi trung tâm triển lãm, cho đến khi chiếc xe đã chạy một quãng đường rất xa, biến thành một chấm nhỏ nơi cuối đường, Cố Đức Thiều mới lấy di động ra gọi điện.
Bên kia rất nhanh truyền đến giọng nói sợ nữ như hổ của Đinh Chính Thuần, “Con bé đi rồi à?”
Sợ nữ như hổ---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Cố Đức Thiều cong khóe môi: “Đi rồi ạ.”
“Cháu chờ một lát,” Đinh Chính Thuần nhiệt tình dào dạt nói: “Chú tới đón cháu ngay bây giờ!”
Cố Đức Thiều: “Chú đích thân tới đón cháu ạ …… Cháu sao có thể không biết xấu hổ như vậy? Cháu gọi taxi là được rồi ạ.”
Đinh Chính Thuần: “Không được không được, trị an của Mỹ không được tốt lắm, người đẹp trai như cháu lại càng nguy hiểm hơn, nghe chú, chờ chú!”
Cố Đức Thiều: “Vâng ạ.”
Mười phút sau.
Một chiếc siêu xe màu tím cực kỳ chói mắt và thu hút dừng lại trước mặt Cố Đức Thiều, với một đường drift hoàn hảo, Đinh Chính Thuần nâng cánh cửa xe theo kiểu dáng hải âu lên, vẫy tay với Cố Đức Thiều, “Đến đây đi.”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Mái tóc đen của lão Đinh được chải sáp vuốt tóc óng ánh đến phát sáng, các đường nét trên khuôn mặt vẫn còn rất đẹp, không lộ vẻ dầu mỡ, đặc biệt là khi ông ấy đeo kính râm, mặc một bộ quần áo hưu nhàn màu nhạt, vết tích của việc ăn diện vẫn còn đó, là một người đàn ông vô cùng sành điệu.
Dầu mỡ
Ai không biết còn tưởng tới gặp tình nhân.
Cố Đức Thiều đánh giá chiếc xe này một lúc, nín cười nói: “Khiếu thẩm mỹ của chú quả thật đi đầu trào lưu.”
“Đâu phải?” Đinh Chính Thuần bất đắc dĩ nói: “Mấy năm trước lấy làm quà sinh nhất cho Đinh Đông, bị con bé ghét bỏ, không chịu lái lấy một lần, đành phải đào thải cho chú.”
Cố Đức Thiều mím môi cười, “Có vẻ như cô ấy không thích lắm.”
Đinh Chính Thuần thuận miệng phàn nàn một câu: “Ai biết con bé thích gì.”
Cố Đức Thiều cười trộm: Cháu.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Trước khi tới Mỹ, Cố Đức Thiều đã chuẩn bị một ít quà gặp mặt, các loại dược liệu quý hiếm, của quý chỉ có ở Trung Quốc.
Người đàn ông trung niên cuồng dưỡng sinh Đinh Chính Thuần nhận được quà tặng thì vui quên trời, không ngừng bảo Cố Đức Thiều quá khách sáo, đi công tác còn đặc biệt tới thăm ông.
Chiếc siêu xe dừng lại trước một căn biệt thự, bà chủ Lý Hành Hải đã đứng ở cửa từ lâu, bà ấy nhìn qua còn rất trẻ, tất nhiên, cả gương mặt lẫn vóc dáng của Đinh Chính Thuần cũng được bảo dưỡng rất tốt, không phải là dáng dấp mập mạp của một người trung niên, ngược lại, cao lớn thẳng tắp, mặt mày phấn khởi, có hơi thở hăng hái của một chàng trai trẻ, hai người đứng chung một chỗ, trông vô cùng xứng đôi.
Vì để chuẩn bị bữa tối này, Lý Hành Hải cố ý mời hai vị đầu bếp đến, làm một vài món kiểu Trung Quốc và một vài món kiểu Tây, hương vị rất tuyệt, Tiểu Cố đã có một bữa ăn rất vui vẻ.
Sau bữa ăn, Đinh Chính Thuần đưa Cố Đức Thiều đi dạo quanh ngôi nhà, sân vườn quá lớn, phong cách trang trí hơi khoa trương, phù phiếm, cảm giác giống như một lâu đài thời Trung cổ, mô tả của Đinh Đông quả thực rất chính xác.
Trong phòng làm việc có một bức tường treo đầy giấy khen và cúp, người cha già mặt đầy tự hào khoe với Cố Đức Thiều, “Đều là của Đinh Đông đấy.”
Cố Đức Thiều tùy tiện nhìn thoáng qua, “Quán quân cuộc thi múa ba lê?”
Cô còn có thể múa ba lê!
Còn múa tốt tới vậy.
Anh chưa một lần nghe cô khoe ra.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Nói đến đây, khuôn mặt Đinh Chính Thuần lộ vẻ thương tiếc, “Cháu biết đấy, mẹ ruột của Đinh Đông là một nữ diễn viên múa ba lê rất xuất sắc, cô ấy có thiên phú rất cao, cho nên cũng ôm kỳ vọng rất lớn với con gái bọn chú, vì vậy Đinh Đông đã học múa ba lê từ khi còn rất nhỏ, con bé biết bản thân nó không thích, nhưng lần nào cũng sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành tốt nhất. Cho đến thời điểm đó, con bé bị tai nạn xe cộ, mọi thứ đã thay đổi. Đinh Đông con bé không muốn để cháu biết chuyện này, nhưng chú thực sự muốn chính miệng mình nói lời cảm ơn với cháu——”
Người cha già gần như cúi đầu trước Cố Đức Thiều, “Cảm ơn cháu, trả lại cho chú một cô con gái nguyên vẹn.”
Khiến cho mũi Cố Đức Thiều có hơi đau xót, “Cứu sống người bệnh, là việc cháu nên làm.”
Đinh Chính Thuần xua xua tay, “Cháu nói như vậy, nếu Đinh Đông biết được sẽ rất đau lòng. Theo con bé, đây là một điều kỳ tích, một phần ân tình, có một ý nghĩa rất đặc biệt. Lúc đó con bé biết cháu vì cứu con bé mà mất việc, nó lo lắng đến độ ăn không ngon ngủ không yên…… Cho đến khi cháu một lần nữa khoác áo blouse trắng lên người, con bé mới buông nỗi lo trở về Mỹ.”
Cố Đức Thiều ngầm hiểu trong lòng: “Cháu đã biết, cháu sẽ không nói. Nếu cô ấy không muốn người khác biết, vậy thì cả đời này cháu sẽ không bao giờ biết.”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Đinh Chính Thuần hài lòng vỗ vai con rể tương lai, chỉ vào một loạt giấy chứng nhận giải thưởng lớn về máy tính, “Con bé nói, ngay từ đầu bản thân nó đã không yêu thích ba lê. Vừa vặn gặp cơ hội này để thay đổi vận mệnh, con bé có thể một lần nữa lựa chọn những gì con bé thích, theo đuổi khát vọng mà con bé mong muốn nhưng không dám theo đuổi. Là một người ba, chú thật sự …… xấu hổ. Cháu đã xem qua bộ phim hoạt hình 3D rất nổi tiếng được chiếu mấy năm trước chưa? Chính là về người máy đặc hiệu rất lợi hại gì đó…… Đinh Đông đã gia công cảnh quay của một trong những nhân vật con bé yêu thích nhất, tuy rằng chỉ có mấy chục giây, nhưng con bé đã hoàn thành rất tốt, lúc đó con bé cũng mới mười lăm, mười sáu tuổi mà thôi…… Con gái của chú thật sự rất tuyệt, phải không?”
Gia công
Cố Đức Thiều, người cũng rất yêu thích bộ phim bom tấn đó, hơn nữa sau khi công chiếu anh còn đi xem nó ba lần, chấn động không thôi, “Cô ấy thực sự…… Quá tuyệt vời.”
Đinh Chính Thuần: “Sau đó, con bé nói con bé muốn vào phòng thí nghiệm, để nghiên cứu các sản phẩm chữa bệnh, chú đoán, có lẽ là chịu ảnh hưởng từ cháu.”
Mặc dù nghe có vẻ hơi tự mình đa tình, nhưng Cố Đức Thiều thật sự có cảm giác, cô làm như vậy, là vì anh.
Nếu không thì Romance cũng sẽ không hỗ trợ bệnh viện của anh như vậy ……
Nhiều năm trôi qua, cô lại có thể kìm chế không nói một lời, lặng lẽ làm tất cả mọi việc, kiên trì chời đợi một thứ tình cảm e rằng không có kết quả, ngốc nghếch đến mức …… Quá đáng yêu.
Phải biết rằng, làm nghiên cứu rất cực khổ, đặc biệt là trong lĩnh vực đã tốt còn muốn tốt hơn như y khoa.
Có thể được một người chờ đợi lâu như vậy, yêu say đắm mà không quan tâm chuyện hồi báo, anh đột nhiên cảm thấy độc thân trong nhiều năm, thực sự đáng giá.
Thậm chí còn rất biết ơn bạn gái cũ đã lừa dối……
L*иg ngực ngập tràn cảm giác hạnh phúc, gần như muốn nổ tung.
Đinh Đông vội vàng gọi điện thoại tới: “Cục cưng! Tiệc rượu kết thúc rồi! Anh đang ở đâu!”
Ba cô bên cạnh ống nghe bị giọng nói của cô làm cho giật mình, khóe miệng co giật sinh lý một cách ghê tởm: “…… Cục cưng?”
Tai của Đinh Đông nhạy bén, ngay lập tức nghe ra, “Ba!”
Lúc này Cố Đức Thiều mới trả lời điện thoại: “Anh ở nhà em.”---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Đinh Đông vội vàng quay trở về. Vừa bước vào cửa, đã kéo ba cô tới vườn hoa, kề tai nói nhỏ, “Lão Đinh, chuyện không nên nói, ba một chữ cũng chưa nói, phải không?”
Đinh Chính Thuần nhìn Cố Đức Thiều, cố ý nói: “Cái gì nên nói, cái gì không nên nói, từ trước tới nay con chưa nói với ba mà?”
Đinh Đông sắp tức chết, “Rốt cuộc ba có phải là ba ruột của con hay không? Loại chuyện như giúp anh ấy tìm công việc lại cho không …… Nếu để anh ấy biết thì con không muốn sống nữa!”
“Có lẽ cậu ấy sẽ rất cảm động?”
“Đương nhiên là anh ấy phải cảm động! Nhất định phải cảm động!” Đinh Đông xuất kỳ bất ý trả lời, “Nhưng mà nếu chọn giữa việc anh ấy cảm động và việc con mất mặt thì con lựa chọn mặt mũi.”
Xuất kỳ bất ý
Đinh Chính Thuần, người cũng coi trọng mặt mũi hơn sinh mệnh: “Hiểu rõ.”
Trở lại phòng khách, mọi người khách khí nói chuyện vài câu, Đinh Chính Thuần trêu chọc con gái mình, “Cũng bởi vì tâm tư tiểu Thiều đơn thuần, nếu đổi lại là ba, hai người mới xác định quan hệ chưa được bao lâu đã tách ra một năm, sau đó lại vừa vặn đến tuổi kết hôn như thế, thật là rất khó để không nghĩ tới cái phương diện kia.”
Trong mắt Đinh Đông vụt qua một tia sắc bén, nghiến răng nghiến lợi cười nói: “Ba, ba đang suy nghĩ đến phương diện nào vậy?”
Đinh Chính Thuần: “Lừa hôn ấy.”
Cố Đức Thiều giữ chặt Đinh Đông đang sắp rít gào, mỉm cười: “Nếu thật sự muốn nói đến chuyện lừa hôn, hẳn là nên nói cháu vẫn luôn mượn danh nghĩa của tứ hợp viện để theo đuổi Đinh Đông mới đúng, cô ấy rất chân thành khi qua lại cùng cháu, ngược lại là cháu rắp tâm làm chuyện xấu ạ.”
Trời ạ…… anh thật tốt!
Lý Hành Hải tâm tâm nhãn che ngực nhìn con rể tương lai.
Tâm tâm nhãn---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Ba giây sau, chồng cô ấy chua lè “Khụ” một tiếng.
Đinh Đông nghe xong câu nói này, trong lòng vừa cảm động vừa đắc ý, người đàn ông này thật tuyệt vời, để lại đủ mặt mũi cho ông đây.
Vừa rời khỏi biệt thự của Đinh Chính Thuần, Đinh Đông đã không nhịn được mà đè Cố Đức Thiều lên ghế xe hôn một lúc.
Cố Đức Thiều vô cùng thận trọng đẩy cô ra, “Đừng như vậy…… Ba mẹ sẽ nhìn thấy.”
Nhìn tiểu Thiều chính nhân quân tử như vậy, trái tim Đinh Tổng ngứa ngáy, cô nắm lấy mặt anh một lúc, “Vật nhỏ, dáng vẻ thẹn thùng của anh trông càng mỹ vị mê người.”
Cố Đức Thiều: “……”
Đinh Đông tâm trạng dâng trào, tốc độ lái xe nhanh như bay.
Đưa Cố Đức Thiều về chỗ ở của cô, kiên nhẫn giới thiệu cho anh tầng một, tầng hai, gác mái…… Giường!
Đinh Đông không chút nể nang ném bé cưng hình nộm thế thân được sử dùng tám tháng qua qua một bên, không cần nữa! Hôm nay ông đây bắt được người sống!
Con búp bê thảm thương nằm trên mặt đất, Cố Đức Thiều liếc mắt nhìn nó một cái.
Sợ hãi.
Khắp cơ thể con búp bê đều bị cô ngẫu nhiên sờ tới mức xù vải!
Đặc biệt là bộ ngực và chỗ khụ khụ……
Cố Đức Thiều trở nên cảnh giác, “Đinh Đinh.”
“Vâng?”
“Anh biết nhiều ngày không gặp khó tránh khỏi xúc động, nhưng mà…… Không thể làm vậy nha.”
Ngay cả bαo ©αo sυ cũng đã chuẩn bị sẵn mấy hộp, Đinh Tổng: “……”
Cố Đức Thiều vẫn là vẻ mặt đơn thuần ngờ nghệch: “Em không muốn chờ đến ngày cưới sao?”
Đinh Đông bắt đầu vùi đầu tìm kiếm đồ vật.
Cố Đức Thiều trơ mắt nhìn cô chạy tới với chiếc khăn lụa dài, anh cảm thấy đau đầu, “Này, đừng náo loạn nữa.”
Chỉ trong nháy mắt, đôi tay đã bị khăn lụa buộc chặt, hung hăng ấn vào đầu giường, Đinh Tổng cười xấu xa: “Chuyện này không phải do anh quyết định, cục cưng……”
Haizz.---Đọc FULL tại TRUYENFULL.VN---
Sức lực của cô rất nhỏ.
Làm hại anh không dám giãy giụa, vì sợ mình thoáng dùng một chút lực sẽ đá cô xuống giường, ảnh hưởng tới mặt mũi của cô.
Đành phải ngoan ngoãn phối hợp, dục cự hoàn nghênh.
Dục cự hoàn nghênh
“A……”
“Đừng.”
“Chỗ đó không thể.”
Cố Đức Thiều vô cùng thiếu chuyên nghiệp, thái độ qua loa cho có lệ, cho đến khi trên tay bỗng nhiên lạnh lẽo, cùm cụp một tiếng ——
Còng tay!
Chơi lớn như vậy luôn?
Nhìn cô chậm rãi đè ép đi lên, lần đầu tiên trong lòng anh xuất hiện một loại cảm xúc phức tạp vừa căng thẳng vừa chờ mong.
Đinh Đông cúi người xuống dưới.
Anh luống cuống: “Này…… Không muốn…… Ưm!”
Trời ạ.
Chuyện này cũng quá điên rồ rồi ……
Lợi dụng lúc anh mê loạn, cô ngẩng đầu, tựa như muốn xác nhận lại một lần nữa, hỏi anh, “Không muốn?”
Anh mắc kẹt ở nơi nửa vời kia, tức giận đến muốn gϊếŧ người, cắn chặt hàm răng, “Không, muốn.”