- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Em Ngọt Nhưng Không Ngấy
- Chương 14
Em Ngọt Nhưng Không Ngấy
Chương 14
Trước khi về nhà, Cố Đức Thiều đưa Đinh Đông đến RT-Mart.
RT-Mart
Nói là cô tới vội vàng, không mang theo quần áo tắm rửa.
Đinh Đông nhìn cửa hiệu, xác nhận một lần nữa: “Đây là siêu thị mà.”
Cố Đức Thiều: “Nếu không thì sao?”
Cuộc đời của Đinh Đông mặc dù khá gập ghềnh.
Nhưng đồ dùng sinh hoạt linh tinh đều là những tên tuổi lớn hàng đầu.
Ban đầu ba cô một mình ôm lấy mọi việc, thư ký cố gắng chọn mua những thứ đắt tiền.
Có mẹ kế, điều đó càng trở nên trầm trọng.
Nhỏ như kem nền lần trước cô không biết dùng.
Lớn như chiếc Porsche lần trước cô lái.
Từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, diện diện câu đáo.
Diện diện câu đáo
Con gái dù có thô kệch đến đâu thì cũng mưa dầm thấm đất, gu thẩm mỹ cũng dần dần cao.
Mua quần áo mặc ở siêu thị, có phải quá…. hay không.
Kết quả, Cố Đức Thiều tùy tiện cầm lấy một chiếc áo phông có in hình con vịt nhỏ màu vàng, thản nhiên nói, “Đang có chương trình mua áo nam tặng áo nữ chỉ với 88 nhân dân tệ.”
Thành công thu hút sự chú ý của Đinh Đông.
Không phải chương trình 2 món chỉ cần 88 nhân dân tệ.
Mà là mua áo nam tặng áo nữ.
Bốn bỏ lên năm thì không phải là mặc đồ đôi với Cố Đức Thiều sao!
Đinh Đông lập tức: “Áo phông thật là dễ thương!”
Cố Đức Thiều: “Vậy mua cái này?”
Sau đó chọn hai cái để mang đi.
Đinh Đông trong lúc đảo mắt thì nhìn thấy ——
Ồ, qυầи ɭóŧ vịt con nhỏ màu vàng!
Run rẩy duỗi tay cầm lấy.
Trong đầu bắt đầu YY cảnh Cố Đức Thiều trần trụi, chỉ mặc một cái qυầи ɭóŧ vịt con nhỏ màu vàng đầy quyến rũ.
YY
Chảy máu mũi chảy máu mũi.
Cố Đức Thiều thấy cô nhìn chằm chằm vào mấy chiếc qυầи ɭóŧ nam rất lâu, lui lại vài bước, quay đầu nói, “Em muốn à?”
Đinh Đông: “……”
Cố Đức Thiều cầm lấy đồ từ trên tay cô, “Đây là đồ nam.”
Đinh Đông vờ như không biết, nói: “Ồ.”
Sau đó giả mù sa mưa cúi đầu tìm đồ nữ.
Cố Đức Thiều: “Cái này không có loại dành cho nữ.”
Đinh Đông: “……”
Cho nên.
Qυầи ɭóŧ vịt con nhỏ màu vàng thanh tú, thất bại rồi sao?
Cố Đức Thiều cầm hộp đóng gói lên xem kỹ, “Bông tinh khiết, chỉ có 25 tệ.”
Lấy một hộp, ném vào giỏ hàng.
Đinh Đông nắm tay: Yes!
Cố Đức Thiều đột nhiên nghiêng người nói vào tai cô: “Có cơ hội anh sẽ mặc cho em xem.”
Đinh Đông:!!!
Biểu diễn gương mặt đỏ bừng ở giữa trung tâm siêu thị.
Có phải anh đoán được cô suy nghĩ về cái kia không!
Cố Đức Thiều bổ sung: “Chờ tới lúc hai ta xác định mối quan hệ.”
Tiểu tiên nam nói xong, chân dài bước đi, để lại cho cô một bóng lưng đẹp trai.
Đinh Đông rất muốn chạy tới cõng anh trên lưng rồi xoay tròn: Nhiệt tình không làm ra vẻ, không hổ là người đàn ông em coi trọng!
Sau đó mua một số vật dụng linh tinh hàng ngày như bàn chải đánh răng và khăn tắm.
Đều là những loại tương đối mơ mộng dễ thương.
Cố Đức Thiều giúp cô lựa chọn.
Đinh Đông không nhịn được nói: “Em không thích mấy thứ hoa hòe loè loẹt này.”
Cố Đức Thiều: “Anh thích.”
Đinh Đông: “…… Ồ.”
Nhưng lại thấy Cố Đức Thiều xếp từng món về chỗ cũ, chuyển sang màu sắc và phong cách chín chắn thận trọng.
Đinh Đông: “Anh đang làm gì vậy?”
Cố Đức Thiều: “Em thích nha.”
Đinh Đông trong lòng cảm thấy ngọt ngào: “Ồ!”
Hai người thắng lợi trở về, mỗi người xách theo một túi mua hàng, đi đến lối ra.
Có một em gái học sinh đeo mắt kính, cố gắng chào hàng với người qua đường, nhờ mọi người quét mã QR.
Người qua đường lạnh nhạt tránh khỏi cô bé, luôn miệng nói tránh ra tránh ra, một số thậm chí còn đẩy mạnh.
Em gái học sinh gầy gò bị xô đẩy loạng choạng, va phải một người đàn ông đang đi ngang qua.
Không hề khó chịu khi bị đυ.ng phải, ngược lại Cố Đức Thiều còn nhẹ nhàng hỏi: “Không sao chứ?”
Em gái học sinh bối rối đứng vững lại, xoay người nói xin lỗi, “Thật xin lỗi……”
Những lời tiếp theo, tất cả đều nuốt trở lại trong bụng vì kinh ngạc sau khi nhìn thấy diện mạo người đàn ông mình vừa đυ.ng phải.
Tại sao lại có người đẹp trai như vậy.
Giống như một quý ông lịch thiệp bước ra từ truyện tranh vậy.
Anh vẫn cười với cô bé, cô ấy xem tới mức ngây người, nói một cách máy móc: “Ngài có thể quét mã để trở thành hội viên không……”
Không ngờ tới anh thực sự đồng ý, lấy điện thoại di động ra.
Bị từ chối hàng trăm lần, cuối cùng cũng có người sẵn sàng giúp đỡ cô ấy.
Em gái học sinh kích động giơ bảng mã QR treo trước ngực lên, “Chỉ cần quét cái này là được, nhiệm vụ hôm nay tôi còn chưa hoàn thành, cảm ơn anh, cảm ơn anh……”
“Được.” Cố Đức Thiều cho cô bé nhìn qua di động, “Được rồi chứ?”
Em gái học sinh mặt đỏ tai hồng, “Được rồi được rồi!”
Cố Đức Thiều lấy lại điện thoại rồi nói với Đinh Đông bên cạnh: “Em cũng quét một cái?”
Đinh Đông, người chứng kiến toàn bộ quá trình: “Tại sao một chút ý thức bảo vệ sự an toàn anh cũng không có vậy? Sẽ tiết lộ thông tin cá nhân! Không quét!”
Em gái học sinh ngượng ngùng cười rồi đi chỗ khác.
Cố Đức Thiều nói: “Không vui?”
Đinh Đông: “Không có!”
Nói xong xách túi mua hàng đi ra cửa.
Hừ.
Không biết bản thân lớn lên rất đẹp sao?
Một chút tự giác cũng không có.
Toả ra mị lực ở khắp nơi!
Nên nhốt anh lại! Nhốt ở trong l*иg sắt!
Kết quả vừa quay đầu thì phát hiện ra Cố Đức Thiều lại bị một chị gái xinh đẹp chặn đường.
Chị gái xinh đẹp: “Anh trai nhỏ, có thể add WeChat không?”
Cố Đức Thiều lắc đầu, “Tôi sợ bạn gái tôi sẽ không vui.”
Đinh Đông: “……”
Hừ.
Tha thứ cho anh.
Cuối cùng cũng lên xe.
Về nhà thì thấy, trên sô pha phòng khách chất đầy túi mua hàng.
Nhìn logo thì toàn là hàng cao cấp.
Áo thun Balenciaga, dép lê Hermes, sữa tắm Chanel……
Cố Đức Thiều la lớn: “Mẹ, mẹ mua những thứ này à?”
Mẹ Cố ló đầu từ trong phòng ra, “Đúng vậy.”
Thấy bầu không khí giữa hai người dịu đi không ít, mẹ Cố thở phào nhẹ nhõm, “Đông Đông à, cô không biết ngày thường con có thói quen dùng cái gì nên tùy tiện mua vài thứ, chắp vá dùng hai ngày nha.”
Đinh Đông kinh sợ rồi: Xa xỉ như thế này, còn gọi là chắp vá?
Gia đình nhà họ Cố luôn luôn cần kiệm giản dị.
Có thể nhìn ra được từ trên người Cố Đức Thiều.
Mẹ Cố đặc biệt ra ngoài mua nhiều đồ dùng cá nhân đắt tiền như thế này.
Đủ để thấy nhà họ Cố coi trọng người bạn gái thình lình xuất hiện là cô đến mức nào.
Mẹ Cố nhìn hai chiếc túi R-Mart Cố Đức Thiều cầm trên tay, thở dài, “Đồng chí tiểu Thiều.”
Cố Đức Thiều: “Có chuyện gì vậy mẹ?”
Mẹ Cố: “Con keo kiệt như thế sẽ không cưới được vợ.”
Cố Đức Thiều: “Với tiêu chuẩn của ngài, con đúng là không nuôi nổi.”
Mẹ Cố: “Mỗi tháng kiếm bao nhiêu tiền lương đều đi đâu rồi?”
Cố Đức Thiều: “Để dành cho vợ và con con.”
Đinh Đông: “……”
Mẹ Cố nhìn nhìn Đinh Đông, đột nhiên cảm thấy điều này cũng có lý, “Đừng lo lắng về mặt tiền bạc, con còn có mẹ và ba!”
Cố Đức Thiều: “Vợ con của con thì con sẽ tự mình nuôi, không có chuyện ăn bám bố mẹ.”
Quả là người đàn ông chân chính.
Đinh Đông, người suốt ngày lấy phá của làm niềm vui, hổ thẹn không dứt.
Cuối cùng, sau khi tắm xong, Đinh Đông vẫn chọn mặc cái áo phông hình vịt con nhỏ màu vàng.
Áo phông Balenciaga đắt hơn.
Nhưng so với áo đôi vịt con nhỏ màu vàng mặc cùng Cố Đức Thiều thì vẫn không bằng.
Kết quả là sau khi mặc ra ngoài thì thấy, đυ.ng hàng với ba Cố.
Cố Đức Thiều: “Ba anh nói cái áo trông rất xinh nên anh đã đưa nó cho ông ấy.”
Đinh Đông: “…… Vậy anh mặc cái gì?”
Cố Đức Thiều: “Em quên à, đây là nhà anh. Quần áo của anh thủ chi bất tận nha.”
Thủ chi bất tận
Đinh Đông: “……”
Tối nay ngủ ở trong phòng Cố Đức Thiều.
Lúc trước Cố Đức Thiều đưa mối quan hệ của hai người bọn họ đi quá xa.
Đến mức ba mẹ anh ngầm thừa nhận bọn họ buổi tối ngủ chung một giường.
Cũng không có ý định dọn dẹp phòng ngủ cho khách.
Đinh Đông nhìn chiếc giường đơn duy nhất trong phòng, lâm vào trầm tư.
Cái này…… Liệu có phải quá lớn không?
Nụ cười nham hiểm tràn ra từ khoé miệng.
Cố Đức Thiều tắm rửa xong thì đẩy cửa bước vào.
Cầm khăn lông lau tóc.
Phần thân trên mặc một cái áo ba lỗ bằng vải cotton trắng đến trong suốt.
Phía dưới mặc một cái quần đùi màu đen dài đến đầu gối.
Đại khái là bởi vì đang ở trong nhà mình nên anh có vẻ vô cùng thả lỏng.
Lau đầu xong, anh ném khăn lông sang một bên rồi nằm lên giường, lộ ra bắp chân thon dài cân xứng, chồng lên nhau, bộ dáng thong thả an nhàn.
Anh nhấp một ngụm chè đậu xanh ướp lạnh mà mẹ anh đặt ở trên tủ đầu giường, cảm khái từ tận đáy lòng, “Cảm giác ở nhà thật tốt.”
Nói xong, vỗ vỗ giường, “Đinh Đinh, tới đây.”
Đinh Đông gấp đến mức muốn vò đầu bứt tai.
Hai ngày trước giả làm anh em ruột, ngủ chung một giường cũng không sợ.
Tình huống bây giờ đã thay đổi.
Tại sao anh không cảm thấy gì?
Đinh Đông ngồi ở mép giường, tìm từ để nói: “Giường này hơi nhỏ hẹp.”
“Có một chút. Anh mua nó hồi cấp ba, không nghĩ tới ngoại trừ bản thân còn có thêm một người ngủ cạnh.” Cố Đức Thiều cười nói: “Anh dịch sang bên cạnh một ít, em nằm ở giữa đi.”
Sau đó lăn mình ra đến mép giường, treo một nửa thân mình bên ngoài, giả làm Tiểu Long Nữ.
Đinh Đông buồn cười, “Sẽ rơi xuống đấy.”
Cố Đức Thiều: “Em nằm xuống trước đi, để anh xem còn bao nhiêu chỗ trống.”
Đinh Đông dứt khoát nằm xuống, thấy xung quanh còn rất nhiều không gian trống, không kìm được nói: “Anh lại đây đi.”
Cố Đức Thiều: “Được.”
Hai người nằm cạnh nhau, thân thể kề sát, cánh tay anh chạm vào cánh tay cô, chân cô không cẩn thận đυ.ng phải bắp chân anh.
Trái tim Đinh Đông đập loạn xạ, thật quá kí©h thí©ɧ.
Cố Đức Thiều đột nhiên hỏi: “Em đã bao giờ sống cùng người đàn ông khác như thế này chưa?”
Đinh Đông: “…… Không có. Ngoại trừ ba em.”
Cố Đức Thiều: “Tại sao không nói về bạn bè?”
Đinh Đông không muốn trả lời, hỏi lại: “Còn anh, tại sao anh cũng không nói?”
Cố Đức Thiều: “Anh có nói chuyện, nhưng không quá tình cảm.”
Trái tim Đinh Đông nháy mắt chùng xuống, “…… Thật sao?”
Cố Đức Thiều chống tay lên gối sau đầu, nhìn lên trần nhà, dường như nhớ về quá khứ, “Cô ấy là cô gái anh quen trong thời gian thực tập, là một y tá, không tính là xinh đẹp, cho đến bây giờ anh vẫn còn nhớ rất rõ ràng, cô ấy có đôi mắt một mí, lông mi rất dài, có một nốt ruồi nơi khóe mắt.”
Hai tay Đinh Đông nắm chặt.
Mẹ nó.
Nhất định là người phụ nữ kia……
Cố Đức Thiều thở dài, “Lần đó anh đến thành phố B để tham dự hội nghị nghiên cứu khoa học, vốn dĩ họp xong thì sẽ ở lại khách sạn mà ban tổ chức sắp xếp một đêm, ngày hôm sau mới trở về. Nhưng anh đột nhiên nhận được một tin nhắn, nói cô ấy cùng người đàn ông khác đi khách sạn thuê phòng, ngay cả số phòng cũng gửi tới. Để làm rõ sự thật, anh trở về ngay trong đêm, đến khách sạn rồi gõ cửa phòng.”
Đinh Đông thậm chí còn nín thở, “…… Sau đó thì sao?”
Cố Đức Thiều: “Sau đó thì trở thành bạn gái cũ chứ sao.”
Đinh Đông biết rõ còn cố hỏi: “Anh đẹp trai như này, nhất định là có rất nhiều bạn gái cũ nhỉ?”
Cố Đức Thiều lắc đầu: “Yêu đương quá khó khăn, còn khó hơn việc viết bài luận văn SCI trong kỳ thi bác sĩ. Sau khi chuyển qua chính thức thì không có thời gian, công việc quá mệt mỏi quá vất vả, vội đến mức thời gian ăn cơm cũng không có, làm sao có thời giờ yêu đương?”
Sau khi xác minh không có nhầm lẫn, Đinh Đông hài lòng cong khóe miệng.
Cố Đức Thiều: “Em cười cái gì?”
Đinh Đông: “Hả?”
Cố Đức Thiều chống thân thể lên, nghiêng người tới nhìn cô, “Cười anh kinh nghiệm quá ít?”
“Em đang rất vui.”
Cô chân thành nói.
Cố Đức Thiều: “Cái gì?”
Đinh Đông lí sở đương nhiên: “Anh vẫn là xử nam.”
Lí sở đương nhiên
“Ai nói với em rằng anh vẫn còn là xử nam?” Cố Đức Thiều mỉm cười không đứng đắn, “Không có bạn gái thì không thể có có đời sống X à?”
Đời sống X
Đinh Đông: Chiết tiệt.
Con gà!
Con gà
Tiểu tiên nam của ông đây đã bị người ta làm bẩn!
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Đô Thị
- Em Ngọt Nhưng Không Ngấy
- Chương 14