Diêm Quyên tức giận một lúc lâu không nói ra lời, cô nhìn Vương Thiên Nam không vừa mắt đã lâu, mỗi ngày đều lấy điểm số của Cố Thành Uyên lớp anh nhắc đi nhắc lại trước mặt anh đã cố tình không để ý, nhưng hiện tại chuyện lớn như vậy cũng không thể không bênh vực tụi nhỏ?
Tần Khuynh Khuynh hơi áy náy lên tiếng giải thích: "Thầy, chúng em không phải yêu sớm...”
Diêm Quyên thở dài một hơi, sắc mặt không thể nào bớt căng thẳng vẫn đứng ở nơi đó chờ Tần Khuynh Khuynh giải thích.
Tuy rằng Tần Khuynh Khuynh giải thích nhưng cô cũng nhất định sẽ không tin......
Cố Thành Uyên thử độ ấm của ly nước màu đen mà Tần Khuynh Khuynh đang cầm bằng cách đưa tay kia luồn qua ống tay áo, đã không còn nóng nữa.
Lát nữa trước khi ra khỏi trường còn phải đi lấy cốc nước một lần nữa, chỉ là nhìn thái độ này của Diêm Quyên, không chịu dễ dàng buông tha bọn họ.
Cố Thành Uyên cười khẽ, tiếp tục làm theo ý Tần Khuynh Khuynh nói : "Đúng vậy thầy Diêm, chúng em không phải yêu sớm..."
Tần Khuynh nghiêng đầu nhìn anh, không nói một câu tức chết người thì không giống phong cách của Cố Thành Uyên.
Hôm nay lại đổi tính ?
Vương Thiên Nam im lặng đứng ở một bên ăn dưa, anh có linh cảm Cố Thành Uyên sẽ không buông tha Diêm Quyên đơn giản như vậy.
Cố Thành Uyên cởϊ áσ khoác đồng phục khoác lên người Tần Khuynh, cười nụ cười ma mảnh nói "Chúng em đã sớm là hôn thê của nhau rồi."
Lợi dụng lúc Diêm Quyên cảm thấy có chút ăn năn, anh cầm tờ giấy khám giả trên bàn làm việc, khẽ cúi đầu, "Tạm biệt thầy, em sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy".
Vương Thiên Nam nhìn Diêm Quyên tức giận đến phát điên suýt chút nữa bật cười ra tiếng, nhưng sợ làm mất thể diện tên họ Diêm nên anh đã cố kiềm lại.
Lần này nhưng học sinh ưu tú trong lớp anh thật sự đã không làm anh mất mặc mà.
Chưa kể đến Ngụy Bác Vũ mỗi lần thi đấu với lớp Bốn của Diêm Quyên đều có thể giành phần thắng cũng không nói đi, ngay cả Cố Thành Uyên cũng là một nhân tài có thể làm cho Diêm Quyên tức điên lên!
Thật đúng là thiên đạo hảo luân hồi, ông trời không phụ lòng ai cả mà!
“Thầy Diêm bọn chúng vẫn là trẻ con, đừng so đo với chúng nó quá." Vương Thiên Nam vẻ mặt nghiêm túc khuyên Diêm Quyên.
Diêm Quyên trừng mắt nhìn Vương Thiên Nam không để ý đến anh liền lấy điện thoại di động ra tìm số điện thoại của phụ huynh Tần Khuynh Khuynh.
Cô không quản được, thì cô sẽ giao cho phụ huynh quản!
“Alo, xin chào, là mẹ của Tần Khuynh Khuynh phải không?”
Lúc này mẹ Tần đang cùng mẹ Cố nói chuyện phiếm trên bờ cát Tam Á, nhìn thấy tên lưu trong danh bạ số điện thoại này hai mắt bà lộ rõ vẻ kinh ngạc, cả đời bà còn có thể nhận được cuộc gọi phàn nàn từ cô giáo chủ nhiệm của con gái mình sao?
"A xin chào, tôi là, Khuynh Khuynh ở trường học phạm sai lầm gì sao? Đánh nhau à? Hay là rớt xuống lớp ba?"
Bà cảm thấy khả năng đánh nhau tương đối lớn, dù sao Tần Khuynh Khuynh từ khi luyện Taekwondo đã ngang ngược, hống hách ở trong trường học, ngoại trừ Cố Thành Uyên ai cô cũng dám trêu chọc.
Diêm Quyên một bên đang sắp xếp lại lời nói để đáp lời bà, một bên ý bảo Vương Thiên Nam đang xem kịch mau tìm số điện thoại của phụ huynh Cố Thành Uyên trong lớp anh ta, "Tần Khuynh Khuynh không đánh nhau, thành tích cũng không bị thụt lùi, so với chuyện này còn có chuyện nghiêm trọng hơn, con bé... yêu sớm, số điện thoại của phụ huynh nam sinh kia bây giờ ta sẽ gửi cho bà..."
Bên này Vương Thiên Nam đã lấy điện thoại di động của mình tra số điện thoại của phụ huynh Cố Thành Uyên, tuy rằng ngoài miệng hắn nói không thèm để ý, nhưng suy cho cùng việc tụi nhỏ yêu sớm dù sao cũng là chuyện lớn trong quá trình trưởng thành, phụ huynh cũng nên biết.
Mẹ của Cố Thành Uyên, Lý Minh Tương nghe thấy vậy, lièn muốn đến xem ai muốn cướp con dâu với bà.
Đúng là chán sống, chán sống, thật là chán sống mà......
Mẹ Tần ra hiệu cho Lý Minh Tương đừng hành động thiếu suy nghĩ, dịu dàng hỏi: "Cô Diêm, tôi muốn biết nam sinh đang yêu đương với Khuynh Khuynh tên là gì?"
Vương Thiên Nam đưa điện thoại đến trước mặt Diêm Quyên, trên đó hiển thị số điện thoại của mẹ Cố Thành Uyên, Diêm Quyên thuận tay cầm lấy rồi đáp "Là Cố Thành Uyên lớp Sáu, điện thoại của bố mẹ cậu ấy là 189..."
Lý Minh Tương nghe thấy tên con trai mình, liền lấy điện thoại di động của mẹ Tần "Chờ một chút cô Diêm".
“Chào cô Diêm, tôi chính là mẹ của Cố Thành Uyên.”
“Cũng là mẹ chồng của Tần Khuynh Khuynh.”
“Hai đứa nhỏ này đã sớm đính hôn, không thể tính là yêu sớm.”