Em Là Người Tôi Yêu

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Số trang: 254 trang Nguồn: ngocquynh520 Giới thiệu: Em là người tôi yêu, trong cuộc sống cần phải được quan tâm. Nội dung sơ lược truyện: Đô thị, vui vẻ, oan gia, tình duyên gương vỡ lại lành,  …
Xem Thêm

Chương 20-1: Quán rượu (1)
Trần Tri Tri cúi đầu một lúc lâu rồi mới ngẩng lên, đáp: "206."

Nghe cô nói một chuỗi con số, thoạt tiên mọi người thoáng sửng sốt, sau đó trong đầu lão Vương thình lình chợt lóe lên, "Đó chẳng phải số phòng ngủ của chúng ta sao?" Anh nhìn Trần Tri Tri một chút, rồi lại quay sang nhìn Chu Đông một chút, lúc sau mới hiểu được toàn bộ: "Chu Đông, cậu....”, anh vỗ đùi, không ngờ lại ở trong phòng ngủ của bọn họ, vậy mà anh lại không hề hay biết!

Rất nhanh lại đến vòng kế tiếp, không ngờ cái chai rượu kia quay quay thế nào lại vẫn chỉ đến chỗ Trần Tri Tri.

Trần Tri Tri cũng cảm thấy không biết nói năng làm sao, lão Vương cầm lên điện thoại di động nhấn xuống phần “nói lời thật lòng”, thở dài một tiếng: "Tri Tri, đây là Ông Trời không giúp em."

Câu hỏi là: "Trên người bạn nơi nào nhạy cảm nhất?"

Trần Tri Tri cắn cắn môi nói: "Bây giờ có thể chọn thêm câu khác được không, câu này quá nhạy cảm!"

Lão Vương cười hắc hắc: "Chuyện này không phải em muốn là được đâu. Nói hay là không?"

Trần Tri Tri trầm ngâm hồi lâu, ngẩng đầu lên hỏi: "Trừng phạt là cái gì? Vẫn là múa cưỡi ngựa sao?"

"Lần này cũng không phải là múa cưỡi ngựa, mà là múa cột. Em phải trả lời, không nói được, múa cột vòng quanh cái bàn cho mọi người xem."

Trần Tri Tri nặng nề hít một hơi, mới từ từ nói: "Ngực."

Giọng nói gần như nhỏ hơncả tiếng muỗi bay, nhưng ba người ngồi ngay bên cạnh nên đều nghe rất rõ. Khóe miệng Chu Đông không khỏi thoáng hiện ý cười, lão Vương liếc thấy, cố ý trêu chọc Tri Tri, "Đáp án này thật giả thế nào chúng ta cũng không cần hỏi, dù sao người biết điều đó cũng đang ngồi ở đây. Tiếp tục đi, một câu hỏi nữa nào."

Câu tiếp theo, rốt cục miệng chai đã không nhắm vào Trần Tri Tri nữa, cô thở phào nhẹ nhõm, nhìn thấy xui xẻo quay về Khâu Đình, câu hỏi của cô là: "Những người khác phái đang ngồi ở đây, người nào bạn thấy thích nhất?" Trần Tri Tri cảm thấy cũng không tồi, người khác phái ở đây chỉ có hai người.

Khâu Đình giương mắt thoáng nhìn Chu Đông ngồi ở đối diện, lại nhìn sang lão Vương ngồi ở đối diện, đáp: "Trước mặt em thì thuộc dạng hoa đã có chủ rồi, em chưa bao giờ dám vọng tưởng, cho nên chọn người bên cạnh đi." Câu nói này làm lão Vương rất thích thú, gật đầu không ngừng, khen: "Em thật tinh mắt." Anh cũng không trêu chọc Khâu Đình, bấm câu hỏi tiếp theo.

Nhưng Trần Tri Tri đã nhìn ra, lão Vương rất quá đáng, những câu hỏi của Khâu Đình và Chu Đông đều tốt, duy chỉ có đối với cô, anh dứt khoát theo đuổi đến cùng, không chịu buông tha cho cô bất kỳ một cơ hội nào.

"Câu hỏi tiếp theo, “Trong giấc mộng, đối tượng bạn thích quan hệ là ai?" Lão Vương kéo dài âm điệu: "Chu Đông..."

Chu Đông liếc mắt nhìn xuống câu hỏi, thản nhiên nói: "Bạn gái trước."

Lão Vương cũng hạ ngữ điệu xuống, dài giọng rêи ɾỉ: "Ôi, bạn gái trước đấy..." rồi chậm rãi liếc mắt về phía Trần Tri Tri. Trần Tri Tri cuống đến mức tai đỏ mặt nóng, lúng túng cũng không biết phải làm thế nào để ứng phó. Trong lúc tình thế đang cấp bách, một trận ho khan chợt nổi lên, rất lâu, mãi không dứt.

Chờ đến khi cô khá hơn một chút liền nghe thấy Chu Đông hỏi: "Em lại bị lạnh sao?" Tay của anh đang đỡ cánh tay của cô, dáng vẻ nghiễm nhiên đầy quan tâm lo lắng, đến lúc ánh mắt của Trần Tri Tri chạm đến, anh vội buông tay ra, đứng lên nói: "Để anh rót cho em chén nước nóng."

"Chỉ biết có Tri Tri, chúng tôi không có sao?" Lão Vương ngẩng đầu lên.

Khâu Đình đứng lên nói: "Hai người là khách, việc này nên để em làm."

Khâu Đình và lão Vương mỗi người rót hai chén nước mang trở lại, đặt ở trên mặt bàn. Chu Đông đi vào trong phòng Trần Tri Tri lấy hộp thuốc và áo khoác mang ra cho cô, để hai viên thuốc vào trên tay Trần Tri Tri, "Vừa vặn em ăn cơm trưa rồi, đã có thể uống thuốc. Loại thuốc này uống một ngày ba lần, dùng trong mấy ngày bị cảm thế này rất tốt."

"Cảm ơn anh." Trần Tri Tri nuốt thuốc, ngửa đầu uống nước.

"Mặc vào cho ấm bụng." Chu Đông đưa chiếc áo cho cô.

Trần Tri Tri đón lấy, nghe lời anh mặc vào. Quay đầu lại cô thấy lão Vương và Khâu Đình cũng đang nhìn bọn họ, đặc biệt là ánh mắt của lão Vương, rất mập mờ khiến người ta không sao đoán ra được. Trần Tri Tri buông mắt xuống, gương mặt lúc nãy vừa đỡ đỏ bây giờ lại thấy nóng rang lên. Nhưng lão Vương quan sát rất nhanh, lập tức lấy điện thoại để ra giữa, miệng lưỡi sắc bén, lớn tiếng nói: "Nào, câu tiếp theo đây."

Câu hỏi tiếp theo vẫn là Trần Tri Tri, Trần Tri Tri cũng cảm thấy hôm nay Ông Trời đúng là muốn cố ý muốn đối nghịch với cô.

"Nếu như bạn đang hẹn hò với người bạn thích, gặp phải bạn trai (bạn gái) cũ, bạn sẽ có biểu hiện gì?"

Đây là trời cao cố ý muốn gây tổn hại cho cô sao?

"Nói đi, Tri Tri." Lão Vương thúc giục, tất cả ba người chung quanh đều nhìn cô. Trần Tri Tri bò dậy, giống như đành chịu chết, nói: "Em vẫn nên biểu diễn thì hơn."

"Tri Tri, lần này bị phạt cũng không phải là khiêu vũ nữa rồi. Là hôn người khác phái gần bên cạnh em nhất 3 giây."

Trần Tri Tri trợn to hai mắt: "Tại sao, lại có kiểu phạt như vậy chứ?"

Lão Vương nhún nhún vai: "Là do điện thoại di động yêu cầu như vậy."

Mặc dù Chu Đông và Khâu Đình cũng thấy lão Vương bắt nạt Trần Tri Tri trong cuộc này, đã len lén nhấn liền mấy cái về hình thức phạt, nhưng bọn họ cũng không dự định nhiều lời. Trần Tri Tri đứng tại chỗ hồi lâu, "Nhảy không được sao?"

Lão Vương lắc đầu một cái: "Tuân thủ đúng quy tắc."

Trần Tri Tri liếc mắt nhìn Chu Đông, rồi lảng tránh ngay lập tức, ngồi phịch xuống, ủ rũ trả lời: "Em sẽ giả bộ như không nhìn thấy."

"Thôi được, thôi được, câu tiếp theo nào." Lão Vương thấy Trần Tri Tri đã bị những câu hỏi kia làm cho vẻ mặt như đưa đám, vội vàng đổi ngay sang một câu khác. Đáng tiếc vòng sau lại đưa ra một câu hỏi sấm sét, đập trúng Khâu Đình đáng yêu của anh: "Hôm nay mặc qυầи ɭóŧ màu gì?"

"Á, á, á, á." Lão Vương đầy hưng phấn.

Rốt cục Khâu Đình đã có thể hiểu được sự bất đắc dĩ của Trần Tri Tri, "Đổi câu hỏi khác được không?"

"Không được." Lão Vương nói như chém đinh chặt sắt: "Tuân thủ đúng quy tắc."

Dù sao Khâu Đình vẫn là người hướng nội, câu hỏi loại này quá mức riêng tư, lúc này cô khó mà nói ra miệng, vì vậy hỏi: "Hình thức phạt là gì?" Lão Vương nhìn điện thoại di động một chút thì thầm: "Kéo vạt áo ra, lắc người hình chữ S ba lần."

Khâu Đình liền lập tức đứng lên làm luôn.

Khiến cho lão Vương than vãn xót xa liên tục, Trần Tri Tri càng cảm thấy trời cao thật bất công với mình.

Nhưng rất nhanh, nỗi ai oán của cô lập tức được đáp lại, ở câu hỏi tiếp theo, "người bị hại" chính là lão Vương, người rất vui mừng khi mình luôn thoát, câu hỏi là: "Khi bạn đang tắm, có một người khác phái vô cùng xấu xí vọt vào, bạn sẽ làm thế nào?"

Lão Vương đảo con ngươi một lát, trả lời: "Tôi sẽ đá cô ta ra tiếp tục tắm. Được rồi, câu tiếp theo."

Câu tiếp theo vẫn là anh.

"Chuyện xấu xa nhất mà bạn đã làm."

Lão Vương suy nghĩ một hồi: "Chuyện này không thể nói." Cứ thế nhấn hình thức phạt, là lớn tiếng kêu ba tiếng: "Tôi là heo!" Lão Vương lập tức liền làm theo, sảng khoái vô cùng. Trần Tri Tri không khỏi bĩu môi, cảm thấy cho mức phạt cho câu hỏi của anh cũng rất đơn giản.

Tiếp theo, rốt cục đến phiên Chu Đông trả lời câu hỏi: "Người bạn yêu thích nhất là ai."

"Phạm vi yêu thích này là thế nào?"

Lão Vương đáp: "Cái yêu thích này dĩ nhiên là chỉ tình yêu, không phải là muốn nói về tình cảm của cậu với ba mẹ ông ba thú cưng kia đâu." Đã nhiều lần chơi loại trò chơi này, dĩ nhiên lão Vương biết rõ cách thoái thác thế nào.

Chu Đông lại trầm mặc một phút, liếc mắt nhìn Trần Tri Tri, hỏi lão Vương: " Hình thức trừng phạt thế nào?"

Lão Vương bấm một cái: "Đứng ở trên ghế băng làm dáng vẻ bị táo bón."

Chu Đông cười cười: "Chuyện này tôi không làm được." Ngay sau đó trả lời rất đơn giản: "Trần Tri Tri."

Anh cũng không nói là bạn gái trước, mà là gọi thẳng tên của cô luôn, gần như kiểu trịnh trọng tuyên thệ vậy. Nghe thấy vậy trong lòng Trần Tri Tri giật nảylên một cái, gần như tất cả máu trong tim cô đều vọt lên tận đỉnh đầu, có lẽ cô cũng loáng thoáng biết đáp án này, nhưng có lẽ cô lại cảm thấy không nên là đáp án này, dù sao lúc này cô cảm thấy trong lòng mình đang ngổn ngang trăm mối, cô không sao phân biệt rõ được.

“Câu tiếp theo." Rất nhanh Lão Vương lại chuyển sang câu hỏi khác, nhấn nút cho chai rượu xoay tròn. Trần Tri Tri nhìn chằm chằm vào sự chuyển động của chai rượu, trong đầu lại phảng phất như có tiếng ong ong, ánh mắt liếc nhìn sang Chu Đông ở bên cạnh.

Bình Luận (1)

  1. user
    lãng Lãng Quên Tiền (3 ngày trước) Trả Lời

    Hi

Thêm Bình Luận