Chương 37
Ta nói từ ngày mà Thiên Hàn và Mỹ Mỹ rửa chén cùng nhau tâm sự thì sau khi tan sở anh lại đên cùng cô rửa chén....Từ một đại thiếu gia chảnh cún,con trai tập đoàn giàu có mà nay lại đi phụ cô rửa chén mới ghê chứ.......Đúng là ma lực tình yêu có khác mà.....Không những như thế hai người còn ngày càng thân với nhau hơn từ anh với tôi mà chuyển thành anh với em luôn rồi ahihi......Sau mấy tháng trời cùng cô rửa chén thì mối quan hệ của hai người trở nên dễ thương hơn trước rất nhiều.....Hai ông bà cũng quý anh hơn.....Luôn muốn tác hợp cho anh và cô hơn nên thường hay tạo cơ hội cho anh với cô đi chơi với nhau thay vì là rửa chén......Nhưng cô lại sợ ông bà cực nên không chịu đi mà thà ở lại rửa chén phụ ông bà nên anh thấy vậy cũng rửa chén phụ ông bà luôn.....Công nhận cô có hiếu ghê lun á.....
A mà ta chưa nói đến người theo dõi đúng khơm nè....Cái ông theo dõi Thiên Hàn thì thấy anh hay qua quán mì cô riết nên theo dõi mà cái đường đi cũng thuộc lầu lầu luôn rồi....Thế là ông ta bẩm báo với ngài chủ tịch-Thưa chủ tịch,hằng ngày cậu Thiên Hàn ngoài giờ làm thì tan sở xong sẽ đến quán mì để ăn nhưng mà có một điều hơi lạ là ăn mì đến tối thui cậu mới về....,-Vậy sao?-Vâng-Tôi muốn biết quán mì đó, anh chìu nay anh dẫn tôi tới đó được không ?-Vâng chủ tịchThế là chìu nay, ngài chủ tịch Dương Thiên Tôn là cha của Thiên Hàn sẽ đến quán mì của cô......Ta nói chìu rồi cũng đến, không biết do ma xui quỷ khiến sao mà chìu nay anh lại dính phải cuộc họp gấp, không thể đến quán mì cô được......
-Chủ tịch, đến quán mì rồi-Cậu đi về đi, lát tôi gọi rồi hãy đến....-Vâng chủ tịchThế là ông bước vào quán mì, gọi một tô mì rồi ăn......Khi ăn,ông quan sát ngó xung quanh tại sao con trai ông lại thường đến đây ăn mì như vậy....Do ông quan sát mà quên đi mì ở đây ăn rất vừa miệng, lại rất đẹp mắt, nước dùng trong và rất ngọt khiến ai ăn rồi cũng sẽ ghé lại mà mua.....Thế là ông nhận ra rằng chắc là con trai ông thích ăn mì ở đây nên mới ghé đây nhiều như thế......Rồi trời cũng tối, ông đi tính tiền thì gặp cô.....Chợt nhận ra cô là người từng giúp đỡ mình và chỉ đường cho ông liền cúi đầu chào cô rất lịch sự-Cô bé, cháu còn nhớ ta không ?-À dạ ông là......-Ta là ông già mà cháu đỡ ta trong lúc ta bị té còn chỉ đường cho ta đến nhà cô Thụ đó....
-À à cháu nhớ ra rồi.......Ông đến đây ăn mì hã ?-Ừ ta đến đây ăn mì, mì ở đây rất ngon,ta rất thích.....-Ủa mà sao ông biết chỗ này,cháu có chỉ cho ông đâu?-Thực ra là do con trai ta hay đến đây ăn nên ta đến ăn thử coi sao đó mà.....-À thì ra là vậy......Cháu thấy ông cầm tiền ông định trả tiền mì hã-Ừ bao nhiêu tiền vậy cháu?-Dạ 15 ngàn thưa ông....-Của cháu đây.....-Dạ cho cháu thối lại tiền, cảm ơn ông lần sau ông nhớ ghé ăn ủng hộ bà cháu.....-Ủa ta cứ tưởng cháu bán không chứ ? Cơ mà bà cháu đâu ?-Bà cháu vô nhà lấy thêm gia vị rồi...A nãy giờ cháu quên mất cháu phải vô coi bà ra sao chứ bà vào bếp nãy giờ cũng lâu rồi....Cháu xin phép....-À ta cũng cõ việc phải đi rồi......-Dạ cháu chào ông....Thế là cô bước vào nhà bếp phụ bà xách thêm nước lèo ra, thực ra thì bà cô cũng định đi ra rồi nhưng do già cả mà chân tay yếu nên xách nồi nước mà nặng quá nên đợi chút xíu cho tay chân khỏi rồi mới xách ra đúng lúc cô đi vào xách phụ bà-Bà ơi, sao bà xách ra không được bà không nói cháu để cháu xách phụ bà.....-Tại bà nghĩ bà nghĩ một chút là tay chân khỏe rồi xách được ra thôi nên bà không nhờ cháu.....-Bà cháu với nhau mà bà lại không nói cháu biết, lần sau nếu bà có xách gì thì nhớ kêu cháu xách cho nha bà, chứ bà làm vậy cháu lo lắm á....-Ừ bà biết rồi mà, lần sau có xách bà sẽ nhờ cháu mà.....-Lạ ghê nay không thấy Thiên Hàn cháu nhỉ ?-À....Dạ -Chắc là do cháu bắt nó rửa chén nhiều quá nên nó sợ không dám tới lun rồi.....-Nếu vậy thì anh ta khỏi đến cũng được, cháu không quan tâm....-Phải không đó, có người rửa chén phụ lại được tâm sự với nhau mà lại không muốn người ta đến à...-Bà này...có tâm sự gì đâu.....Cháu với anh ta có tâm sự đâu mà bà.....-Bà tuy già nhưng tai thính lắm đó nha, hai cháu tâm sự cười nói vui vẻ ở dưới chứ sân trước bà nghe thấy hết đó nha.....Đừng có chối.....-Ờm....Cháu có chối đâu......Cháu chỉ đang nói rõ cho bà hiểu thêm thôi mắc công bà hiểu lầm cháu với anh ta thôi mà.....-Ừ....Nhưng ta thấy Thiên Hàn cậu ta cũng tốt lắm, nếu được bà cũng muốn làm mai cho cháu với cậu ấy.....-Bà này mới gặp nhau có mấy ngày mà bà lại muốn cháu quen với anh ta ư ? Anh ta chỉ được cái bề ngoài thôi à chứ bên trong không tốt như bà nghĩ đâu.....-Cháu cứ nói vậy chứ cháu coi từ trước tới giờ có chàng nào mà vô nhà tìm cháu rồi rửa chén tâm sự, nói chuyện cùng cháu chưa? Cậu ta không những đi làm về rồi mà vẫn qua đây gặp cháu rồi rửa chén nữa, chỉ có thích cháu rồi mới làm vậy thôi chứ đâu ai rảnh mà rửa chén phụ cháu như cậu ta đâu.....-Bà này....Bà thấy đó anh ta đẹp trai như vậy thiếu gì cô theo chứ đâu cần theo cháu đâu.....Với lại anh ta tự đến tự rửa chứ cháu có ép đâu, cái đó là anh ta làm chứ cháu đâu có ép buộc.......-Con bé này không chịu hiểu gì hết á ? Khổ thật...-Thôi cháu không nói với bà nữa, cháu đi rửa chén tiếp đây.....Thế là cô xách phụ bà ra ngoài để bà bán còn cô quay lại với công việc rửa chén của mình nhưng cô cứ thỉnh thoảng lại ngó ra ngoài xem anh có đến không......Mặc dù miệng nói không quan tâm nhưng trong lòng thì "" có khi nào bà nói đúng không ta ? Anh ta rửa chén riết sợ rồi nên không dám đến đây nữa.....Mình đâu có ép buộc anh ta rửa chén đâu mà cái này là do anh ta rửa rồi sợ nên chạy rồi....Nam nhi đại trượng phu gì mà....À không là công tử bột mới đúng....Ể tại sao mình lại nghĩ đến anh ta làm gì cơ chứ ? Mỹ Mỹ ơi mày điên rồi.......Tại sao nghĩ đến anh ta chứ hừ điên thật rồi......."" Thế là cô quay lại với công việc rửa chén của mình......Còn về phần anh thì mặc dù là cuộc họp gấp nhưng lòng anh còn hơn lửa đốt, mong muốn nhanh chóng kết thúc cuộc họp để gặp cô nhanh chóng nhưng ông Trời vô tình, từng giây, từng phút trôi qua thật chậm rãi, từ từ khiến anh muốn điên lên mà chạy ra khỏi cuộc họp .Nhưng đây là cuộc họp gấp, cuộc họp quan trọng nên anh phải ráng ở lại nếu không chạy ra sẽ bị nói là mất lịc sự, không tôn trọng đối tác.......Mặc cho mọi người cứ nói về ý kiến của mình, anh thì cứ nghĩ về cô mà thôi......Rồi điều gì đến rồi sẽ đến, cuộc họp thế là kết thúc nhưng nhìn vào đồng hồ cũng điểm đến 9 giờ rồi nên anh đành lủi thủi mà đi về nhà ngủ thôi.....Thực ra anh rất muốn đến nhà cô, nhưng mà trời cũng khuya rồi chắc giờ này chắc cô cũng rửa chén xong rồi dọn dẹp nhà, thậm chí là chuẩn bị ngủ lun rồi nên anh không muốn đến rồi không nói được lời nào mà lại bị cô đủi về nữa......Anh đi bộ vào trong nhà, đi lên phòng rồi tắm sau đo leo lên giường ngủ......Anh mong có thể sáng mau rồi tan ca sau đó anh lại gặp cô như mọi ngày.........7:14 PM (8/1/2016) Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chương