Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Em Là Của Tôi. Mãi Mãi Là Của Tôi

Chương 17

« Chương TrướcChương Tiếp »
*Lưu ý:Từ chap này trở đi câu chuyện sẽ có thêm nhiều khúc gây cấn,thậm chí là ức chế nên các bạn đừng ném đá mình nha.Cảnh báo khi đọc rồi đó nha...*

Sau đó cô đi vào nhà....Định đi lên phòng lun nhưng đi gần đến cửa phòng thì không cầm lòng được mà nhìn ra phòng khách nơi anh nằm say ở đó.....

Rầm (Tiếng cô đóng cửa phòng của mình )

Định bụng là cô sẽ mặc kệ anh như anh mặc kệ cô vậy....Nắm mắt lại nhưng cô chẳng tài nào ngủ được...Cô hít một hơi thật dài, lấy tấm chăn đắp lên người, nhắm mắt lại thật chặt...

5 phút trôi qua

10 phút

20 phút

30 phút

Cô không tài nào ngủ nỗi....Ngoài trời bây giờ đã khuya cũng rất lạnh, anh nằm dưới phòng khách không một tấm chăn ấm, liệu anh có thấy lạnh không ? Cô cứ trằn trọc,xoay người qua trái rồi lại qua phải, đầu thì lun nghĩ đến anh....Tại sao cô lại nghĩ đến anh chứ ? Anh cũng bỏ mặt cô đi giữa đêm lạnh mà, nhưng tại sao cô vẫn luôn nghĩ về anh chứ ? Rốt cuộc là tại sao ? Nói đi cũng phải nói lại, dù anh bỏ mặc cô nhưng anh vẫn quay lại cứu cô đấy thôi.....Hừm coi như cô trả ơn lần trước anh cứu cô vậy...Cô đẩy tấm chăn ra, leo xuống giường và đi xuống phòng khách...

-Nè.....-Cô gọi anh

-".........""

-Dương Thiên Hàn dậy đi......-Cô vừa gọi anh vừa lung lay cánh tay anh

-Ưʍ.....ồn ào quá.....Buông ra....-Anh hất tay cô ra rồi trở người ngủ tiếp trên ghế sofa

Cô bị đẩy mạnh té phịch xuống sàn nằm bẹp

-Ai da....Cái mông của tôi.....Cái anh này...-Cô chửi rủa, ngồi dậy và đi đến chỗ anh

-Này cái anh kia....Anh đẩy tôi dậy có biết đau lắm không ?

-""....""

-Nè tôi nói cho anh biết anh vừa vừa phải phải thôi nha....Anh cũng là con người mà sao anh đẩy tôi như vậy hã? Hên là anh xỉn nên tôi không chấp đó nha...Đồ bất lịch sự

""Đồ bất lịch sự" vừa nghe đến bốn chữ này anh mở mắt, lồm cồm ngồi dậy...

-Cô nói lại thử coi?

-Tôi....Tôi...có nói gì đâu, tôi chỉ muốn kêu anh lên phòng ngủ mà thôi ở đây lạnh lắm thôi....hì hì...-Cô ấp úng nói rồi cười trừ

Xui thật sao anh ta lại tỉnh dậy ngay lúc này chứ ? Cô nói trong

-Vậy sao ?



-Vậy thôi đó...UISSSSS......Anh tỉnh rồi sao ? Để tôi đi rót nước pha trà giải rượu cho anh nha...

Khi cô định quay đi pha trà thì eo ơi bàn tay người nào đó đã nắm tay cô lại

-Anh làm gì vậy ?....Đau quá....Buông tôi ra...

-Cô nói tôi là đồ bất lịch sự mà....Như vầy mới bất lịch sự nè...

-Tôi....Tôi.....

-Sao vậy ? Mạnh miệng nói lắm mà..-Anh càng siết tay cô hơn

-A...Đau quá....Anh buông tôi ra đi....Đau quá...-Cô vùng vẫy tay nhưng khổ nỗi anh ăn cái gì mà khoẻ thế không biết, cô càng vùng vẫy anh càng siết chặt hơn làm cô đau đớn

-Tôi đau quá anh buông tôi ra đi....A...DA

-Tôi biết nãy tôi lỡ lời nói anh là "đồ bất lịch sự"" nhưng do anh đẩy tôi té nên tôi mới nói vậy...Tôi định có lòng tốt xuống kêu anh lên phòng ngủ mà anh đẩy tôi vậy nên tôi lỡ miệng nói thôi mà...tôi xin lỗi....Anh làm ơn buông tay tôi ra đi, đau quá....

-Lòng tốt?

-Phải....Tôi chỉ lỡ miệng thôi tôi không có ác ý....Anh làm ơn buông tôi ra đi...huhu

Thấy cô khóc anh nới lỏng tay, thừa lúc đó cô hất tay định chạy nhưng ôi giời ạ, ông trời đúng là có mắt như mù mà lại không giúp cô mà lại giúp anh mới ghê.....Cô định trốn thoát nhưng trượt chân mà té ngã nhào vào người anh....Làm cho tay anh vô tình đặt lên hông cô....Thốn quá đi hà....

Chát

Cô mới làm gì vậy trời ? Cô mới tát anh đấy ư ? Cô ăn gan trời rồi ư? Anh là ông chủ của cô mà sao cô lại có thể tát anh chứ.....

-Đồ biếи ŧɦái.....Sao anh dám....

-Biếи ŧɦái ?

-Sao anh dám nhân lúc tôi té thì lại đặt tay lên hông tôi chứ......Không phải anh có ý muốn sàm sỡ tôi thì đã không làm như vậy, biếи ŧɦái tôi nói như vậy không đúng à ?

-Vậy sao ?....-Anh cười đểu

-Anh thật là.....Biếи ŧɦái.....Qúa đi....

-Cô nói tôi biếи ŧɦái....

-Phải tôi nói anh biếи ŧɦái đó thì sao?Đồ biếи ŧɦái ? Biếи ŧɦái ?

-Được vậy tôi cho cô biết thế nào là biếи ŧɦái....

Vừa dứt lời tay anh kéo cô thật mạnh đặt xuống ghế sofa...Ố Ồ.....Chuyện gì đến rồi sẽ đến....

-Anh định làm gì vậy ? Buông tôi ra...Mau lên....-Cô vùng vẫy

Anh vẫn không nói gì...Chỉ cúi xuống và hôn cô...Lưỡi anh điêu luyện tiến vào miệng cô nhưng thật không may cô cắn thật mạnh làm môi anh chảy máu....Ố Ồ....Tưởng rằng cô có thể chạy thoát nhưng mà anh lại càng điên cuồng mà hôn cô, mặc cô dùng sức chống cự...Hai tay cô bây giờ bị anh giữ chặt nên chẳng thể làm được gì...Cô dường như bất lực nhưng mà như vậy cô vẫn không chịu phục tùng anh, dù cho lưỡi anh có điêu luyện định tiến vào miệng cô nhưng cô vẫn không cho...

Bất chợt cô cảm thấy tay mình được nới lỏng....Ôi không một phát một hai tay cô đã bị anh giữ chặt lại rồi đặt lên đầu....Tay kia của anh mò vào áo cô và..tạch...tiếng áo con bị mở ra....quéo queo quèo....Cô vừa mở miệng định la lên thì lưỡi anh đã thừa lúc chui vào quấn lấy thật điêu luyện...Hai chiếc lưỡi cùng nhau chơi đùa.....

Tiếng rên của cô trước thân hình to lớn của anh càng làm anh kí©h thí©ɧ thêm du͙© vọиɠ của mình......Tiếng rêи ɾỉ của cô vang khắp căn nhà......

*Khúc này mình chỉ ghi vậy thôi hà còn các bạn cứ thoải mái tưởng tượng thêm ra nha ahihi *







« Chương TrướcChương Tiếp »