Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Em Không Yêu Tôi

Chương 3

« Chương TrướcChương Tiếp »
Giờ lành đã đến, chú rể tân nương dắt nhau vào bàn, Lí Thần Du chỉ dám nhìn trộm vài lần, nhưng chỉ cần liếc

mắt một cái liền thấy rõ ràng Diệp Nhân Phong vẫn là gương mặt tuấn tú

nhã nhặn năm đó, thêm một phần khí chất trầm ổn, rất giống một người nam nhân chuẩn bị lập gia đình, có thể làm người chồng, làm người cha. Nàng cúi đầu hạ tầm mắt không muốn làm cho trượng phu phát hiện, dựa vào bản năng nữ nhân, nàng biết chính mình nên che giấu đi mối tâm tình này .

“Làm sao vậy?” Kha Khải Đường ghé sát bên tai thê tử hỏi nhỏ.

“Sâm banh này có chút nồng, uống không quen lắm.” Nàng lung tung tìm một cái cớ.

“Vậy đừng uống nữa, nếu không thích hợp thì không nên miễn cưỡng.” Hắn gọi phục vụ đem ra một ly nước trái cây.

Nàng nở nụ cười cảm tạ trượng phu một

cái, Đào Tĩnh Nghiên ở một bên trêu ghẹo nói:“Kha tổng săn sóc chu đáo

như vậy, Tiểu Du thật sự là có phúc nha.!”

“Tiểu Du?” Kha Khải Đường nhíu mày hỏi.

Đào Tĩnh Nghiên ha ha cười.“Đúng vậy,

trong lớp học chúng ta đều là sinh cùng năm nhưng sinh nhật của Thần Du

lại trễ nhất, cho nên kêu nàng là Tiểu Du.”

“Tiểu Du, tên gọi thực đáng yêu.” Kha

Khải Đường sờ vào mái tóc của nàng ,đem mấy sợi tóc kia cuốn cuốn ở trên ngón tay của hắn .

Lí Thần Du nhất thời lâm vào thế khó

xử, nàng không biết mình nên tông cửa xông ra ngoài hay là chui vào gầm

bàn đây .Nàng cùng trượng phu tuyệt đối không thích hợp diễn xuất loại

tiết mục ân ân ái ái này, bạn học cùng bàn lại càng không nên dùng cái

loại ánh mắt ái muội đầy hâm mộ này nhìn bọn họ .

Hỉ yến ăn đến một nửa, chú rể tân nương vẫn không ngừng đi kính rượu, mọi người đều đứng lên chúc mừng, rất

nhanh cũng đến phiên bàn này của bọn họ.

“Chúc mừng các ngươi!”

Thật ra nàng rất muốn hướng hai người

bọn họ thâm tình đưa tình, nhưng Lí Thần Du không có can đảm ở trước mắt trượng phu mà phóng điện loạn, chỉ có thể làm bộ vẻ mặt bình thường nói tiếng chúc mừng. Bất quá nàng tin tưởng Diệp Nhân Phong là có cảm ứng,

bởi vì hắn cũng đang dùng đôi mắt ôn nhu nhìn nàng, giống như nàng là nữ nhân duy nhất trên đời này, tựa như thời điểm bọn họ luyến ái lúc

trước.

Giờ khắc này không phải không có niệm, nhưng cũng chỉ có thể là hoài niệm mà thôi .

Chú rể tân nương vừa đi, Lí Thần Du lập tức cảm thấy cả người vô lực, có điểm không thể thích ứng được sự thật

này .“Ta đi toilet một chút.”

“Muốn ta đi cùng ngươi hay không?” Đào Tĩnh Nghiên đối với tỷ muội trách nhiệm luôn thực hết sức.

“Ta chính mình đi được rồi.” Lí Thần Du khéo léo từ chối, sau đó chuyển hướng qua trượng phu nói:“ Giúp ta lấy

ly nước trái cây đi.”

Kha Khải Đường gật gật đầu, trên mặt biểu tình bí hiểm, nàng cũng không nghĩ nhiều ,nàng thật sự mệt mỏi.

Chậm một chút, Lí Thần Du từ toilet đi

ra, bỗng nhiên nàng lại không muốn trở lại yến tiệc một chút nào .Tuy

mọi chuyện trước kia đã sớm trôi qua, nàng đã không còn là cô gái đa sầu đa cảm nữa, cũng đã là mẹ của hai đứa con nhưng hôm nay nàng thật muốn

mình sầu não một lần cuối cùng .

Nàng chậm rãi đi đến cầu thang trên lầu , qua cửa sổ bằng thủy tinh nhìn xuống cảnh đêm rực rỡ của thành phố ,nhiều phồn hoa lại nhiều tịch mịch .Tình yêu là cái gì? Thanh xuân là

cái gì? Bất quá chỉ là trong nháy mắt, hiện tại nàng thầm nghĩ muốn có

một điếu thuốc muốn thả lỏng bản thân mình .

Thời điểm đang lúc hối hận, một thanh âm từ phía sau lưng nàng truyền đến.

“Tiểu Ngư Nhi.”

Là ai kêu nàng? Đã bao nhiêu lâu không

có nghe đến tên gọi này ? Ba chữ này giống như một cái chìa khóa, mở ra

những kí ức vốn đã được chôn giấu đi. Không biết đã qua bao nhiêu lâu

những kí ức vốn sắp nhạt nhòa lại lần nữa ùa về khiến cho nàng không

cách nào có thể che giấu thêm được nữa .

Quay đầu lại, nàng giống như lại nhìn

thấy người nam nhân kia, không phải là mặc lễ phục kết hôn mà là áo sơmi trắng cùng quần bò, ngại ngùng tươi cười nói muốn tìm nàng uống cà phê, nắm bàn tay nhỏ bé của nàng, nói chuyện yêu thương…… Đương nhiên, kia

chính là ảo giác của nàng, nháy mắt mấy cái nam nhân kia trước mắt đã là trượng phu của người khác, vẫn là chính nàng chủ động buông tay.

“Nhân Phong, hôm nay thấy được ngươi kết hôn, ta thật sự chúc mừng cho ngươi.”

“Cám ơn, nhìn ngươi và trượng phu cùng nhau đến, ta cũng yên tâm hơn.”

Hai người đều rất khách khí, chúc phúc, liếc mắt một cái đến nay đã gần mười năm nàng thầm nghĩ lẳng lặng nhìn

hắn, cũng chỉ có thể lẳng lặng nhìn hắn, giống như một quyển sách sau

khi đã đọc xong chung quy đều phải khép lại trang sách cuối cùng .

“Tiểu Ngư Nhi.”

“Ân.”

“Tiểu Ngư Nhi……”

“Ân……”

Cũng không dùng nhiều lời, cứ như vậy mà người gọi tên, người trả lời .Như vậy trong lòng của nàng đã muốn thõa mãn lắm rồi

Thời điểm cùng nhau nhớ lại kỉ niệm một thời, đột nhiên bên cạnh vang lên âm thanh tiếng bước chân đã muốn đến

gần, quấy rầy khung cảnh hoàn mỹ này. Kha Khải Đường đi tới nâng cằm của nàng lên cau mày nói:“Hóa ra ngươi ở chỗ này, như thế nào chính mình

lại chạy loạn, thực không ngoan.”

Trong lúc nhất thời, Lí Thần Du ngay cả hô hấp đều cảm thấy khó khăn, lẵng lặng nhìn tình nhân cũ cùng trượng

phu. Nàng thật không hiểu tại sao vận mệnh lại trêu cợt con người như

thế? Vì sao lại có thể kết thúc thời điểm đẹp nhất như vậy ? Nàng bất

quá chỉ là đưa ra lời chúc phúc, thuận tiện hoài niệm một chút mà thôi,

tại sao ông trời không thõa mãn cho nàng một lần cuối cùng này ?

“Ta đi vào tiếp đón khách khứa trước.”

Diệp Nhân Phong hiểu được chính mình nên rời đi ,nhiều lời ngược lại chỉ khiến nàng rước thêm phiền toái mà thôi .

Chú rể sau khi xoay người rời đi, vợ chồng nàng lại không nói cái gì, hắn rốt cục nắm lấy tay của nàng nói:“Đi theo ta.”

Đi chỗ nào? Nàng chưa kịp hỏi, đã bị

hắn kéo vào thang máy, còn tưởng rằng hắn muốn đi ra bãi đỗ xe, đi vào

tầng cao nhất của khách sạn mới phát hiện hóa ra trượng phu nàng muốn

dẫn nàng đi thuê phòng!

Kha Khải Đường xác định chính mình là

điên rồi, biết rõ thê tử tới tham gia hôn lễ của tình nhân cũ, biết rõ

nàng trong lòng vẫn còn lưu luyến phần tình cảm kia, biết rõ một tiếng

“Tiểu Ngư Nhi” kia chói tai cỡ nào, hắn lại bức chính mình trầm luân

trong đó, đau đến muốn cười.

Tiến vào trong phòng, hắn đem thê tử

đẩy lên trên tường, dùng thân thể ngăn chặn, xem nàng vẫn chưa lấy lại

tinh thần, hai mắt ngạc nhiên giống như đang nằm mơ, hơn nữa là mơ thấy

ác mộng.

“Ngươi thật sự vẫn thương hắn như vậy?” Kha Khải Đường nhất mở miệng liền thẳng thắn hỏi.

“Cái gì?” Lí Thần Du còn muốn giả ngu.

“Ngươi không phải thật sự còn thương

hắn như vậy sao? Chúng ta kết hôn đã năm năm, ngay cả đứa nhỏ cũng đã

sinh ra hai đứa ,ngươi tại sao vẫn còn yêu Diệp Nhân Phong?”

“Ta……” Tuy rằng chưa bao giờ chân chính phản bội trượng phu, nàng cũng không dám nhìn thẳng vào hắn.“ Sau khi

kết hôn ta chưa từng gặp lại hắn, ta không có ,thực xin lỗi ngươi, ta

làm gì chả lẽ ngươi còn không biết sao ?”

“Không gặp mặt không có nghĩa là không

động tâm, ngươi đến bây giờ còn muốn hắn không phải sao? Chính vì vậy

mới muốn thay đổi kiểu tóc, còn mua quần áo mới, muốn trong ngày kết hôn của hắn lưu lại cho hắn ấn tượng tốt đẹp nhất, làm cho hắn vĩnh viễn

không quên được ngươi, làm cho hắn một lần lại một lần nữa kêu cái nhũ

danh kia của ngươi!”

“Thực có lỗi đã làm cho ngươi tức giận

như vậy, nhưng tất cả đều đã đi qua.” Đúng là,nàng thật sự có một chút

tư tâm ,hy vọng hình ảnh của nàng có thể lưu lại một vị trí ở trong đáy

lòng Diệp Nhân Phong nhưng việc này cũng chỉ là một chuyện thường tình

mà thôi.

“Chuyện tình quá khứ vẫn còn ảnh hưởng đến ngươi, vậy mà gọi là đã qua đi sao ?”

Nàng ngẩng đầu, nghiêm túc đối với hắn hứa hẹn:“Trừ phi ngươi không cần ta, nếu không ta sẽ không rời ngươi đi.”

“Thân của ngươi sẽ không rời đi, nhưng tâm của ngươi ở đâu?”

Nàng trả lời không,, hắn thật muốn lòng của nàng sao? Bình thường nhìn bộ dáng của hắn không sao cả, trừ bỏ

thời điểm “Làm việc” có vẻ nhiệt tình, thấy thế nào cũng nhìn không ra

hắn lại cần tình yêu a!

Kha Khải Đường xem thần sắc do dự của

nàng, càng cho rằng nàng chính là chột dạ, không nói hai lời xé đi quần

áo của nàng, động tác nhanh chóng mà kiên quyết.

“Ngươi…… Ngươi muốn như thế nào?” Lí

Thần Du thất kinh trước kia hắn trừ bỏ bắt buộc nàng chưa từng có hành

vi quá đáng gì , hôm nay vì uống rượu mà dường như muốn phát điên rồi,

cư nhiên còn đem nội y của nàng xé hỏng .

“Ta muốn ngươi, toàn bộ ngươi!” Hắn

trước đem nàng toàn thân cởi hết, dùng caravat trói chặt hai tay của

nàng, một tay ôm lấy nàng đẩy lên trên giường.

“Khải Đường, chúng ta có thể nói chuyện trước được không?” Nàng ngồi chồm hỗm ở trên giường nệm màu trắng, hai

tay bị trói ở sau người, giống như phạm nhân đang chờ đợi thời điểm chịu hình phạt .

Kha Khải Đường cũng không tốt như vậy,

nữ nhân này không có khả năng dễ dàng nói sự thật , sau khi uống rượu

còn có khả năng nói thật, vì thế hắn nắm lấy một ly rượu brandy trên

bàn, đi đến trước mặt nàng uống một ngụm, lập tức ngậm lấy miệng của

nàng, cứng rắn muốn nàng uống xong chỗ rượu này.

“Ô……” Nàng phe phẩy quay đầu, lại ngăn không được sự tấn công của hắn ,chỉ uống mấy ngụm nhỏ vẻ mặt liền đỏ bừng lên .

“Say rồi sao?” Hắn nâng cằm của nàng lên, xem ra ánh mắt của nàng đã dần dần phủ đầy sương mù, hẳn là đã có tác dụng.

Nàng ho khan hai tiếng, nhịn không được oán giận:“Vì sao phải làm như vậy?”

“Xem ra còn chưa đủ.” Hắn lại giúp nàng uống thêm mấy ngụm, rốt cục làm cho nàng mềm nhũn rồi ngã xuống, mái

tóc lòa xõa trên giường, hai mắt nửa khép, môi đỏ mọng khẽ mở.

Hắn vừa lòng với thành quả này, chậm

rãi bỏ đi quần áo của chính mình, làm cho chỗ rượu kia có thời gian phát huy tác dụng ở trong cơ thể nàng, sau đó sờ sờ khuôn mặt phiếm hồng của nàng hỏi:“Ta là ai?”

“Ngươi là……” Nàng muốn nhìn rõ hắn,

cũng đã nhìn ra.“Ngươi là ai a? Lão công của ta cũng không có suất chúng giống như ngươi vậy……”

Lão công? Hắn chưa từng nghe qua nàng

dùng này hai chữ, cũng không biết chính mình ở trong mắt nàng lại rất

tuấn tú, xem ra hắn vẫn là có điểm hy vọng ?

“Ngươi thích lão công của ngươi sao?”

Hắn đem hai tay của nàng giơ lên cao ở trên đầu, luôn tiện đem chính

mình nhìn rõ thân thể của nàng, xem khuôn mặt nàng đỏ rực như hoa đào,

so với khi thanh tỉnh thì gợi cảm rất nhiều.

“Ân…… Hoàn hảo, hắn là ân nhân của ta,là quý nhân của ta.” Nàng ưỡn ngực, cổ vũ sự đa dụng của hắn.

Sớm biết rằng nàng là vì báo ân mới

cùng hắn cùng một chỗ, nhưng chân chính nghe được những lời này thì hắn

vẫn không khỏi một trận đau lòng. Hắn xuống tay không khỏi càng thêm

dùng sức làm nàng cả người là một mảnh phấn hồng, như đóa hoa nở rộ ở

trong tuyết “Nói, nam nhân ngươi yêu nhất là ai?”

Nàng ở trong lòng hắn vặn vẹo, muốn chạy trốn lại vô ích, chỉ có thể cau mày nghĩ nghĩ.“Hẳn là con của ta đi…… Ngươi nhẹ chút!”

“Ngươi không phải là còn muốn quay lại cùng tình nhân cũ sao ? Cùng cái tên Diệp Nhân Phong kia cùng một chỗ?”

“Không có…… Ta mới không có……”

“Vì sao ngươi không thương lão công? Vì sao?”

“Ta không biết, dù sao…… Dù sao hắn

cũng không yêu ta a!” Nàng trong đầu là một đống hỗn độn, hoàn toàn

không thể tự hỏi, chỉ cảm thấy giống như có hỏa thiêu, thế nào cũng nghĩ không ra vấn đề yêu hay không yêu.

“Ai nói ?” Hắn cắn cắn sau gáy của nàng ,bỗng nhiên có loại xúc động hắn muốn chính mình bây giờ có thể hóa

thân thành ma cà rồng, thật muốn uống máu của nàng, cắn thịt của nàng,

nữ nhân này có biết nàng có bao nhiêu đáng giận hay không ?

“Đừng như vậy, đau!”

“Sẽ cho ngươi đau! Đau giống như ta!”

Hắn tiếp tục ở trên người nàng giương oai, nguyên bản muốn tra tấn của

nàng, cuối cùng vẫn là tra tấn chính mình.“Cho dù ngươi không thương ta, ít nhất cũng muốn ta chứ?”

“Muốn…… Muốn cái gì?”

“Muốn ta yêu ngươi chẳng hạn?”

“Ân……” Dục hỏa sớm lan tràn, nàng đem

hai chân hoàn vòng qua thắt lưng hắn, ánh mắt ngập nước, nhanh âm mang

lệ, nức nở nói:“Yêu ta..!”

Hắn thẳng lưng một cái nhanh chóng xâm

nhập vào trong cơ thể nàng, hung tợn ép hỏi:“Hiện tại người yêu của

ngươi là ai? Ngươi cho ta thấy rõ ràng!”

“Là ngươi…… So với lão công ta còn là nam nhân suất chúng hơn……”

Chết tiệt! Thực không hiểu được nên đem nàng bóp chết hay không? Ngẫm lại cũng là vợ chồng một hồi, hắn quyết

định làm cho nàng ở trong cao trào hoan ái mà chết đi, cởi bỏ caravat

trên tay nàng, làm cho nàng ôm lấy phần gáy của hắn,hắn ôm nàng đứng lên ở trong phòng vừa đi vừa làm.(ẶC chết sặc lần một )

Cách làʍ t̠ìиɦ này của hắn thật làm cho

nàng sợ hãi ,nàng chỉ có thể co hai chân thật chặt bám lấy hắn ,cảm giác được du͙© vọиɠ to lớn của hắn lấp đầy phần mẫn cảm xinh đẹp của nàng

,bấp bênh đung đưa trên cơ thể hắn vừa tăng thêm vài phần kɧoáı ©ảʍ vừa

dể dàng để hắn đi vào trọn vẹn hoa tâm . Hắn bóp lấy hai bở mông tròn

trịa của nàng không ngừng đưa ra đưa vào ma sát .

Tiếng rêи ɾỉ của nàng so với bình

thường càng kịch liệt, chủ động liếʍ ,hôn vào cằm cùng lỗ tai của

hắn,bàn tay lại không yên phận sờ mó khắp người hắn.“Nguyên lai…… Yêu

đương vụиɠ ŧяộʍ lại kí©h thí©ɧ như vậy a.”

“Yêu đương vụиɠ ŧяộʍ?” Nàng thực đem hắn làʍ t̠ìиɦ nhân ?“Ngươi muốn chết !”(Ăc chết sặc lần hai )

“Còn không đều là ngươi sao…… Mau đưa ta gϊếŧ chết……”

Hắn chưa bao giờ nghe qua trong lời nói của nàng lại kích thính đến như vậy, vừa nghe xong quả thực như núi lửa bùng nổ ,dung nhan phun trào, đem nàng áp đến trên tường mãnh liệt tấn

công. Có chỗ dựa dùng loại tư thế này hẳn là càng giống như là yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đi.“Thế nào, có phải hay không muốn chết?”

“Không được…… Trời ạ, ngươi so với ta lão công còn cường…..hơn.”(Ăc thôi ta chết lần ba )

Sự ca ngợi này vẫn tính là vũ nhục? Hắn bị nàng nói đến hắc bạch đều tɧác ɭoạи, trong lúc nhất thời cảm thấy

thực sự loại yêu đương vụиɠ ŧяộʍ thật kí©h thí©ɧ. Chuyển thân thể đi

thêm vài bước, đem nàng đẩy ngã ở trên sô pha, theo sau lưng một lần nữa tiến vào, nụ hôn từ gáy trượt xuống đến vùng mông xinh trắng thẻo của

nàng.“Ngươi ,nữ nhân phá hư này, dám trốn lão công ngươi xằng bậy!”Trời

hắn có bao nhiêu thích thú khi làʍ t̠ìиɦ với nàng từ phía sau .

“Lão công thực xin lỗi…… Ta không phải

cố ý…… Ta sai lầm rồi, lão công ngươi tha thứ ta!” Nàng cằn nhằn nói

liên miên, nói xong lại nhận mình thật có lỗi, kích thước lưng áo lại

theo hắn vặn vẹo, thái độ nhận tội kia làm cho hắn càng thêm điên cuồng.

“Ngươi căn bản không phải thật tình

nhận sai, ta muốn thay lão công ngươi trừng phạt ngươi!” Bộ dáng hồ ly

tinh này sao có thể để cho nam nhân khác nhìn thấy, kiếp này hắn đều

phải có nàng, yêu nàng. Hắn không nói lời nào trực tiếp dùng phần thân

thể phía dưới trừng phạt nàng ,không ngừng thúc ,đẩy ,xâm nhập, chiếm

trọn vẹn nàng ,hòa nhập nàng và hắn cùng một .

“Ô…… Thật sự sẽ chết mất…… Ngươi đừng khi dễ ta……”

Kha Khải Đường như thế nào ngừng phía

dưới được , nữ nhân này trừ bỏ có thể đổi trắng thay đen ,còn có thể làm cho hắn bức điên rồi lại hưởng thụ.

Hồ ngôn loạn ngữ,(lời nói ,ngôn ngữ loạn xạ ) hai người sau khi bị rượu loạn tính(thay đổi bản tính), rốt cục ở giữa trời đêm đem du͙© vọиɠ bản thân sau khi đã được bơm đủ , nhanh chóng giải thoát.

Buổi tối hôm nay, có người là đêm động

phòng hoa chúc, có người là đêm kí©h thí©ɧ yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, tóm lại

chỉ cần vui mừng là tốt rồi.

Ánh mặt trời lộ rõ ra phía chân trời,

một ngày mới dĩ nhiên lại bắt đầu, Lí Thần Du thường từ sáng sớm đã thức tỉnh nhưng hôm nay lại không giống như ngày thường đầu của nàng thật là đau, toàn thân đều đau, hiển nhiên là vì hôm qua uống say chính vì vậy

cũng vô duyên mà bị ăn qua.

Tối hôm qua nàng chính là gặp mộng lạ,

mơ thấy chính mình cùng nam nhân khác yêu đương vụиɠ ŧяộʍ, may mắn giờ

phút này người bên gối vẫn là trượng phu nàng. Dù sao chính mình cùng

nam nhân này ngay cả đứa nhỏ đều sinh, tùy tiện hắn muốn lúc nào đều

được, trọng điểm là nàng làm sao lại quá chén mà say khướt? Đã xảy ra

cái loại tình tiết giằng co giữa ba người này, cũng khó trách trượng phu nàng muốn nổi giông tố , haizz,cái người này thật quá tự cao mà .

Nàng chậm rãi ngồi dậy, nhất thời không biết làm gì cho tốt, hôm nay là Chủ nhật không phải gọi hắn rời giường, hiện tại lại đang ở khách sạn, hai đứa con lại đang ở nhà mẹ đẻ nàng,

cảm giác không có việc gì làm cho nàng thật không quen chút nào .

Cúi đầu, nàng đối với gương mặt đang

ngủ của trượng phu hơi ngẩn người, cẩn thận nhìn lên, nam nhân này bộ

dạng thật đúng là khá tốt, không phải loại hình bạch diện thư sinh(diện mạo yếu ớt trắng trẻo ), mà là một loại nam nhân thành thục (trưởng thành ),bên trong ẩn chứa sức mạnh, chỉ là hơi cau mày bộ dáng thực ưu sầu.

Bỗng nhiên, Kha Khải Đường mở hai mắt, nhìn thấy nàng đang nhìn hắn, mặt mày nhăn càng sâu.

“Ách, ngươi muốn rời giường sao?”

“Ta muốn đi ngủ.” Hắn thân thủ đem nàng kéo lại, làm cho nàng dựa lưng vào hắn, đem nàng làm như gối ôm cứ thể

mà ôm lấy, tiếp tục ngủ .

“Chuyện đêm qua……”

“Ta hiện tại không nghĩ cùng với ngươi nói chuyện.”

“A?” Hắn ở cùng nàng rùng mình sao? Bọn họ tựa hồ là lần đầu tiên rùng mình, thân là vợ chồng mô phạm có thể

như thế nào không hài hòa chứ? Nàng đương nhiên muốn nói biện pháp giải

quyết, nhưng nghe được tiếng hít thở đều đều của hắn, nàng cũng chỉ

ngoan ngoãn nhắm mắt lại, đành để tối nay.

Ngủ đi không biết qua bao lâu, lúc nàng lại thanh tỉnh đã thấy bên gối không có người, chỉ nghe thấy phòng tắm

truyền đến tiếng dòng nước chảy .

Nàng bò xuống giường nhặt quần áo lên,

phát hiện nội y tất cả đều bị hủy hết. Áo thì biến hình, khóa kéo trên

váy thì hỏng rồi, trời ạ, tối hôm qua nam nhân kia có bao nhiêu kích

động, thế nào cũng phải phá hư hết như vậy chứ? Tuy nói Kha gia bọn họ

rất nhiều tiền nhưng lãng phí như thế cũng quá kỳ cục.

Lúc này cửa phòng tắm bị mở ra, Kha

Khải Đường trắng trợn tiêu sái trần như nhộng đi ra, chỉ vào hai cái túi giấy trên bàn, là hắn lúc trước kêu người hầu đưa tới quần áo.“ Quần áo của ngươi hỏng rồi, đổi cái mới này đi.”

“Cám ơn!” Nàng bỗng nhiên phát hiện hai người cũng chưa mặc quần áo, có điểm xấu hổ, có điểm thẹn thùng, quái

lạ làm vợ chồng đã năm năm còn khẩn trương cái gì?

Mặt ngoài nàng vẫn duy trì trấn định,

chính mình ôm lấy nhất túi quần áo đi vào phòng tắm nhanh chóng tắm rửa, nàng nhìn qua kính lớn xem qua thân thể của chính mình không khỏi cười

khổ, nhìn thật giống như bị chà đạp vậy . Tối hôm qua trượng phu nàng

cũng thật dũng mãnh phi thường, hẳn là bởi vì thẹn quá hóa giận đi. Hắn

cho dù trong lòng cũng không có tình yêu nhưng nam nhân nào cũng sẽ

không hy vọng thê tử của chính mình nghĩ đến nam nhân khác.

Nàng sau khi tắm rửa qua đi ra phòng

tắm cũng không có gặp hắn, trên bàn lại có một tờ giấy, đơn giản viết —

lái xe chờ ngươi ở cửa, ta có công tác nên đi trước một bước.

Chủ nhật còn có công tác sao? Hẳn là

rùng mình lấy cớ đi? Như thế cũng tốt hiện tại nàng cũng không biết nên

đối mặt hắn như thế nào.

Lấy di động ra từ bao da, nàng đánh

điện nói với bạn tốt Đào Tĩnh Nghiên một tiếng .“Ngượng ngùng quá tối

hôm qua ta chạy lạc mất cũng quên không nói với ngươi.”

Đào Tĩnh Nghiên tiếp điện thoại liền

lớn tiếng ồn ào.“Ngươi với lão công ngươi rốt cuộc sao lại thế này? Ta

gọi vào di động ngươi cũng không tiếp, thật là…! Mọi người đều đoán mò

vớ vẫn, còn có người nói các ngươi chờ không kịp, chạy đi thuê phòng

rồi!”

“Ai, một lời khó nói hết, bất quá các

ngươi đoán được cũng tám chín phần mười.” Lí Thần Du đơn giản nói lại

chuyện mình uống rượu ,về phần thảm án sau khi uống rượu phát sinh cái

gì chính nàng cũng không rõ ràng lắm,

Đào Tĩnh Nghiên giống bị đánh thuốc

kí©h thí©ɧ oa oa kêu to.“Bạn trai trước cùng lão công đương nhiệm giằng

co, sau đó ngươi bị hắn nắm lấy ép buộc đi thuê phòng ,oa thật sao ? Vì

sao không để cho ta chính mắt thấy? Rất kí©h thí©ɧ, quá cường hãn …!” (ác chết cười chị này )

“Đừng vui sướиɠ khi người gặp họa, lúc ấy ta chỉ muốn đi đầu xuống đất thôi .”

“Hiện tại làm sao bây giờ? Trong lòng ngươi nghĩ như thế nào ?”

“Ta đối với Diệp Nhân Phong chỉ nghĩ

muốn chúc phúc cùng cáo biệt hắn nhưng mà lão công ta lại thật sự phát

hỏa lớn. Nói hắn không nghĩ hắn không những không theo ta nói chuyện,

còn chính mình đi trước một bước, hắn chính là muốn xử lý ta cho mà

xem.” Bình thường Kha Khải Đường luôn luôn thản nhiên, chưa từng làm cho tính tình chính mình đến mức không thể khống chế được, chỉ có ở thời

điểm ‘ăn’ nàng thì có vẻ hơi kích động, nhưng tối hôm qua chuốc rượu

cùng ép hỏi, có thể thấy hắn vẫn là một người nam nhân bình thường biết

ghen.

“Này cũng khó trách a, đυ.ng tới loại tình huống này ai chả cao hứng? Chỉ có trực tiếp xem diễn mới có thể cười.”

“Ta quyết định lấy thiêng ứng vạn biến( xoay xở ,đối phó tùy thời cơ chống đỡ ), dù sao ta cũng không có ra bên ngoài, hắn muốn như thế nào thối mặt liền thối mặt (xấu mặt nhưng ta thấy từ thối mặt có vẻ hay hơn ) như thế đi.”“Ta nói ngươi tốt nhất phải biết lấy

nhu thắng cương mới đúng, lão công ngươi điều kiện tốt như vậy lại không ở bên ngoài làm loạn gì, loại bảo bối như thế này ngươi đi đâu mà tìm?

Ngươi đừng lúc có thì chê đến cuối cùng không còn lại hối hận.” Đào Tĩnh Nghiên đối với kiếp sống phu nhân như nàng thì phi thường hâm mộ, không muốn nàng còn trẻ đã phải li hôn, nói không chừng còn phải tù bỏ quyền

nuôi hai đứa nhỏ .

“Ân, ta sẽ xử lý cẩn thận.” Lí Thần Du

cũng biết, cuộc hôn nhân này trượng phu nàng là chủ, cho dù nàng tự nhận bản thân mình không có làm gì những vẫn là không nên chọc giận hắn, xem ra nàng chỉ có thể ‘nhẫn’ mà thôi.

Tắt di động rồi nàng không khỏi thở

dài, chỉ là tham gia một buổi tiệc cưới mà thôi, như thế nào người khác

thì thuận lợi kết hôn,mà hôn nhân của nàng lại xuất hiện nguy cơ ?

Giữa trưa chủ nhật, Lí Thần Du về nhà

mẹ đẻ ăn cơm rồi đón hai đứa con về nhà,cùng hai đứa chơi mấy thứ trò

chơi ích trí, rất nhanh đã đến thời gian cơm chiều, sau đó họa vẽ, xướng ca hát, liền dỗ hai đứa tắm rửa đi ngủ.

Hoàn thành hết thảy mọi việc, nhìn lên

thời gian mới chín giờ, trượng phu nàng hẳn là sẽ không sớm trở về, nhất là lúc bây giờ quan hệ hai vợ chồng không được hài hòa cho lắm .

Vì thế nàng chậm rãi đi vào phòng tắm tắm rửa, rồi mới lấy quyển sách ngồi ở phòng khách chờ người.

Ngay từ đầu đã không chuyên tâm, theo

kim đồng hồ chậm rãi đi tới, nàng bắt đầu cảm thấy không thích hợp .Lúc

trước mỗi khi trượng phu trễ về, sẽ có lái xe hoặc thư ký điện thoại về

nhưng hiện tại đã mười hai giờ, nam nhân này thật vẫn không có tin tức

gì ?

Nàng nhịn không được gọi điện thoại cho hắn, chần chờ hỏi:“Ngươi còn ở bên ngoài sao ? Không có việc gì chứ ?”

“Có việc phải làm, tối hôm nay không thể quay về.” Kha Khải Đường ngữ khí rất lạnh, bối cảnh thanh âm là một mảnh yên lặng.

“Nha, vậy ngươi chính mình phải cẩn

thận, nghỉ ngơi sớm một chút.” Nàng không dám hỏi hắn ở đâu, thái độ của hắn rõ ràng không tốt lắm .

“Ân.” Hắn đem điện thoại tắt đi ,rõ ràng gọn gàng.

Đêm đó, Lí Thần Du ngủ ở trên giường

một mình, bỗng nhiên cảm thấy đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn nàng

ngủ một mình thế này .Trước kia Kha Khải Đường vô luận đi công tác hay

xuất ngoại luôn đem nàng tùy thân mà mang theo, ngay tại buổi sáng hôm

nay hắn còn ôm nàng như thế nào mới qua mười mấy giờ liền biến thành như thế nào ? Hay là hắn đã bị kí©h thí©ɧ quá lớn, chạy tới chỗ ăn chơi

đàng điếm rồi ?

Nghĩ đến vậy nàng thật sự khẩn trương

cả lên, nếu hắn phong lưu ở bên ngoài gặp phải nàng hồ li nào đối hôn

nhân, gia đình bọn họ thậm chí công ty cũng không phải là chuyện tốt,

người ta thường nói nam nhân có tiền sẽ tác quái, hắn nhịn đã năm năm

hay là đã muốn là cực hạn rồi . Lần này có phải sẽ có hồ ly tinh tới cửa đến tranh sản hay không?

Càng nghĩ càng hoảng sợ, nàng cư nhiên

gặp phải ác mộng, cuộc sống bình thản này một khi đã thay đổi khiến cho

lòng người hốt hoảng không thôi.

Ngày hôm sau, bữa sáng trên bàn không thấy nam nhân kia , tiểu chủ nhân Kha Hoằng Kiệt nghi hoặc hỏi:“Ba ba đâu?”

“Ba ba có công tác, bề bộn nhiều việc.” Lí Thần Du cả một đêm không ngủ hiệu quả biện hộ đại suy giảm.

Kha Hoằng Kiệt đã bốn tuổi, từ khi hắn

có trí nhớ tới nay, phụ thân tuy rằng mỗi ngày đến khuya mới về nhà,

nhưng nhất định sẽ cùng nhau ăn bữa sáng. Phụ thân nếu xa nhà, mẫu thân

cũng sẽ đi theo, tình huống trước mắt này làm cho hắn không thể lý giải.

“Mẹ, con có thể không cần ăn nho không ?” Kha Nhược Lan đối sự vắng mặt của phụ thân lại không quá để ý.

“Con ăn một nửa là tốt rồi, một nửa mẹ

giúp con ăn.” Lí Thần Du dỗ dỗ con gái mặt ngoài vẫn là mỉm cười nhưng

trong lòng lại nhíu mày, Kha Khải Đường rốt cuộc tính như thế nào? Đứa

nhỏ là mẫn cảm, phụ thân cho dù không thân thiết lắm nhưng tất yếu vẫn

có tồn tại, hắn đáng ra không nên hành động như vậy .

Một ngày lại trôi qua Lí Thần Du không

cho bất kì ai có thể nhìn ra tâm trạng của nàng . Nàng là nữ chủ nhân

của Kha gia, nhân vật này không thể gây ra lỗi lầm gì .

Mười giờ tối, Kha Khải Đường rốt cục cũng trở về nhà, vẻ mặt mệt mỏi.

“Ngươi đã về ,muốn tắm rửa hay là ăn

cơm trước?” Lí Thần Du hỏi ,trong lòng thẳng thắn mà nói hai ngày một

đêm không thấy hắn nàng ngoài việc lo lắng còn có một chút nhớ hắn.

“Tắm rửa.” Kha Khải Đường đem cặp tài

liệu giao cho nàng, hắn hai ngày này đều ở công ty, mặc dù có phòng nghỉ có thể ngủ, tắm rửa, nhưng đương nhiên không thể thoải mái so với ở

nhà.

“Muốn ta giúp ngươi gội đầu không?” Nàng chủ động hỏi.

“Không cần, giúp ta chuẩn bị áo ngủ là

tốt rồi.” Hắn không biết bao lâu không mở tủ quần áo ra rồi, sau khi kết hôn năng lực tự gánh vác cuộc sống của hắn xuống dốc không phanh.

20 phút sau, Kha Khải Đường tắm xong đi ra, tóc ướt đẫm, bên hông chỉ vây quanh một chiếc khăn tắm, giống như

một đứa nhỏ lớn xác đứng một chỗ.

Lí Thần Du cầm khăn mặt cùng áo ngủ, mỉm cười nói:“Mau mặc quần áo, ta giúp ngươi lau khô tóc.”

Hắn ngoan ngoãn nghe lời, phương diện

này hắn tuyệt đối không từ chối ,hắn thích để cho nàng chiếu cố hắn. Lí

Thần Du nghĩ mặc kệ trượng phu ở bên ngoài làm cái gì, chỉ cần hắn về

nhà là tốt rồi,mọi người trong gia đình cũng sẽ vui vẻ .

Đêm đã khuya, vợ chồng cùng nhau nằm trên giường, bả vai dán bả vai, khoảng cách rất gần nhưng chính là cảm thấy xa cách.

“Khải Đường, chuyện tối hôm đó, thực

xin lỗi.” Nàng vẫn nghĩ rằng chính mình trước mắt vẫn là cầu hòa đi, dù

sao cũng là nàng đuối lý trước .

“Ngủ, đừng nói chuyện này nữa .”

“Ngươi hỏi ta có phải còn yêu hắn hay không? Ta có thể nói cho ngươi, ta có yêu nhưng mà chuyện đó đã qua đi.”

“Ta muốn ngủ.” Trong lời nói của hắn

không được tự nhiên, bởi vì hắn so với ai khác đều rất rõ ,cho dù nàng

không còn tình cảm với người yêu cũ thì trong lòng nàng vẫn không yêu

thương hắn, trượng phu chính mình.

Nàng yên lặng trong lòng không khỏi thở dài, nàng đã cố hết sức nhưng trượng phu không nghe thì nàng cũng không có cách nào .Nam nhân nếu đã muốn ăn vụng, cho dù đem hắn cột vào bên

người cũng không phải cách. Có lẽ là tùy hắn đi thôi, chỉ hy vọng mặt

ngoài hòa bình này còn có thể liên tục duy trì .

Từ ngày đó Kha Khải Đường tâm tình mỗi

khi buồn đều ngủ lại công ty, tâm tình càng buồn mà trở về nhà nhìn vợ

nhìn con thì càng mệt hơn.Từ đó hắn nhiễm phải thói quen uống rượu, sau

khi nhân viên của hắn rời hết đi, hắn sẽ một mình ngồi ở văn phòng nhìn

cảnh đêm, một ngụm tiếp một ngụm uống rượu một mình .

Hắn thật không biết chính mình làm sao

bây giờ, càng không biết nên đối mặt với nàng như thế nào ? Nữ nhân kia

thật là người vô tâm, mặc kệ hắn có trở về nhà hay không, khuôn mặt nàng thủy chung vẫn bình tĩnh như vậy , giống như hắn chính là người

khách,mà nàng chính là nhân viên làm công.

Buông ly rượu xuống hắn lại nhìn vào

đồng hồ, đã đến 11 giờ rưỡi rồi vì sao nàng không gọi điện thoại tới hỏi hắn? Cứ như vậy không thèm quan tâm đến sự chết sống của hắn hay sao?

Trên bàn di động bỗng nhiên rung lên,

hắn vừa thấy là tin ngắn, bên trong viết — sớm một chút nghỉ ngơi, chiếu cố thân thể chính mình.

Thật là người vợ tốt đến cỡ nào a, hắn

tự giễu chính mình. Nàng ôn nhu săn sóc, tự nhiên hào phóng, cho dù hắn ở bên ngoài có nữ nhân, chỉ sợ nàng cũng chỉ dặn dò hắn không cần quá độ

miệt mài đi.

Cứ nghĩ đến nàng lại muốn giận ,cứ giận nàng liền cảm thấy muốn nhìn thấy nàng, vì thế hắn đánh điện gọi lái

xe, cước bộ tập tễnh tiêu sái đi ra văn phòng, đi đến cửa thì đã thấy xe đang chờ sẵn .

“Chủ tịch, ngài có khỏe không?” Lái xe trừng lớn mắt, bộ dáng lão bản uống say cũng không thông thường nha .

“Ta không sao, về nhà.” Kha Khải Đường ngồi vào ghế sau ,nhắm mắt nghỉ ngơi .

“Ta sẽ gọi điện thoại cho phu nhân.” Lái xe ngồi vào chỗ mình một bên khởi động động cơ một bên cầm lấy di động.

“Không cần!” Kha Khải Đường đúng lúc ngăn cản, hắn cố ý đột kích mà về nhà hắn muốn nhìn thê tử sẽ phản ứng như thế nào .

Lái xe đương nhiên không dám kháng lệnh lập tức trầm mặc đưa ngay lão bản đại nhân về nhà.

Không đến nữa giờ, Kha Khải Đường xuống xe đi đến cửa nhà, lấy cái chìa khóa mở đến nửa cũng không thành công,

cuối cùng người lái xe phải chủ động hỗ trợ, thoải mái giải quyết vấn

đề.“Chủ tịch, người nghỉ ngơi sớm một chút đi.”

“Cảm tạ.” Kha Khải Đường gật đầu, thân

hình không xiêu vẹo đi vào trong nhà, tùy tay đem cái chìa khóa cùng cặp tài liệu quăng trên sàn, thanh âm kia ở trong không gian yên tĩnh tạo

thành một tiếng vang quanh quẩn.

Lí Thần Du rất nhanh liền lao ra khỏi phòng ngủ, lẳng lặng nhìn trượng phu.“Khải Đường…… Ngươi uống say sao ?”

“Đúng, ta ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm……” Hắn ha ha hai tiếng nở nụ cười, cảm thấy sự chê cười này rất thú vị.

Nàng không hé răng, tiến lên dìu hắn

trở về phòng, giúp hắn nằm lên trên giường, rót chén nước cho hắn uống

xong, lại giúp hắn cởϊ qυầи áo cùng đôi giày, lấy khăn mặt đã thấm nước

ấm giúp hắn lau qua trên người, chiếu cố thật cẩn thận.

Kha Khải Đường yên lặng ngắm nhìn khuôn mặt của thê tử, kỳ thật hắn cũng không có say đến mức như vậy chỉ là

thích làm cho nàng vì hắn mà quan tâm ,ít nhất tại thời điểm này trong

lòng của nàng đặt ở trên người hắn.

Sau khi nàng hoàn thành mọi động tác,

muốn giúp hắn mặc vào áo ngủ, hắn bắt lấy tay nàng hỏi:“Vì sao không tức giận? Vì sao không cãi nhau với ta?”

Nàng lẳng lặng nhìn hắn một hồi lâu.“Ngươi không phải là ở bên ngoài có nữ nhân sao ?”

Nàng ở đó nói bậy bạ gì vậy? Trừ bỏ

thời điểm mẹ nàng tới chơi, hắn cơ hồ mỗi ngày đều đã ôm nàng, làm sao

có thể có khí lực đi gặp ai ở ngoài nữa ? Cho dù gần đây ít khi về nhà,

nhưng trong tư tưởng của hắn không bao giờ nghĩ đến việc muốn ăn vụng ở

ngoài , nữ nhân bên ngoài nào có thể tốt bằng vợ của hắn chứ?

Tuy không được tự nhiên ,biết rõ bản

thân là không dễ dàng thay đổi nhưng hắn chỉ có thể tiếp tục nói:“Nếu ta nói có, người sẽ như thế nào?”

Nàng cúi đầu trầm tư đứng lên,không có

biểu tình gì .Hắn cơ hồ đã muốn thu hồi lại lời nói dối của chính mình,

nàng lại ngẩng đầu lấy kiên quyết lấy khẩu khí nói:“Hy vọng ngươi có thể cẩn thận một chút, không để bị nhiễm bệnh, cũng không nên làm cho người khác phát hiện, miễn cho mọi người phải khó xử .”

Thật là một lời nói có lý trí, nói nàng là một người vợ mô phạm cũng không đủ, hắn hừ lạnh một tiếng nói:“Cứ như vậy?”

“Chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta ly hôn sao ? Đứa nhỏ đều còn nhỏ như vậy, ít nhất đợi cho các con lớn lên về sau

rồi nói không được sao ?”

Không cần nhiều lời, hắn hiểu có nói

cũng như không,lại không có kết quả gì, cũng không muốn nói gì thêm, vì

thế hắn cầm áo ngủ chính mình mặc vào, lạnh lùng bỏ lại một câu:“Ta đi

thư phòng ngủ.”

Khi hắn xoay người rời đi cước bộ vô

cùng thong thả, hy vọng nàng có thể đuổi theo hắn , hy vọng nàng có thể

ôm lấy hắn nhưng là nàng không có.

Hai người cùng tồn tại dưới một mái

hiên lại lại phân phòng mà ngủ, vợ chồng như vậy nên làm như thế nào

đây?Có nên phóng tự do cho nhau không ? Nhưng đứa nhỏ là vô tội, tâm của hắn đã ở trên tay nàng, trừ phi nàng có thể yêu thượng hắn, nếu không

cuối cùng vẫn là công dã tràng……
« Chương TrướcChương Tiếp »