Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Em Không Ngoan

Chương 11

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nam Thành, đoàn phim [ Bạch Lộ Vi Sương ].

Phó đạo diễn lại chuẩn bị cho Ninh Già Dạng một phòng thay đồ khác.

Mới và rất rộng. Đảm bảo phù hợp với yêu cầu của người này.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Đối với việc tranh giành phòng thay đồ, trong lòng phó đạo diễn biết rõ, là nhân viên hậu cần giẫm đạp một người tâng bốc một người, trong làng giải trí loại chuyện này cũng không hiếm thấy, nếu như bản thân diễn viên không thể đứng vững, vậy thì xem như cô bị bắt nạt, người khác cũng sẽ không nói gì.

Nhưng Ninh Già Dạng không sợ trời không sợ đất, trực tiếp sử dụng vũ lực, phó đạo diễn càng đau đầu.

Vì chuyện ngoài ý muốn sáng nay, thời gian quay phim dời sang buổi chiều.

Lúc Ninh Già Dạng tới đây, nhận ra mấy diễn viên đến trước đều rất ăn ý liếc nhìn cô, rồi từng người lại chuyện trò, như thể họ không nhìn thấy cô.

Không biết Lương Dư Quỳnh đang nói gì, cười đến mức run rẩy hết cả người, lúc nhìn về phía Ninh Già Dạng, đáy mắt hiện lên vẻ tự đắc.

Tiểu Lộc khinh bỉ: “Mấy người đó thật quá đáng, lại cô lập chúng ta.”

Ninh Già Dạng hoàn toàn không để trong lòng, nhàn nhã ngồi xuống.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Trên người cô là một bộ sườn xám xinh đẹp phong tình, không thể che giấu vẻ thờ ơ giữa hai hàng chân mày của cô. Nhan sắc vô cùng xinh đẹp, sự duyên dáng và dịu dàng toát ra từ xương cốt.

Đối với “đồ trẻ trâu”, cô không hề hứng thú.

Trái lại khiến “đồ trẻ trâu” Tiểu Lộc vô cùng tức giận.

Lương Dư Quỳnh bên này khıêυ khí©h xong, cho rằng lúc này trong lòng Ninh Già Dạng rất đau xót nên cực kỳ vui vẻ.

Không uổng công cô ta tiêu tiền để trợ lý mua trà chiều lấy lòng những người khác trong tổ trợ lý.

Lúc này cô ta mới nhếch môi cười đắc ý, tập trung sự chú ý của mình vào biên kịch NN, người duy nhất không nói chuyện với cô ta, cũng không chạm vào trà chiều.

NN tên thật là Hạ Thanh Nại, là biên kịch vàng bí ẩn mà đạo diễn Giang mời đến.

Ngoài diễn viên thỉnh thoảng hợp tác ra, rất ít người nhìn thấy gương mặt thật của cô ấy.

Lương Dư Quỳnh muốn mượn việc mình từng hợp tác với Hạ Thanh Nại trong một bộ phim, cũng muốn lôi kéo cô ấy cùng nhau cô lập Ninh Già Dạng.

Nhưng cô ta không ngờ rằng, vẻ mặt Hạ Thanh Nại hơi tái nhợt, không cảm xúc nói: “Cám ơn, tôi không uống đồ uống rác rưởi.”

Ngay cả bàn tay đang lúng túng cầm ly trà sữa của Lương Dư Quỳnh cũng cứng đờ.

Một lát sau cô ta mới tìm lại được giọng nói của mình: “Thỉnh thoảng uống một chút cũng không sao.”

Cuối cùng Hạ Thanh Nại cũng ngẩng đầu, đôi mắt trong veo như hổ phách dưới ánh mặt trời nhìn cô ta nói: “Ồ, vậy nếu tôi uống cái này mà chết, cô sẽ đền mạng cho tôi sao?”

Nói rồi, cô ấy đưa tay ra nhận lấy.

Lương Dư Quỳnh vô tình chạm vào đầu ngón tay lạnh như băng của cô ấy, cô ta lập tức thu tay lại: “Bỏ đi.”

Ỉu xìu chạy đi, sợ chậm một bước sẽ bị Hạ Thanh Nại ăn vạ đền mạng.

Bị Tiểu Lộc nhìn thấy, xem như chuyện cười nói với Ninh Già Dạng.

Tiểu Lộc: Con khốn này không vui thì em ấy vui vẻ.

Ninh Già Dạng không quan tâm, cô đang cầm điện thoại chơi trò chơi của trẻ con để gϊếŧ thời gian, lơ đãng ngẩng đầu lên, tình cờ bắt gặp ánh mắt của biên kịch.

Hai người cùng lúc rời mắt.

Cô chưa chơi xong một ván, phó đạo diễn đã cầm loa hô to: “Mọi người qua đây đứng, chúng ta chụp một bức hình chung đăng lên blog.”

Ai ngờ tất cả mọi người đều đứng cách Ninh Già Dạng rất xa.

Phó đạo diễn: “...”

Lúc này, Tiểu Lộc cầm điện thoại chụp ảnh cho Ninh Già Dạng duyên dáng, nhìn mỹ nhân đẹp đến rung động lòng người trong ống kính, nhận thấy mọi người đang ẩn náu cách đó không xa, trở thành phông nền của người đẹp chói lọi.

Thật sự không nhịn nổi, khẽ thở dài: “Một đám người xấu xí.”

Đúng là ngôi sao nhà các cô bỏ xa những người này, một đám vịt con xấu xí cô lập thiên nga trắng, cái này gọi là cô lập sao?

Con mẹ nó đây gọi là tự ti.

Vừa hay xung quanh không có ai nói chuyện, những lời nói rất chân thành của Tiểu Lộc đã truyền khắp nửa đoàn phim.

Toàn bộ phim trường im lặng, dường như đến cả gió cũng ngừng thổi trong vài giây……

Tiểu Lộc cũng không ý thức được, vẫn nhìn Ninh Già Dạng trong ống kính, la lớn: “Chị ơi, đổi tư thế, đúng đúng đúng, là như vậy đó.”

Ninh Già Dạng khẽ nhướng mi, thờ ơ thay đổi tư thế, động tác lộ ra vẻ qua loa, cô muốn lập tức tan làm.

.

Mọi người xung quanh ngơ ngác nhìn nhau.

Cuối cùng, người phá vỡ im lặng dĩ nhiên là ... biên kịch NN, người không mấy để ý đến mọi người.

Động tác của cô ấy rất chậm, tắt máy vi tính rồi tùy tiện cầm theo nó đi đến bên cạnh Ninh Già Dạng.

Cô không lên tiếng, nhưng ánh mắt nhìn người chụp ảnh rất rõ ràng: chụp nhanh lên, cảm ơn!

Các diễn viên khác nhìn thấy biên kịch đi qua, do dự vài giây rồi lục đυ.c đi tới. Chỉ có điều bọn họ đều đứng cạnh Hạ Thanh Nại, tránh việc làm phông nền cho Ninh Già Dạng.

Ngay cả Lương Dư Quỳnh cũng miễn cưỡng đi tới, cuối cùng cô ta chỉ có thể đứng ở một góc.



Phòng xép trong khách sạn.

Tiểu Lộc đáng thương bị phạt đứng.

Tắm xong Ninh Già Dạng mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa trơn bóng đi ra, mặt mày uể oải: “Cũng không phải chuyện gì ghê gớm, đừng phạt đứng, em ngồi đi.”

Ngôn Thư rất đau đầu: “Mới tới đây chưa đến một ngày, các em đã làm ra nhiều chuyện như vậy.”

Sau đó cầm máy tính bảng đã mở đến trước mặt Ninh Già Dạng : “Em nhìn đi, sáng nay Lương Dư Quỳnh livestream với hai mắt đỏ hoe, buổi chiều đã bị cư dân mạng thần thông quảng đại moi ra chuyện em ức hϊếp cô ta trong đoàn phim đến nỗi khóc lóc.”

“Con khốn này thật đáng ghét, phải trả đũa cô ta mới được. Rõ ràng chính cô ta mới là người cướp phòng thay đồ mà em chuẩn bị cho ngôi sao của chúng ta!” Tiểu Lộc nổi giận.

Còn cô lập bọn cô.

Tại sao người phụ nữ này lại đáng ghét vậy chứ?

Ninh Già Dạng vẫn ung dung như cũ, chậm rãi ngồi xuống skincare, để Tiểu Lộc cầm cho cô đọc.

Không có gì quan trọng hơn khuôn mặt và làn da này của cô.

Dành thời gian để xem từ khóa tìm kiếm nhiều nhất trên màn hình.

# Ngày đầu tiên Ninh Già Dạng trở về đoàn phim đã chảnh chọe #

Đoạn video phổ biến là buổi livestream của Lương Dư Quỳnh vào buổi sáng, với đôi mắt đỏ hoe, nói bóng gió chuyện mình bị bắt nạt.

Ám chỉ như thế, tất nhiên sẽ có người đoán già đoán non.

Gần như tất cả các bình luận ở trên cùng đều là fan của Lương Dư Quỳnh và các antifan:

[ Buồn cười, tại sao nữ diễn viên bị phong sát lại sử dụng phòng thay đồ tốt nhất, không cướp được thì đạp đổ? ]

[ Ninh Già Dạng kiêu căng như thế, không ai quản sao? ]

[ Mọi người nhìn ảnh chụp màn hình livestream của Quỳnh Quỳnh đi, nhiều thứ cô ta phá hoại, đều siêu đắt, toàn hàng xa xỉ!! ]

[ Chỉ riêng tấm thảm đó, lúc tôi từng đi dạo ở nhà H, phải mấy trăm ngàn rồi, với lại tấm thảm của cô ấy hình như là phiên bản giới hạn? Cá rằng còn đắt hơn! ]

[Trời ạ, đây là phạm tội rồi, cố ý phá hoại đồ đạc của người khác, số tiền quá lớn sẽ phải ngồi tù!]

Sau cùng Ninh Già Dạng nhìn thấy bình luận này, ánh mắt vốn không dao động trở nên hứng thú.

Chầm chậm bôi đều kem dưỡng còn dư lên lòng bàn tay, sau đó cầm điện thoại lên và gõ vài từ bằng đầu ngón tay……

Ninh Già Dạng V: Vậy sao? // Trời ạ, đây là phạm tội rồi, cố ý phá hoại đồ đạc của người khác, số tiền quá lớn sẽ phải ngồi tù!

Thấy động tác của cô, Ngôn Thư sợ đến mức vội vã nhìn cô: “Em làm gì vậy?!”

Ninh Già Dạng vô tội quơ quơ điện thoại: “Tâm sự thôi mà.”

Sao lòng dạ của tiên nữ có thể xấu xa.

Ngôn Thư đau đầu: “Bọn họ đều muốn kiện em, hay là làm sáng tỏ trước đi, đừng để mọi chuyện trở nên phiền phức.”

Ninh Già Dạng không vội vàng: “Em chờ bọn họ kiện.”

Tất cả đồ đạc đều là của cô, trái lại cô rất muốn xem, Lương Dư Quỳnh định kiện thế nào.

“Yên tâm.”

Đầu tiên cô vào giao diện của WeChat, gửi tin nhắn cho quản gia, danh sách phải mua sắm.

Lúc này mới tiếp tục quay về Weibo, oán giận antifan, Ngôn Thư hoàn toàn không cản cô được.

Có điều Ngôn Thư biết không phải đầu óc của cô hồ đồ, chị ấy từ từ thả lỏng.

Ninh Già Dạng V: Tôi thiếu chút này? //Hoa Quỳnh Nở Rộ: Có phải Ninh Già Dạng nghèo đến điên rồi không hay không, muốn chiếm đồ của Quỳnh Quỳnh làm của riêng!

Dù sao mọi người cũng ngờ rằng Ninh Già Dạng lại trực tiếp khıêυ khí©h fans hâm mộ trên Weibo.

Vốn chỉ là thuận miệng tố cáo cô thôi, bây giờ tất cả fans hâm mộ đều phẫn nộ.

Điên cuồng @Lương Dư Quỳnh và studio của cô ta, bảo họ lập tức bố trí luật sư rồi cho Ninh Già Dạng biết tay!

Studio của Lương Dư Quỳnh vừa mừng lại vừa sợ.

Vui là vì hiệu quả tốt ngoài mong đợi, không chỉ đơn thuần là fans, ngay cả người qua đường cũng yêu mến cô ta, trong một đêm lượng fans đã tăng lên mấy trăm nghìn, độ hot tiếp tục tăng, còn đang điên cuồng tăng lên.

Nếm được ngon ngọt, tất nhiên Lương Dư Quỳnh không nỡ từ bỏ niềm vui khi chà đạp Ninh Già Dạng.

Bắt đầu từ việc không chuyên nghiệp, đến vứt cả tên tuổi, Ninh Già Dạng đã hoàn toàn mất đi sự nổi tiếng mà cô tích lũy được nhờ nhan sắc của mình.

Lương Dư Quỳnh nhìn thấy số liệu lên cao: “Cứ tiếp tục như vậy, rất nhanh thôi tổng số fans của tôi sẽ vượt qua Ninh Già Dạng.”

Cô ta sẽ mãi giẫm Ninh Già Dạng dưới chân!

Sợ là không biết chuyện này nên kết thúc thế nào, bọn họ cũng đâu thể đi kiện Ninh Già Dạng?



Nửa đêm, không chỉ có cư dân mạng gõ bàn phím, mà còn có nhóm y tá trực trong bệnh viện.

Bệnh viện số 1 Lăng Thành.

Hôm nay lại có một ca phẫu thuật lớn, kéo dài đến chín giờ tối Thương Dư Mặc mới xong việc.

Lúc này ở khoa giải phẫu thần kinh, đêm nay Tần Vọng Thức trực ca đêm. Nói chung, ca trực không có tình huống khẩn cấp nào, bác sĩ cũng khá rảnh rỗi.

Chẳng hạn như Tần Vọng Thức, anh ấy đang lướt Weibo, anh ấy giúp nữ thần thanh minh!

Ai ngờ, Weibo của anh ấy bị báo cáo và cấm bình luận!

Tần Vọng Thức sắp nổ tung, đi khắp nơi mượn điện thoại của các y tá: “Các chị đẹp ơi, cho tôi mượn Weibo, mấy anh hùng bàn phím này quá ghê tởm!”

Nói thật, Tần Vọng Thức lớn lên đẹp trai sạch sẽ, rất có hương vị của một bác sĩ nhã nhặn, tìm bạn gái yêu đương thì chắc hẳn không có gì để nói, nhưng anh chàng này lại giành hết thời gian rảnh rỗi để theo đuổi các ngôi sao, cho nên bây giờ vẫn độc thân.

Chị y tá trực ban hôm nay dùng Weibo cá nhân nên không tiện cho anh ấy mượn.

Vừa hay Thương Dư Mặc mới hoàn thành ca phẫu thuật đi ngang qua, có lẽ vì fans hâm mộ của thần tượng có lòng dũng cảm trời sinh, cho nên Tần Vọng Thức duỗi một cánh tay ra, ngăn anh lại.

“Cậu có Weibo không?”

Thương Dư Mặc chuẩn bị về phòng làm việc rửa tay mấy lần cho sạch, bỗng dưng bị ngăn cản, ấn đường nhíu lại, thuận miệng nói: “Không có.”

“Cậu sống ở mặt trăng à?” Tần Vọng Thức nghi anh qua loa với mình: “Không có cũng được, vậy thì tôi giúp cậu đăng ký một tài khoản.”

Đêm hôm khuya khoắt, anh ấy cũng không quan tâm Thương Dư Mặc có cho hay không, buộc phải giơ màn hình điện thoại của mình lên phàn nàn: “Fans hâm mộ như chúng ta đang kéo chân nữ thần, chưa có nữ thần nào có phong cách giận dỗi sang và khó gần đến thế!”

Nghe tới nữ thần, bước chân hướng về phía trước của Thương Dư Mặc dừng lại vài giây. Đôi mắt làm như vô tình lướt qua màn hình của anh ấy, lọt vào trong tầm mắt là hai bức ảnh chụp màn hình.

Nhìn thấy hai câu nói lời ít mà ý nhiều của Ninh Già Dạng, đôi môi mỏng của Thương Dư Mặc mím lại thành một nụ cười rất nhạt, trước mắt như hiện ra dáng vẻ tức giận của cô.

Giống như một con thiên nga nhỏ kiêu căng và ngạo mạn.

Hay là một con thiên nga nhỏ lém lỉnh.

Lúc cô cần thì dính lấy anh, đạt được mục đích thì hoàn toàn không nhớ gì nữa, còn có thời gian lướt Weibo.

Có lẽ cô cũng không có chuyện gì, Thương Dư Mặc lướt mắt qua, tiện tay mở khóa điện thoại trong áo blouse rồi ném cho Tần Vọng Thức, thờ ơ tiếp tục đi về phía phòng làm việc.

Tay chân Tần Vọng Thức luống cuống nhận lấy điện thoại, anh ấy hoàn toàn không ngờ Thương Dư Mặc lại cho mình mượn điện thoại để giúp nữ thần thanh minh.

Không còn thời gian suy nghĩ nữa!

Anh ấy nhanh chóng tải Weibo, dùng số điện thoại đăng ký một tài khoản. Lúc điền vào khung tên anh ấy dừng lại một lát, sau đó thuận theo tâm ý điền…..

[Trai đẹp thần tiên của Bệnh viện số một]

Sau đó với ID kiêu ngạo này anh ấy tung hoành bốn phương dưới các bài viết anti Ninh Già Dạng!

Tần Vọng Thức biết đây không phải tài khoản của mình nên nhanh chóng nghĩ ra cách mắng người mới, không chửi người, phải văn minh mới không bị khóa mõm.

Gặp được những antifan ngốc nghếch đó.

Tần Vọng Thức hăng hái cho họ câu tự chuốc họa vào thân, suy luận tìm ra sai lầm, cuối cùng lại chế giễu đối phương có trình độ văn hoá thấp, nên hoàn thành chương trình giáo dục phổ cập trước rồi đến lướt web.

Trọn một chiêu cấp pro đánh xuống, đúng là gϊếŧ người đẫm máu mà, antifan bị anh ấy công kích đều để lại một câu “trai đẹp của bệnh viện tâm thần” rồi đi đường vòng.

Trên mạng là một mảnh gió tanh mưa máu, trái lại đoàn phim yên ắng hơn nhiều.

….

Một ngày sau khi chụp xong ảnh tuyên truyền, đạo diễn Giang mới đến đoàn phim.

Việc đầu tiên chính là tổ chức một buổi họp báo.

Song song còn có nam chính và nam phụ số một, ngày hôm qua bọn họ đều có công việc, hôm nay bay cùng chuyến với đạo diễn Giang.

Buổi họp báo được tổ chức bên trong đoàn phim, đó là cảnh mới dựng, một khách sạn cổ điển sang trọng.

Bên trong đại sảnh, các phương tiện truyền thông đã chuẩn bị xong, háo hức muốn đặt tiêu đề cho bài báo.

Suy cho cùng đoàn phim này vô cùng bất hạnh, từ diễn viên đến đạo diễn rồi lại đến biên kịch, ai cũng có đề tài, nhất là tối hôm qua, hai nữ diễn viên có xuất diễn nặng nhất cắn xé lẫn nhau, bây giờ vẫn nằm trên top từ khóa tìm kiếm.

Lúc lên sân khấu.

Ninh Già Dạng mặc trang phục của cảnh phim đầu tiên đến, sườn xám màu xanh lá cây đậm với hoa văn nhánh cây. Cô tao nhã tự nhiên ngồi trên ghế, càng làm nổi bật làn da trắng và nhan sắc xinh đẹp. Đôi môi đỏ mọng hơi cong lên, từ tốn không vội vã đối mặt với truyền thông.

Trong hội trường đang bật điều hoà, Ngôn Thư phủ thêm cho cô một chiếc khăn choàng mỏng, sau đó đưa điện thoại đến trước mặt Ninh Già Dạng: “Em nhìn fans hâm mộ này đi, không biết ID này còn tưởng là bác sĩ Thương nhà em.”

Trai đẹp thần tiên của bệnh viện số 1, hèn chi Ngôn Thư nghĩ đến Thương Dư Mặc.

Ninh Già Dạng tùy tiện lướt xem kỷ lục công kích của fans hâm mộ này, có thể nói là chiến tích huy hoàng, vòng cung trên khoé môi càng sâu: “Người này khá thú vị, tuyển anh ta làm trợ lý.”

Về phần Thương Dư Mặc, Ninh Già Dạng không cần suy nghĩ mà phủ nhận ngay, dù sao điện thoại của người này đến app Weibo cũng không có.

Lúc này trên sân khấu có phóng viên đang phỏng vấn đạo diễn.

“Xin hỏi đạo diễn Giang, lúc trước ở mọi người, ông nói Ninh Già Dạng không chuyên nghiệp, vì sao bây giờ vẫn muốn tiếp tục hợp tác với cô ấy? Có điều gì khó nói sao?”

Như là muốn ám chỉ có phải Ninh Già Dạng có chỗ dựa, tạo áp lực cho đạo diễn Giang hay không.

Nụ cười trên mặt Ngôn Thư đột nhiên vụt tắt.

Ý bên trong lời nói của phóng viên quá rõ ràng.

Trái lại Ninh Già Dạng ngước mắt lên nhìn phóng viên đặt câu hỏi, nhớ mặt anh ta rồi.

Cô không mong chờ cái miệng của đạo diễn Giang sẽ nói được điều gì hay ho, Ninh Già Dạng không quan tâm dư luận trên mạng lắm.

Chuyên nghiệp hay không chuyên nghiệp, không phải lời nói trong miệng người khác mà là làm.

Ai dè đạo diễn Giang lại cầm lấy micro của người này, gọi Ninh Già Dạng lên sân khấu: “Già Dạng, cô lên đây.”

Ninh Già Dạng bất ngờ nhìn đạo diễn Giang.

Trong nháy mắt, tất cả các đèn chiếu đều đổ dồn vào người cô.

Cô chần chờ hai giây, thậm chí đến cả kết quả xấu nhất cũng nghĩ tới. Ví dụ như trước nhiều phương tiện truyền thông như vậy, đạo diễn Giang muốn cô hy sinh vì nghệ thuật, không thể không làm theo.

Chẳng trách Ninh Gia Dạng suy đoán đạo diễn Giang, quả thật đạo diễn Giang theo đuổi linh hồn nghệ thuật, đúng là khiến cho người ta há miệng ngạc nhiên. Bỗng nhiên thỏa hiệp, bảo cô lập tức vào đoàn quay phim, cứ nghi ngờ có phải có dự phòng hay không.

Chiếc khăn choàng trượt xuống cánh tay, Ninh Già Dạng thờ ơ khoác lên đôi vai tinh tế đẹp đẽ một lần nữa. Cô từ từ đứng dậy, đi về phía sân khấu.

Mọi chuyển động trong ống kính, chậm như là một bức tranh của mỹ nữ tươi đẹp, hoa lệ động lòng người.

Nào ngờ, Ngôn Thư đã lo lắng đến mức ngón tay siết chặt lòng bàn tay, nhìn nghệ sĩ của nhà mình, sợ cô lên sân khấu đánh nhau với đạo diễn Giang.

Không dám thở mạnh một tiếng.

Căn phòng lớn như thế, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm họ.

Ngay cả trong mắt Lương Như Quỳnh cũng lộ ra vẻ hả hê.

Hoàn toàn không ngờ tới……

Ninh Già Dạng vừa lên sân khấu, đạo diễn Giang từ trước đến nay kiêu ngạo chưa từng cúi đầu, đứng trước mặt cô, vẻ mặt chân thành: “Giả Dạng, xin lỗi cô vì những lời tôi đã nói khi say.”

Ồ!

Một mảnh xôn xao!

Ninh Già Dạng vốn đang ung dung cũng không bình tĩnh nổi: “…….” Cái quỷ gì vậy?

Có phải đạo diễn Giang bị thứ gì bẩn thỉu bám vào người hay không?

Sau đó đạo diễn Giang đã giải thích sự hiểu lầm về chuẩn mực.

Nhưng mà mọi người đều không muốn nghe, trong đầu toàn là……

#Tin tức cực kỳ lớn, chỗ dựa của Ninh Già Dạng rất ghê gớm, lại có thể khiến đạo diễn Giang khom lưng#

#Đào sâu vào thế lực hậu thuẫn của Ninh Già Dạng 123#

Tất nhiên bọn họ muốn đăng những tiêu đề như thế này, nhưng lúc kết thúc, họ đã được trợ lý của đạo diễn Giang đưa ra ngoài, dặn dò từng người một.

Lúc tất cả mọi người rời đi, Ninh Già Dạng còn chưa kịp phản ứng, hét lên: “Đạo diễn Giang…….”

Vì sao chứ?

Giang Vân Sầu nghiêng người nhìn cô, đoán được cô muốn hỏi gì, đột nhiên bật cười: “Đừng suy nghĩ nhiều, trả ân tình cho người nào đó thôi.”
« Chương TrướcChương Tiếp »