Cha nội này, nói trở mặt liền trở mặt, cô chưa từng gặp người nào tính khí thay đổi xoành xoạch như này cả.
Tô Duyệt rầu rĩ mà cầm lấy máy sấy đi tới sô pha, mặc kệ anh ta tức đi, hiện tại cô không muốn dỗ hắn!
Thật vất vả mới sấy xong tóc, Tô Duyệt chịu đựng cơn đau truyền đến, đi tới giường bệnh dành cho người nhà.
Đèn phòng bệnh bị cô tắt đi, trong phòng chỉ còn ánh đèn ngoài hành lang, nghiêng nghiêng mà lách qua cửa phòng tiến vào, thế cho nên phòng bệnh cũng không quá tối tăm.
Chung quanh một mảnh yên tĩnh.
Tô Duyệt đã vô cùng mệt nhọc, nhưng đầu đau, tiếng chuông vẫn luôn vang lên, tuy rằng thanh âm không lớn nhưng vô cùng phiền nhiễu, làm cô không thể đi vào giấc ngủ. Giang Từ cáu bẩn như thế nào vẫn chưa hết a.
Tô Duyệt không kiên nhẫn mà xoay qua xoay lại.
Nhắm mắt lại, che lại lỗ tai, một hồi lâu lại lần nữa xoay người.
“ không muốn ngủ thì cút đi.” Ở đối diện, thanh âm Giang Từ trong bóng đêm phát ra đặc biệt rõ ràng.
“Tô Duyệt.” Một hồi lâu, hắn câu môi, cười nhạo ra tiếng: “ Cô không ngủ được, là bởi vì muốn ngủ chung giường với tôi à?”
Tô Duyệt mở to mắt, ngơ ngẩn.
Còn không đợi cô mở miệng, Giang Từ đã nói: “ Cô có thể lại đây ngủ.”
“Không cần, tôi chẳng qua là lạ giường mà thôi.” Một mảnh tối tăm, Tô Duyệt không thấy sắc mặt anh lúc này là gì .
“ giá trị tức giận: 10.”
Tô Duyệt: “......”
Giang Từ càng thêm tức?
Vì cái gì? Bởi vì cô cự tuyệt ngủ một giường với anh?
Trong bóng đêm, Tô Duyệt mím môi nhắm hai mắt lại, cảm thụ cơn đau dày đặc kéo đến, còn có tiếng chuông ầm ĩ, cô oán hận ở trong lòng thầm mắng một tiếng, Giang cáu bẩn!
Trong phòng bệnh lại lâm vào một trận trầm tĩnh.
Giang Từ thần sắc không kiên nhẫn, đang muốn châm chọc vài câu thì rèm ngăn cách hai giường bị vén lên, sau đó một cỗ mùi sữa truyền đến.
Mới đầu Tô Duyệt là không muốn để ý tới hắn, nhưng mà, người tức giận là Giang Từ nhưng người chịu tội chính là cô, không có cách nào, cô đành phải ôm gối vén rèm lên đi qua giường Giang Từ.
Dù sao cũng không phải ngày đầu tiên cùng anh chung giường chung gối, cô không cần phải làm ra vẻ. Nhưng ảo não chính là, cô ngày mai lại gầy đi năm cân.
Quả thực cô vừa thích lại rối rắm, gầy cũng quá nhanh a!
giường bệnh Vip cũng không nhỏ, nhưng so với giường ở nhà thì không lớn bằng. khoảng cách giữa hai người tương đối gần, Giang Từ ẩn ẩn cảm nhận được sự ấm áp từ thân thể Tô Duyệt truyền đến.
“Không phải cô không thèm sang đây sao?” Giang Từ cười nhạo một tiếng, ngữ khí trào phúng.
Tô Duyệt cắn chặt răng, thằng dà này được tiện nghi lại còn khoe mẽ!
Cô hít sâu một hơi, thanh âm ở trong đêm tối trầm thấp nhẹ nhàng, thực dễ nghe, “Không ngủ ở bên cạnh anh thì tôi ngủ không được.”
thính giác Giang Từ nhanh nhạy hơn người bình thường nhiều, thanh âm Tô Duyệt nói truyền tới tai, làm hắn nghe được thực thư thái. Gương mặt lạnh lùng lập tức tan rã, khóe môi cũng không tự giác mà gợi lên.
Xem đi, anh biết Tô Duyệt ngủ không được là bởi vì hắn, vậy mà vừa rồi còn không thừa nhận.
Giang Từ hừ hừ.
“ giá trị tức giận: 5.”
Tô Duyệt vui vẻ, đỡ cáu bẩn hơn rồi.
Cô đem đầu để sát về phía Giang Từ, mùi sữa nhàn nhạt cũng cách thêm gần Giang Từ, thanh âm mềm mại, mang theo sự dỗ dành: “Giang Từ, tôi buồn ngủ quá a, chúng ta ngủ đi, được không?”
Giang Từ câu môi, sau một lúc lâu, mới lười biếng nói: “ Ừm”
“ giá trị tức giận: 0.”
Tô Duyệt lặng lẽ nhấp môi, không cho chính mình bật cười ra tiếng.
Thật muội tao, quỷ hẹp hòi, chúa cáu bẩn.
Tô Duyệt cho rằng ở hoàn cảnh như vậy cô khẳng định không dễ dàng ngủ. Nhưng mà, không bao lâu cô liền ngủ say sưa, ban ngày bôn ba một phen, cô sớm đã mệt mỏi vô cùng.
Bóng đêm âm trầm, ánh trăng cũng nấp sau làn mây.
Một lúc sau, thân thể mềm mại dần sát lại phía Giang Từ, cho dù nhìn không thấy nhưng anh vẫn theo thói quen mà mở mắt. xúc cảm vừa mềm vừa ấm truyền đến,giữa mày Giang Từ nhíu chặt lại.
Anh vươn tay đem người đẩy ra.
Một lát sau, Tô Duyệt lại sán tới, cánh tay của cô thậm chí còn kiêu ngạo mà đặt ở trước ngực Giang Từ.
Giang Từ Nhấp môi, sắc mặt âm trầm, người phụ nữ này chiếm tiện nghi của anh!
Hắn không kiên nhẫn mà xoay người, mặt hướng về phía Tô Duyệt, định lần nữa duỗi tay đem cô đẩy ra, nhưng mà, giây tiếp theo, Tô Duyệt không có ý thức, thân thể chui vào trong ngực anh, hơi thở ấm áp phun ở trên cổ hắn.
Tay Giang Từ khựng lại giữa không trung.
khoảng cách gần như vậy , anh có thể rõ ràng mà ngửi thấy được mùi sữa trên người Tô Duyệt, so với mùi hương bánh kem xoài còn thơm hơn.
Trong bóng đêm, Giang Từ lần đầu tiên chủ động mà cúi đầu để sát vào người Tô Duyệt, nghiêm túc ngửi mùi hương trên người cô.
Đôi mắt trước đó vô cùng đớn nhưng từ khi Tô Duyệt sát lại đây đã dần dần biến mất. Tay không tự giác mà vây quanh eo Tô Duyệt, muốn mùi hương trên người cô dính lên toàn thân anh.
Giang Từ nhắm mắt lại.
Nếu có thể ngửi mùi hương này thì ôm cô ngủ cũng không phải không được.
---------------------
Tác giả có lời muốn nói: Giang Từ lúc cáu lúc vui, tâm tư phái nam thật khó hiểu!
Giang Từ là tiểu khả ái, tuy rằng cáu bẩn nhưng lại siêu dễ dỗ dành.
Biệt hiệu: Giang xấu xí, Giang ngọt ngào, Giang muội tao, Giang cáu bẩn, Giang dễ dỗ, hoan nghênh mọi người bổ sung.
----------------------
Grass: Bắt đầu từ chương sau mình sẽ set vip nhaaaa