Chương 29

Tô Duyệt đá văng rác rưởi trên chân, tay chống mặt đất đứng lên, cô xoay người nhìn Giang Từ, thấy anh không có chuyện gì thì sắc mặt cô mới hoà hoãn lại một chút. Khi nhìn vị phu nhân kia vẻ mặt cô lại trở nên tức giận, “ Gớm, con bà cũng phải mười mấy tuổi rồi, không còn nhỏ nữa, nếu đã làm sai thì phải biết xin lỗi.”

Làm gì có con nhà ai nghịch ngợm đến mức nghịch xe đẩy rác trong trung tâm thương mại cơ chứ?

“ Cái cô này làm sao vậy, tôi chẳng phải vừa xin lỗi cô rồi hay sao? Con tôi chỉ là nhất thời ham chơi, cô cũng không bị thương, không cần phải tính toán chi li với đứa nhỏ như thế chứ.” Người phụ nữ kia sờ sờ tóc, nói một cách vô cùng ngang ngược.

“Như thế nào là không có bị thương, vậy vết thương này thì tính sao?”

Tô Duyệt đem vết thương ở cánh tay bị xe rác quyệt trúng giơ lên, đối phương nếu có thành ý xin lỗi thì cô có lẽ sẽ không truy cứu, nhưng lúc nãy đối phương rõ ràng là một chút thành ý xin lỗi cũng không có, cô sao có thể cứ dễ dàng bỏ qua như vậy chứ.

Người phụ nữ kia cứng họng, thần sắc không vui mà mở miệng: “ Coi như tôi xui xẻo, tiền thuốc men cô muốn bao nhiêu?”

Tiểu Hạo Hạo ôm trà sữa đi tới, “ Máu, dì chảy máu.” Trong đôi mắt bé chất chứa bất an cùng sợ hãi.

Tô Duyệt sờ sờ đầu bé, ngay sau đó nhìn thằng nhóc mười mấy tuổi báo đời kia, đối phương vẻ mặt đắc ý mà nhìn cô, Tô Duyệt lạnh lùng nói: “Tiền thuốc men tôi không cần, tôi đem xe đẩy đâm con của cô một lần thì chúng ta liền tính là huề nhau.”

Thằng báo đời khẽ rụt đầu, hung ác trừng mắt nhìn Tô Duyệt

Người phụ nữ kia nhịn không được mắng, “ Cái cô này tâm địa sao ác độc vậy chứ? Con trai tôi mới mười mấy tuổi mà cô không chịu bỏ qua, còn muốn đâm thằng bé?”

“ Cô ở đây làm cái gì thế? Nhanh theo tôi đi chọn lễ vật, thật vất vả mới có được thư mời đi sinh nhật từ Giang gia, cô đừng gây thêm chuyện xấu cho tôi.” Một người đàn ông trung niên mặc tây trang đi tới, thần sắc vô cùng bất mãn.

“ Chồng, anh tới vừa lúc, người phụ nữ này muốn bắt nạt con trai chúng ta.” bà thím kia cáo trạng.

Người trung niên kia nhíu nhíu mày, “Sao lại thế này?”

Bà thím đem sự tình tóm tắt một lần, thêm mắm thêm muối, còn dùng đuôi mắt lườm Tô Duyệt một cái, đúng là không biết xấu hổ, hiện tại chồng bà tới, xem cô còn đòi chiếm tiện nghi như thế nào.

Người đàn ông kia không kiên nhẫn, “Vị tiểu thư này, nếu vợ tôi đã xin lỗi cô rồi thì chuyện này cứ như vậy đi, nếu cô còn muốn dây dưa với chúng tôi, muốn chiếm tiện nghi thì chỉ sợ cô sẽ hối hận.”

Nghe vậy, sắc mặt Tô Duyệt trầm xuống.

“ cô bị ngốc sao? Theo chân bọn họ nói vô nghĩa làm cái gì?” thanh âm Giang Từ lãnh đạm chậm rãi vang lên, “ tay cô bị thương, vậy cho người phế tay bọn họ là được, cần gì phải tốn thời gian phí nước bọt?”

Tô Duyệt nhìn về phía Giang Từ, biết lời anh nói là nghiêm túc.

Thấy anh thần sắc không vui, cô nhẹ dỗ dành: “Giang Từ, anh đừng nóng giận, chuyện này tôi sẽ xử lý, nếu giải quyết không được thì tôi sẽ nhờ vả anh, được không?” cô vô cùng lo lắng anh sẽ trở nên tức giận.

“Ai muốn xen vào.” Giang Từ thần sắc lạnh lùng mà quay đi.

Tô Duyệt âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Mà lúc này, người đàn ông trung niên đối diện trở nên hoảng hốt, mới vừa rồi ông ta còn muốn mắng đối phương quá kiêu ngạo, lúc này nghe được Tô Duyệt gọi người này là Giang Từ thì mồ hôi lạnh trên trán ứa ra.

Giang...... Từ? Giang Từ là vị kia ở Giang gia sao?

Người đàn ông trộm đánh giá Giang Từ, trên mặt có vết bỏng, đôi mắt bị mũ che, không thấy rõ có phải người mù hay không, nhưng bộ dáng không sai biệt lắm.

Hơn nữa, trừ bỏ Giang Từ, ai sẽ tùy ý nói ra việc chặt tay người khác đơn giản như vậy cơ chứ?

Ông ta lau mồ hôi lạnh, thành khẩn mà xin lỗi Tô Duyệt , “Là tôi không quản giáo tốt vợ với con trai, thật sự là vô cùng xin lỗi, nếu cần bồi thường tiền thuốc men thì vị tiểu thư cứ nói, bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề.”

“ Chồng, anh......” Bà thím kia nhìn chồng với vẻ mặt không thể tưởng tượng.

“ Cô câm miệng! Bình thường tôi đã bảo cô dạy con cho tốt, có việc như vậy cũng làm không xong, phải ly hôn cô mới vừa lòng đúng không......”.

Tô Duyệt sửng sốt, đối phương tự dưng thay đổi 180° làm cô có điểm ngốc, ánh mắt dời về phía Giang Từ thì bừng tỉnh, đối phương chắc là nhận ra vị sát thần này a.

Tô Duyệt bị sự ồn ào từ đối phương làm cho phiền lòng, “ Được rồi, ông muốn dạy dỗ vợ thì về nhà mà dạy dỗ.”

“ Được được được, thật sự thực xin lỗi, tôi nhất định sẽ dạy bảo vợ con thật tốt.” nói xong người đàn ông trộm nhìn Giang Từ một cái.

Tô Duyệt chú ý tới ánh mắt đối phương, thật đúng là bởi vì Giang Từ a.