Đầu bắt đầu ẩn ẩn đau, ngay cả tiếng chuông cũng vang lên.
khóe môi Tô Duyệt nhịn không được nhếch lên.
“Đi xuống!” Giang Từ mặt vô cảm, ngữ khí lạnh lùng, Tô Duyệt chẳng những không sợ hãi mà còn cao hứng muốn chết.
Cô ôm eo anh, gắt gao nhịn cười, “ Được được được, tôi đứng lên ngay đây. Sắp đi ngủ rồi, anh đừng nóng giận a.” Tô Duyệt nói xong thì buông ra.
" quần áo ướt anh ướt cả rồi, để tôi tìm quần áo cho anh.” Tô Duyệt đem ly nước để sang một bên, sau đó chân chó mà đi tới tủ quần áo, còn chạy tới toilet cầm một cái khăn lông khô ra ngoài.
tiếng chuông trong đầu vẫn như cũ quanh quẩn, Tô Duyệt biết Giang Từ còn chưa có nguôi giận.
“ tóc anh cũng ướt rồi, để tôi giúp anh lau khô.” Tô Duyệt đi qua, đem khăn lông phủ lên đầu Giang Từ, động tác mềm nhẹ mà lau. “Giang Từ, tôi không phải cố ý, anh đừng giận, được không?”
Giang Từ đang cởi cúc áo, ngón tay thon dài trắng nõn, khớp xương rõ ràng, vô cùng đối lập với gương mặt dữ tợn. Hắn kéo kéo khóe miệng, lạnh lùng nói: “ Tôi không có tức giận.”
Kẻ lừa đảo!
Tô Duyệt ở phía sau không tiếng động mắng một câu.
Cô lấy máy sấy bắt đầu giúp Giang Từ sấy tóc. Đầu ngón tay xen kẽ qua sợi tóc mềm mại, đợi đến khi tóc khô cô lại đi lấy một ly nước ấm cho anh, thái độ phục vụ quả thực không thể chê vào đâu được.
“ Nước của anh đây, không nóng lắm đâu.” Tô Duyệt đưa tới tay Giang Từ , nhỏ giọng hỏi: “Giang Từ, xem như tôi tận tâm tận lực như vậy, anh không giận tôi nữa được không.”
chọc người khác tức giận là rất dễ dàng, nhưng là dỗ dành thì lại không có đơn giản như vậy.
Giang Từ khẽ ngửa ra sau, tay chống ở trên giường, lông mi hơi chớp chớp, đôi mắt đen nhánh mang theo lạnh lẽo làm người khác run sợ, “ Là cô làm đổ nước vào người tôi, lại còn làm tôi bị thương, hiện tại làm như vậy không phải là đương nhiên sao.”
Anh uống một ngụm nước, vết sẹo trên mặt hắn còn có miếng dán cầm máu kia, thế nhưng nhìn cũng rất đẹp.
Tô Duyệt nhanh chóng thu hồi ánh mắt, lông mi run rẩy vài cái, thấp giọng nói: “Thực xin lỗi, tôi không nên bất cẩn để xảy ra chuyện như thế, phạt tôi ngày mai làm bánh kem xoài cho anh, được không?”
Giang Từ không nói gì, thẳng tắp nằm ở trên giường, nhắm mắt lại ngủ.
“ giá trị tức giận : 0.”
Tô Duyệt nhìn người trên giường, thân thể nằm thẳng, tay đặt vuông góc, tư thế ngủ vô cùng đoan chính, cô nhịn không được trộm nở nụ cười.
Thật dễ dỗ quá đi a!
mắt khẽ đảo, Tô Duyệt nhanh chóng đem cân mang ra, sau khi đứng lên, con số vẫn như cũ hiển thị 140 cân. Nhưng không có việc gì, cô nhớ đấy trước vài lần đều là ngày hôm sau mới có biến hóa, cô chờ sáng ngày mai cân lại là được.
Tô Duyệt đi đến WC skincare xong mới trở lại giường. Khi nằm xuống cô tận lực cách Giang Từ rất xa, không yên tâm mà còn đem chăn cuốn lại đặt ở giữa hai người, phân giới tuyến, cô không muốn ngày hôm sau lại chọc giận hắn.
Ngày hôm sau , Tô Duyệt sáng sớm đã tỉnh. Nhìn cơ thể đã vượt qua danh giới một nửa thì nhanh chóng ngồi dậy, may mắn Giang Từ mắt mù, căn bản không có phát hiện.
Cô ngay cả dép cũng không kịp đi, trực tiếp xuống giường đi tìm cân.
135!
Lại gầy đi năm cân!
Ấu mài gót, cô thật sự đoán đúng rồi, nếu Giang Từ tức giận, cô chỉ cần dỗ dành anh hết giận thì sẽ gầy đi năm cân! Nhìn lại thì hình như da lại trắng hơn một chút.
khóe môi Tô Duyệt nhếch lên, gương mặt lộ ra vẻ đắc ý, bàn tay vàng này cô rất thích. Tuy rằng Giang Từ tức giận thì cô phải chịu khổ, bất quá, nếu phần quà là sự xinh đẹp mỹ lệ thì cô luôn sẵn lòng!
Đứng ở trước gương, Tô Duyệt đánh giá mặt mình, tuy rằng hai sườn mặt vẫn còn nhiều thịt, nhưng cằm đã nhỏ hơn một chút, đôi mắt cũng không híp đến nỗi chỉ còn mỗi một khe hở bé xíu, màu da cũng trắng lên không ít.
Lúc này cô vẫn mặc đồ ngủ rộng thùng thình của nguyên chủ nên thoạt nhìn gầy hơn không ít.
Tô Duyệt tâm tình vui vẻ mà rửa mặt , lại tỉ mỉ dưỡng da, ở giới giải trí cô đã nhận ra một điều vô cùng sâu sắc: một gương mặt xinh đẹp mặt có thể mang đến bao nhiêu lợi ích. Trước kia cô lớn lên đẹp thì cũng phải tỉ mỉ bảo dưỡng, hiện tại dáng vẻ cô như này, đương nhiên càng phải dụng tâm nhiều hơn.
Khi ăn sáng, Tô Duyệt cũng không có cố ý chọc Giang Từ tức giận, dù sao nếu gầy quá nhanh thì khó tránh khỏi sẽ bị hoài nghi. Cô tính toán cách một thời gian lại chọc Giang Từ một hồi, cứ như vậy, ít nhất sẽ không thu hút sự chú ý.
“Giang Từ, đây là tôi sáng sớm tới phòng bếp làm bánh kem xoài cho anh, anh thử một chút đi, tôi đã đổi mới nguyên liệu, ăn không bị quá ngọt như trước.” thanh âm Tô Duyệt nguyên bản đã rất dễ nghe, hiện tại cô cố ý phóng nhẹ ngữ khí, quả thực ôn nhu đến tận xương tủy.
Giang Từ cho rằng Tô Duyệt bởi vì chuyện tối hôm qua mà xin lỗi, nên anh thản nhiên mà ăn bánh kem.
“Hạo Hạo cũng muốn ăn.” Giang Hạo Duyên nãi thanh nãi khí nói. Trải qua ngày hôm qua chơi xích đu, sự sợ hãi cùng chán ghét Giang Hạo Duyên dành cho Tô Duyệt đã suy giảm không ít. Hiện tại bé mở to mắt nhìn về phía Tô Duyệt.
“ của nhóc đây, tiểu hài tử không thể ăn quá nhiều đồ ngọt, nếu không sẽ bị sâu răng đó.” Tô Duyệt đem một miếng bánh sớm đã làm xong đưa cho tiểu gia hỏa, chỉ là một khối bánh kem nho nhỏ nhưng lại đặc biệt tinh xảo, mặt trên không chỉ có nhiều xoài mà còn có thêm hai quả dâu tây đỏ mọng, thực đáng yêu.
Mắt Giang Hạo Duyên sáng ngời, tay nhỏ gấp không chờ nổi mà đem bánh kem kéo về phía mình, lúc này bé mới vừa lòng mà bắt đầu ăn bữa sáng.
trước đó Tô Duyệt đã sai người đem hoa viên cải tạo để trồng trúc. nhóm Công nhân làm việc hiệu suất rất cao, ngắn ngủn ba ngày, một rừng trúc nhỏ đã mọc ra. Hiện tại là đầu hạ, mặt trời không quá mức nóng bức, ở trong rừng trúc nghe tiếng gió thổi qua lá trúc, vô cùng thoải mái, vô cùng chill.
Ăn xong, Tô Duyệt ngăn cản Giang Từ đang muốn vào trong thư phòng tĩnh tọa.
“Giang Từ, tôi đã sai người đem hoa trong vườn đều nhổ đi rồi, anh có thể ra ngoài đi dạo một chút, không cần cả ngày chỉ ngốc ở trong nhà.” Tô Duyệt cười nói.
Giang Từ thần sắc kinh ngạc, “ Cô đem hoa đều nhổ sạch?”
Tô Duyệt gật gật đầu, cô vì anh mà tốn nhiều tâm tư như vậy, hiện tại có phải anh đang vô cùng cảm động hay không?